Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 341: Thiệp mời, tiệc sinh nhật ảnh hậu



Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday

Đến buổi tối chuẩn bị đóng phim, Âu Càn bỗng nói với đạo diễn Khương: "Tôi nhớ đêm nay có cảnh giường chiếu của tôi và một cơ thiếp. Vốn định dùng thế thân nhưng giờ tôi đổi ý rồi. Dù sao thời lượng của cơ thiếp cũng chỉ có năm phút, chú đổi thành Đan Thủy đi. Tôi tự mình ra trận."

Đạo diễn Khương run rẩy khóe miệng: "Thằng nhãi Âu Càn, cậu thật là..."

Âu Càn biết ông sẽ không phủ quyết, liền nói tiếp: "Tuy chỉ có năm phút đồng hồ, nhưng thù lao của Đan Thủy vẫn phải tính. Cô ấy gần đây đang nổi, chú không được trả quá thấp. Xong việc cứ chuyển tiền vào tài khoản tôi là được."

Đạo diễn Khương:... Mặt đâu?

***

Lúc Nam Tầm bị Âu Càn nhét vào phòng hóa trang, cả người vẫn còn mờ mịt.

Cứ tìm khách mời bữa bãi như vậy thật sự ổn sao?

Tuy gọi cảnh nóng, thật ra là so với tiêu chuẩn trước kia của Âu Càn. Trong cảnh này Âu Càn chỉ lộ nửa người trên, mà Nam Tầm cũng chỉ lộ bờ vai. Đạo diễn Khương vốn định quay một cảnh đặc tả trọn vẹn phần lưng, nhưng tên bảo thủ Âu Càn không đồng ý, vì thế liền thôi.

Về phần cảnh hôn, cái này tương đối mãnh liệt. Cmn hôn sâu đó, cái loại môi lưỡi dây dưa đó.

Muốn Nam Tầm diễn cảnh thân mật trước nhiều camera như vậy, cô có chút không quen. Nhưng khi Âu Càn đứng trước mặt rồi, cô lại chẳng nhớ được gì nữa.

Nhờ phúc Âu Càn, Nam Tầm cũng có vài lời thoại. Nàng hành lễ với vị vương gia trước mặt, vừa nhỏ nhẹ hỏi thăm công việc ngày hôm nay, vừa hầu vương gia thay áo.

Camera quay vị cơ thiếp này một cảnh đặc tả. Mỹ nhân dáng người yểu điệu, tuyệt sắc khuynh thành.

Vị Vương gia khác họ ban ngày vừa tìm được đường sống từ cõi chết cực kỳ cần phát tiết. Hắn nhìn vị cơ thiếp xinh đẹp, trong mắt tràn đầy dục vọng. Nam nhân thân hình cường tráng trực tiếp nắm lấy eo cơ thiếp, hai bước dài đã đè mỹ nhân lên giường, gấp không chờ nổi mà hôn xuống.

Chỉ chốc lát sau hai người đã trần trụi tương triền. Trên lưng nam nhân có vài vết sẹo xấu xí dài ngoằng, đó là huân chương anh hùng của hắn. Vòng eo cường tráng được đặc tả thật lâu, mồ hôi dày đặc, phập phồng thật nhanh mà mạnh mẽ, khiến người mơ màng.

Đạo diễn Khương lăn lộn trong nghề đã lâu, tuy hầu hết đều làm phim nghệ thuật và phim phóng sự, nhưng cũng am hiểu sâu vài đạo lý. Một bộ phim nhựa* không có chút mánh lới là không được, cho nên cảnh ông đang quay bây giờ chính là điểm hấp dẫn người xem nhất trong phim. Đây chính là mánh lới, còn là mánh lới lớn!

[*Phim nhựa hay còn gọi là phim điện ảnh, được in tráng trên những cuộn phim bằng nhựa tùy theo kích thước, thường được sử dụng để trình chiếu trong các rạp chiếu phim, thông qua một hệ thống máy chiếu chuyên biệt
Chừng mực phim của ông không phải trò trẻ con như «Giang Hồ Phong Vân» của Uông Đông. Đây mới thật là cảnh nóng.

Đến lúc đó tuôn ra mánh lới Âu Càn tự mình diễn cảnh nóng, chậc, tuyệt đối có thể hấp dẫn một đợt sóng lớn fans hâm mộ tới xem.

***

Kết thúc công việc, Âu Càn khó được mời Đạo diễn Khương cùng hai vị nghệ thuật gia lớn tuổi uống chút rượu. Nam Tầm làm bạn gái nhỏ, đương nhiên cũng đi theo, ngồi ở bên cạnh Âu Càn.

Ngấm ngầm, Nam Tầm tương đối dính Âu Càn. Nhưng trong trường hợp thế này, Nam Tầm tỏ ra rất hào phóng lễ phép, các vị tiền bối nhìn thấy đều thích.

Vị diễn viên lớn tuổi nhất họ Vương, thoạt nhìn hết sức nghiêm túc. Ông dường như rất thích Nam Tầm, nhìn cô chằm chằm nửa ngày, đột nhiên nói một câu: "Cô bé, tướng từ tâm sinh, cháu là một đứa bé ngoan."

Khóe miệng Nam Tầm giật giật, hỏi Tiểu Bát: "Ta trước kia cũng tin "tướng từ tâm sinh", nhưng bây giờ gương mặt này căn bản không phải ta. Ông ấy nhìn ra được gì mới là lạ."

Tiểu Bát ra vẻ cao thâm phán: "Ngươi thì biết cái gì? Ngay khi ngươi tiến vào cơ thể này, ngươi cũng đã là Đan Thủy. Tướng mạo vốn có bị ngươi thay đổi một cách vô tri vô giác, biến thành tướng mạo thuộc về ngươi."

