Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 346: (58) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt : Nhan

Khúc Yên ngủ trong xe một đêm.

Về sau Tư Triệt bế cô lên, để cô gối lên đùi hắn. Còn bản thân thì ngồi ngủ, không chịu cho cô xuống xe.

Giống như phát điên vậy.

"Tỉnh rồi à?" Tư Triệt thấy cô mở mắt, đưa tay vén tóc mai trên trán cô, nhéo nhéo má, "Em ngáy đó biết không?"

"Anh mới ngáy ý." Khúc Yên không thừa nhận, tiên nữ không biết ngáy!

Khóe môi Tư Triệt cong lên, đỡ cô ngồi dậy, vừa giúp cô bóp vai vừa cười nhạo: "Không chỉ ngáy mà còn chảy nước miếng xuống đùi anh."

"Sao có thể?" Khúc Yên cúi đầu nhìn đùi hắn, sờ thử, quần vẫn khô, nào có nước bọt đâu.

Hắn càng ngày càng xấu tính!

"Nào, súc miệng đi." Tư Triệt lấy bình nước từ trong không gian của mình đưa cho cô.

"A? Anh có dị năng hệ không gian?" Lúc này Khúc Yên mới phát hiện trên người mình đắp một tấm chăn dày, chắc cũng là đồ trong không gian.

Tư Triệt nhàn nhạt ừ một tiếng.

Bảy năm trước, tiềm năng của hắn bạo phát, trở thành thiên phú giả SSS+ hiếm thấy.

Dị năng hệ hỏa đột nhiên tăng mạnh, sau đó lại thức tỉnh dị năng hệ không gian, nơi trữ vật vô cùng lớn, mấy năm nay vẫn không ngừng mở rộng.

Hắn đã không còn cần cô bảo vệ, cuối cùng hắn đã có năng lực để bảo vệ người mình muốn.

Thế nhưng, người kia lại không muốn.

"Tư Triệt, anh thật lợi hại." Khúc Yên chớp chớp mắt, trong mắt lóe lên sự ngưỡng mộ.

Cô biết thời điểm hắn bộc phát cực kì đau đớn.

Mỗi lần trở nên cường đại hơn, cơ thể đều bị giày vò.

Nhưng từ trước tới giờ hắn không kể khổ.

Trước đây bị cầm tù, bị zombie cắn đã thế, bây giờ cũng vẫn thế.

"Anh lợi hại hay không, đối với em mà nói có gì khác nhau sao?" Tư Triệt nhìn vào mắt cô, hỏi.

"Có nha." Khúc Yên nói, anh trở nên lợi hại, về sau sẽ không bị bắt nạt nữa, sẽ không bị người ta giam giữ, càng không bị zombie cắn.

"Khúc Yên, bây giờ em yếu như vậy, nếu như muốn sống sót ở nơi này, nhất định phải dựa vào cường giả. Anh có thể cho em cơ hội này." Ánh mắt Tư Triệt tĩnh mịch, che giấu cảm xúc thật sâu.

"Hả?" Khúc Yên nghi ngờ nhìn hắn, "Ý anh là...... Anh muốn em sống dựa vào anh?"

Không báo thù sao?

Không giết cô à?

Tư Triệt lạnh lùng gật đầu: "Em cần tìm một nam nhân cường đại để bảo đảm cuộc sống bình an, không phải sao? Không phải người mạnh mẽ nhất đang ở trước mặt em sao."

Khúc Yên nhất thời sững sờ.

Nghĩa là hắn sẵn sàng buông bỏ hận ý sao?

Hoặc có lẽ là, hắn tình nguyện ép hận ý xuống, giấu nó đi, không phát tiết với cô?

"Chẳng lẽ anh không sánh được với cha nuôi cũ của em?" Thấy cô chậm chạp không trả lời, Tư Triệt khẽ cong môi, lửa giận không kìm được bùng lên dưới lồng ngực.

Chỉ cần nghĩ tới cô từng gián tiếp hầu hạ dưới thân gã đàn ông khác, khí thế cuồng bạo trong lòng hắn lại muốn bùng nổ, ham muốn hủy diệt thế giới thôi thúc đến phát đau.

"Không phải." Khúc Yên lắc đầu, "Tư Triệt, em nói thật cho anh biết, thật ra cha nuôi là em bịa chuyện lừa anh. Bảy năm qua, bên cạnh em không có đàn ông nào."

Bỗng nhiên Tư Triệt nheo mắt lại, kìm nén tâm tình, bình tĩnh nói: "Không phải là em muốn nói rằng cho đến nay em cũng chỉ có một mình anh đấy chứ?"

Khúc Yên gật gật đầu: "Không cần biết anh tin hay không, đây đều là sự thật. Những chuyện em đã làm với anh trước kia, em không phủ nhận. Bây giờ em cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh anh, cho anh cơ hội báo thù. Nếu như anh không bắt lấy cơ hội này thì đừng trách em chạy trốn."

Ánh mắt Tư Triệt lóe lên tia sáng kỳ dị, nhàn nhạt tỏa sáng.