Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 382





” Tiểu Kiều, Mộ Tiểu Kiều…..”
” Vì sao em lại thích khóc như vậy? Chi bằng làm nước trong thân thể chảy ra bằng cách khác?”.
” Ừ…..

Cũng yêu em….”
“Nếu một ngày không được ôm em, cảm giác như lòng bàn tay trống rỗng…”
” Ta kham không nổi, Tiểu Kiều, ta kham không nổi”
Khởi Vân, Khởi Vân…..

Đâu chỉ có mình anh kham không nổi, em cũng sẽ mau chóng nhập ma.
Tôi bỗng nhiên mở mắt ra, đầu óc choáng váng, cảnh tượng rung động trước mắt từ từ dịu đi
Một căn phòng cô tịch, vẫn không có anh ấy
Những lời anh ấy nói, từng câu từng chữ văng vẳng bên tai tôi.
Khi có anh ấy, ái ɖu͙ƈ triền miên điềm tĩnh yên bình
Khi không có anh ấy, thần hồn không có chủ ý, tứ chi như điên cuồng.
Đây có phải là ma chướng không? Một người tự nhiên bình thường trở lại, đầu óc đều là anh ấy, có phải rất giống như một kẻ điên không?
Trong mộng tôi đã từng nhìn thấy thành trì màu đen, cao lớn nguy nga, sừng sững hoà hợp, nối liền vào thiên địa Âm Sơn, cổng thành đóng lại, tất cả đều là hơi thở lạnh băng chết chóc
Đó chính là huyết trì địa ngục trong truyền thuyết, là biểu tượng của nghiệp chướng ở dương gian và minh phủ, là nơi hội tụ ác niệm của hai giới Âm Dương

Trước đây Bạch Vô Thường đã nói, Giang Khởi Vân bị phạt đến hồ huyết trì trồng hoa sen, để giảm bớt nghiệp chướng của mình, hồ huyết trì kia hẳn là ở ngay cạnh đó
Nếu đây là sự thật…..

Vậy khi nào anh ấy mới quay trở lại?
Không khí lạnh lẽo, như có như không lại một lần nữa xuất hiện, tôi quay đầu lại nhìn bên cạnh mình, anh ấy không xuất hiện…..
Nhưng cảm giác này, giống như khẽ chạm vào da thịt anh ấy, nhẹ nhàng quanh quẩn quanh thân mình
Làm sao đây? Phải làm gì tôi mới có thể chạm được vào anh ấy?
Làm thế nào một phàm nhân mới có đủ Luyện Khí Hoá Thần, Luyện Thần Hoàn Hư? Mới có thể đi lại ba giới, mới có thể đi cùng anh ấy mà không có âm dương ngăn cách, mới có thể bên nhau dài lâu?
Sáng sớm hôm sau, lúc xuất phát, anh tôi lo lắng nhìn tôi:” Tiểu Kiều…..

Bộ dáng này của em thật sự giống như muốn thành tiên….”
Tôi cười khổ, những lời nói này thật quen thuộc, lần trước ở Thẩm Gia, mỗi ngày cùng đám đệ tử làm bài tập buổi sáng, cũng nói lời như vậy rồi cười tôi, họ nói, Mộ cô nương ban ngày làm bài tập, buổi tối còn phải tu hành, sắp vũ hoá biến thành tiên.
Khi đó là mệt mỏi thân thể, nhưng bây giờ là mệt mỏi tinh thần
” Đừng lo lắng, chúng ta bây giờ sẽ nhanh chóng đến Thanh Ngọc Đạo Quán, hôm nay mới là ngày thứ ba, thi độc nhất định có thể nhổ ra…..

Sau đó hỏi Thẩm Lão Thái, có lẽ bà ấy sẽ biết cách liên lạc với Minh Phủ”.

Anh tôi xoa xoa đầu tôi.