Nam Tầm: Được, ngươi là thần thú, ngươi nói gì cũng đúng!

Nam Tầm kính từng vị tiền bối, nhưng rượu kính cô chỉ uống một ngụm, còn lại đều bị Âu Càn uống.

Đạo diễn Khương cảm thấy hai mắt mình lại mù lần nữa.

***

Ba ngày trôi qua rất nhanh, Nam Tầm ở lại một đêm nữa là phải rời đi. Âu Càn không nói hai lời, sau khi về phòng trực tiếp lột sạch đẩy ngã Nam Tầm, lật qua lật lại áp chảo bánh nướng, còn buộc người ta nói các loại lời âu yếm.

"Đan Tiểu Thủy, cái miệng nhỏ của em không phải giỏi nói lời âu yếm nhất sao. Nếu tối nay em có thể nói được trăm câu, anh sẽ tạm tha cho em. Bằng không..."

Ban đầu Nam Tầm moi hết ruột gan nói không ít lời tâm tình, nhưng Âu Càn rất không vừa lòng: "Đan Tiểu Thủy, từ khi nào em lại văn hoa như vậy. Anh muốn nghe đơn giản trực tiếp, giống như trên mấy tấm card ấy."

Nam Tầm yên lặng trợn trắng mắt trong lòng, trực tiếp từ bỏ chống cự, quấn lấy eo anh: "Đừng nói nhảm nữa, em muốn anh!"

Kết quả ngày hôm sau, hai chân Nam Tầm vẫn không ngừng run run. Âu Càn ôm người đến xe chuyên dụng của mình, để Tiểu Chu đưa đến sân bay.

Thái độ Tiểu Chu đối đãi với Nam Tầm bây giờ nghiễm nhiên là thái độ đối đãi với bà chủ, cung kính chu đáo hết chỗ chê.

***

Nam Tầm vừa trở lại công ty, đã thấy được gương mặt thối của Triệu Thụy.

Cô không có ý định giấu diếm, lập tức khai hết hướng đi mấy ngày nay của mình.

Triệu Thụy vừa nghe cô đi tìm Âu Càn, mặt càng đen hơn: "Đan Thủy! Em muốn tức chết anh có phải không? Bây giờ em đã xưa đâu bằng nay, nếu chuyện đi xa gặp lén Âu Càn bị paparazzi chụp được, em biết bọn họ sẽ viết em thế nào không?"

Nam Tầm có chút thẹn thùng nói: "Anh Càn đã đồng ý rồi. Anh ấy còn mang em đi phim trường, còn gặp đạo diễn Khương và mấy vị tiền bối nữa."

Triệu Thụy tức khắc biến thành người câm.

Qua hồi lâu anh ta mới mím môi, gật đầu nói: "Tốt... Ừm... Vậy thì anh yên tâm rồi."

Triệu Thụy mặt ngoài rất bình tĩnh, nội tâm lại dậy sóng cuồn cuộn.

Đờ mờ, Đan Thủy thế mà thật sự theo đuổi được Âu Càn! Anh còn cho rằng người có địa vị như Âu Càn chỉ đang cùng Đan Thủy chơi chơi. Nhưng mẹ nó, anh ta lại dám công khai quan hệ với Đan Thủy trước đoàn phim!

Có một bạn trai làm chỗ dựa vững chắc như Âu Càn, bản thân Đan Thủy lại có kỹ thuật diễn tốt, về sau chắc chắn là người thắng lớn nha!

Kích động qua đi, Triệu Thụy mới nhớ tới chuyện chính, vội vàng đưa cho cô một tấm thiệp mời.

Nam Tầm tò mò mở ra nhìn thoáng qua: "Tiệc sinh nhật của ảnh hậu Tưởng Vân? Không phải là... người mà em nghĩ chứ?"

Triệu Thụy gật đầu: "Chính là vị kia, ảnh hậu Tưởng Vân cả đời cầm vô số giải thưởng. Lần này là tiệc mừng sinh nhật năm mươi tuổi của Tưởng Vân, đến lúc đó sẽ có rất nhiều danh nhân trong giới tham dự. Ngôi sao hạng nhất, đạo diễn trứ danh, nhà sản xuất vân vân. Hơn nữa, chồng chị Vân là một nhân vật phong vân trong thương giới, cho nên ngoài nghệ sĩ, còn sẽ có rất nhiều thương nhân nhân tài kiệt xuất xuất hiện."

Nam Tầm bình tĩnh "oa" một tiếng: "Hình như rất lợi hại."

Triệu Thụy day trán, đau đầu nói: "Em có hiểu không ý anh không? Đây là một cơ hội tốt, quà tặng và lễ phục anh đã thay em chuẩn bị rồi."

"Anh Triệu, anh thật lợi hại. Bữa tiệc hoành tráng như vậy mà anh còn có thể lấy được thiệp mời. Nhưng mà cấp bậc như em, đi bữa tiệc này có được thật không?"

"Dong dài, quan tâm nhiều vậy làm gì. Ngày mai chính là tiệc sinh nhật, tranh thủ đi chuẩn bị đi!"

"Ngày mai sinh nhật? Anh Triệu, anh thật quá lợi hại, tiệc sắp bắt đầu rồi mới lấy được thiệp mời."

Triệu Thụy:...

Vì để Đan Thủy biết được tầm quan trọng của buổi tiệc này, Triệu Thụy lại bỏ thêm một câu: "Biết họ Âu đúng không, nhà giàu số một cả nước. Ngày mai người chưởng quản nhà họ Âu cũng sẽ mang phu nhân và một đôi trai gái tham dự."

Nam Tầm vừa nghe lời này sắc mặt hơi đổi, ánh mắt cũng theo đó trầm xuống.