Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 331: (43) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt : Nhan

Khúc Yên run lên.

Tiềm năng của hắn sắp thức tỉnh rồi......

Quả nhiên cần phải làm theo kịch bản để đưa thế giới về đúng quỹ đạo.

"Cút thì cút." Khúc Yên hít sâu một hơi, khinh miệt nói, "Anh nghĩ tôi muốn ở lại chắc?"

Cô xoay người, đóng sầm cửa lại.

Cô vô tình giam hắn ở bên trong.

Cũng ngăn ánh mắt tàn nhẫn và đau đớn của hắn lại.

"Yên Yên! Em không thể như thế!" Giang Từ muốn bùng nổ, khiếp sợ nhìn cô khóa cửa sắt.

Khúc Yên không nhìn hắn ta, trực tiếp chạy khỏi kho hàng như phát tiết.

Thật xin lỗi, A Triệt!

Thân là mối tình đầu ác độc khi anh còn nghèo túng, em đã kết thúc phần diễn của mình rồi...

Bảy năm sau, cuộc đời anh sẽ không có em.

Bảy năm sau, em cho anh báo thù.

Muốn giết em như thế nào, tùy anh chọn.

"Mẹ kiếp!" Giang Từ nhìn Khúc Yên tuyệt tình chạy trốn, nhịn không được chửi bậy, "Nữ nhân con mẹ nó quá đáng sợ! Tư Triệt, cậu chờ đó! Cô ấy không cứu cậu thì tôi cứu!"

Giang Từ ngưng tụ chùm tia chớp, trực tiếp chém đứt khóa cửa sắt.

Hắn mở cửa ra liền thấy ngọn lửa bên trong, những con zombie quanh Tư Triệt phát ra tiếng kêu quái dị, bọn chúng không biết đau nhưng đã bị thiêu chỉ còn nửa mình.

"Tư Triệt?! Dị năng của cậu......" Giang Từ giật nảy mình, dị năng giả thiên phú D cấp 1 lại có thể ngưng tụ ngọn lửa lớn như vậy!

Quả thực là kỳ tích!

Tư Triệt gần như không nghe thấy gì, cái gì cũng không thấy, ngọn lửa ngưng tụ trong tay hắn càng ngày càng lớn, dần lớn đến mức thiêu cháy cả mặt đất và trần nhà.

Đàn zombie đông nghịt rơi vào biển lửa.

Chính hắn cũng đặt mình trong biển lửa.

Hắn như không biết đau đớn.

Tàn nhẫn như ngọc nát đá tan, lệ khí như quỷ la sát dưới địa ngục.

Giang Từ nhìn đến kinh ngạc, một bên thoát khỏi vòng vây biển lửa, một bên la lớn: "Tư Triệt! Cậu đừng thiêu chết bản thân! Mau ra đây!"

"Chết?" Tư Triệt đưa mắt nhìn, khuôn mặt băng hàn tái nhợt không gợn sóng, "Nếu có thể chết thì thật thống khoái. Nhưng đáng tiếc, tôi không chết được."

Ngọn lửa trong tay hắn không ngừng lan ra, hơn trăm con zombie đã bị thiêu hủy, mùi khét ngập trời.

Khung cảnh đáng sợ doạ người.

"Tư Triệt! Cậu ra đây rồi nói!" Giang Từ chấn động đến không nói nên lời, chỉ có thể liều mạng hô, "Cậu ra đây! Cậu con mẹ nó mau ra đây!"

Không chết được nhưng bị lửa đốt vẫn rất đau đấy!

Thằng nhóc này điên rồi!

Tư Triệt đứng trong ngọn lửa, hỏa diễm nóng bỏng thiêu đốt da thịt hắn, máu chảy thịt rơi.

Máu nhuộm đỏ thân mình, mắt lại như vực sâu thăm thẳm, tối tăm tĩnh mịch.

Đáy lòng hắn như có lỗ hổng lớn, không biết hàn phong từ đâu tới tàn phá cuồng bạo vết thương lòng.

Rất trống trải, rất đau đớn.

......

Khúc Yên nín một hơi, vùi đầu chạy.

Cô chạy rất nhanh, ngực thắt lại đau xót, đau đến ngạt thở.

Cô không biết đã chạy bao xa, đột nhiên nghe thấy oanh một tiếng rất lớn!

Sau lưng, ngọn lửa từ kho hàng xông thẳng lên trời!

Cô dừng bước phút chốc.

Dị năng của Tư Triệt đã hoàn toàn thức tỉnh!

Hắn vừa mới thức tỉnh mà đã có uy lực lớn như vậy!

Nam chính quả nhiên là người mạnh nhất.

Khúc Yên nhìn ánh lửa ngút trời xa xa kia, hốc mắt phản chiếu sắc lửa, nước mắt cũng thành màu đỏ thắm.

Cô hé môi, nhẹ nói: "A Triệt, chúc mừng anh. A Triệt, hẹn gặp lại."

Cùng lúc, trong đầu cô đinh một tiếng --

"Chúc mừng kí chủ, nam chính thành công thức tỉnh, nhiệm vụ của ngài đã hoàn thành một nửa! Bây giờ sẽ vượt thời gian tới giai đoạn tiếp theo của kịch bản."