Tôi gật đầu, đi đến phòng em bé hôn hai tiểu bảo bảo, nãi nãi đã chịu hoảng sợ nên buổi tối bà không ngủ, thức trắng cả đêm, còn Thành Túc thúc thúc thì ngủ ở dưới đất, để bảo vệ bà và hai đứa nhỏ
Vu Quy hơi nâng mí mắt lên, cái miệng nhỏ bĩu ra, U Nam vẫn như vậy, một bộ dáng bình tĩnh, tôi còn tưởng đây là mẫu nghi thiên hạ cơ, nhìn em bé do mình sinh ra, nhịn không được mà ngây ngô cười, dễ thương, trong trắng, hoàn hảo, lại mềm mại.
Tham Lang tình hình thật không ổn, tôi muốn đưa hắn đến bệnh viện, nhưng Trình Bán Tiên lắc đầu nói:” tình hình thế này còn muốn đưa đến bệnh viện, để bị đẩy đến phòng chăm sóc đặc biệt à, ta lại không thể theo hắn đến phòng chăm sóc đặc biệt để tiêu độc, bảy phách của hắn bị tổn thương, muốn hồi phục phải mau chóng mượn sức mạnh của tiên gia….

Nếu không chỉ có thể giữ lại mạng sống như vậy”
Thời gian không còn nhiều, chúng tôi thu dọn đồ đạc vội vã xuống lầu, Lâm Ngôn Thấm đã chờ chúng tôi ở cửa
” Cô đến đây làm gì?” Anh tôi trừng mắt nhìn cô ấy.
Lâm tiểu thư có chút đỏ mặt, nhưng vẫn đoan trang ngẩng đầu ưỡn ngực nói:” tôi đi cùng với anh”
” Đi làm gì?” Anh tôi nhíu mày nói:” nơi đó có thể sẽ bị lây bệnh, cô mau về đi, chờ chúng tôi về lại đến chơi”
Lâm tiểu thư bĩu môi, nhỏ giọng nói:” nếu tôi không đi, mấy người định vào núi thế nào? Anh trai tôi bảo tôi đến đây đưa mấy người đi…..

Cảnh sát và chính quyền địa phương đã niêm phong núi, niêm phong đường, không có quan hệ đặc biệt mấy người đi vào kiểu gì?”
Ách, cái này là một vấn đề
Anh tôi vội vàng mở cốp xe ra, nhìn quần áo bảo hộ mà Thành Túc thúc thúc đã chuẩn bị cho chúng tôi, có rất nhiều, có đưa cho Lâm tiểu thư một bộ cũng không thiếu.
” Được rồi, nếu cô đi, phải ngoan ngoãn nghe lời, đừng có lại chạy lung tung rồi gây hoạ”.

Anh tôi hung hăng nói với cô ấy, nhưng lại rất tình cảm, đưa tay ra nắm tay cô ấy kéo đến xe, mở cửa xe sau, nhìn cô ấy ngồi xuống rồi mới đóng cửa lại.
Hừ…….


Mạnh miệng
Tôi khinh thường liếc nhìn anh tôi một cái, ở trước mặt tôi còn giả vờ tỏ vẻ tự do thoải mái không có gì, nhưng Lâm tiểu thư đã ngủ ở trêи giường của anh hai lần! Hẳn hai lần đấy!.
Anh tôi chưa từng dẫn người về nhà, cách đối xử này từ lâu đã không giống với người khác, nhưng anh vẫn còn cãi bướng nhất quyết không lộ ra nửa tâm tư của mình.
Lâm ngôn thấm cũng có hai mặt, cô ấy đối với người khác có thể giữ khuân phép, bưng ra khí chất hậu duệ quý tộc, giống như lần đầu chúng tôi gặp mặt vậy, vừa nhìn thấy chính là khí chất thiên kim đại tiểu thư
Nhưng đối với những người thân quen, ví dụ như người nhà chúng tôi, kỳ thật rất ngoan ngoãn, hơn nữa lễ nghĩa chu toàn, nhưng lại rất đơn giản, …….

Cô ấy thấy anh tôi đồng ý đưa cô ấy đi, trong ánh mắt kia hưng phấn đến không thể nào che dấu được.
Tôi nói nhỏ:” nơi này thật sự không dễ chơi chút nào, còn rất nguy hiểm, thi độc có thể sẽ giết người, cô đừng coi là trò đùa”
Cô ấy nhấp miệng gật đầu:” tôi biết là nguy hiểm, ….

Nhưng vẫn rất hưng phấn —- nhưng Vân Phàm đồng ý đưa tôi đi rồi”
Vân Phàm? Tôi nhíu mày, xưng hô này vừa ngọt vừa nũng nịu.
” Đúng rồi…..

Tôi còn trộm mang theo súng, anh tôi nói nếu có cương thi tấn công tôi, sẽ để tôi nổ súng, nhưng đừng đánh vào đầu là được”
Cô ấy lặng lẽ kéo áo sơ mi dài của mình lên, sau thắt lưng có một khẩu súng lục nhỏ màu đen.
…..

Tốt nhất cô đừng để cho anh tôi biết, nếu không anh tôi lại muốn giáo huấn cô theo kiểu ” lau súng bóp cò “
》》》

Cách thanh ngọc đạo quán vẫn còn rất xa, chúng tôi nhìn thấy hàng rào chắn và trạm kiểm soát giao thông được thiết lập trêи đường
Lâm tiểu thư xuống xe thương lượng, chẳng mấy chống xe của chúng ta đã được kiểm tra và thông qua, khi đến chân núi, cái loại không khí chờ đợi trang nghiêm này thật căng thẳng, những quân nhân súng vác vai, đạn lên nòng bảo vệ cho trục đường chính, xe chúng tôi không thể vào núi, thân thể và ba lô của chúng tôi đều phải kiểm tra
” Tiểu huynh đệ, hàng cấm của ngươi thật nhiều! Chỉ thiếu không có súng nữa thôi”.

Một chiến sĩ phun trào nói.
” Vô nghĩa, các ngươi cũng biết bên trong rất nguy hiểm, chẳng nhẽ để chúng ta lấy tình yêu đi cảm hoá những phần tử khủng bố đó à”.

Anh tôi giật lại bô lô của mình
Cái ba lô của tôi còn buồn cười hơn nữa, một tiểu chiến sĩ không biết máy hút sữa là gì, cầm im nửa ngày, muốn xin chỉ thị của cấp trêи, kết quả bị lâm ngôn thấm lấy thân phận ” nhân viên đặc biệt quan trọng” răn dạy vài câu.
Loay hoay một hồi lâu, chúng tôi mới vào được trong núi, một người dựa vào cổng núi, nhìn thấy chúng tôi đến, kϊƈɦ động đến toàn thân run lên:” mộ tiểu thư! Mộ đương gia! Các ngươi…… Các ngươi thật sự đã trở lại”
Hắn kϊƈɦ động đến bước chân loạng choạng, có thể thấy áp lực tinh thần của hắn rất lớn
” thẩm lão thái đang chủ trì đại cục, hôm qua có trực thăng thả nước và đồ ăn đến, thẩm lão thái để người bị lây nhiễm máu đen ở sương phòng sau núi, …..

Hơn nữa còn cảnh cáo chúng ta không được rời khỏi phạm vi đạo quán, nếu trốn chạy, chúng ta sẽ bị đánh chết! Nhóm của chúng ta…..

chúng ta đã làm cái gì sai mà đối xử với chúng ta như vậy?” Đạo sĩ này, môi run lên, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Nhân gian nghiệp chướng, nhân gian sinh diệt, nếu người ở nơi này đều chết đi, như vậy oán khí sẽ tận trời, người có dụng tâm kín đáo sẽ lợi dụng oan hồn lệ khí này, nếu như vậy Tại Thượng Vị Giả kia còn có thể yên ổn ngồi trêи ghế được bao lâu?
Giọng nói già nua của Thẩm Lão Thái sau cổng núi vang lên:” ta đã nói rồi, ông trời không tuyệt đường sống của con người đâu, vị cứu tinh đến rồi……”
Dịch: vi vu
———————.