Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 325: (37) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt : Nhan

"Anh không thích em ôm anh sao?" Khúc Yên bất mãn ngẩng mặt lên.

Trong bóng tối, đôi mắt cô tỏa sáng lấp lánh, rực rỡ như ánh sao đêm.

Tư Triệt đưa tay xoa đầu rồi che khuất tầm mắt cô, cúi đầu hôn lên bờ môi căng mọng.

Đêm tối tĩnh mịch, chỉ còn lại âm thanh ôm hôn mập mờ.

Hơi thở Tư Triệt dần trở nên gấp gáp.

Hắn không cam lòng buông cô ra dù chỉ một giây, xoay người chặn cô lại, thấp giọng nói: "Yên Yên, anh muốn em."

Dứt lời, hắn lại hôn xuống thật sâu thêm lần nữa.

Đồng thời luồn tay xuống phía dưới.

Lúc ngủ, cô thích mặc váy ngủ vừa rộng vừa dài qua đầu gối, liền bị hắn vén lên.

Lòng bàn tay chạm vào làn da mềm mại tinh tế, hắn thích đến không muốn buông tay.

"A Triệt......" Khúc Yên cảm nhận được hơi thở nóng bỏng và nhiệt huyết, đưa tay vòng qua cổ hắn, kéo lại gần, chủ động hôn lên môi.

Cô muốn ích kỷ một lần.

Cô không muốn để lại một Tư Triệt "hoàn hảo" cho Nguyễn Đường tương lai.

Cô muốn "ăn sạch" hắn.

"Yên Yên." Tư Triệt thấy cô đáp lại, càng ngày càng mãnh liệt, giọng khàn khàn vì dục niệm, "Tin tưởng anh, anh sẽ luôn đối xử tốt với em, chỉ thích một mình em."

"Ừm, em tin anh." Khúc Yên nhẹ nhàng lên tiếng.

Cô tin sự chân thành của hắn vào giờ khắc này.

Tư Triệt rời khỏi môi cô, gần như thành kính hôn xuống cổ, vai......

Bên trong ký túc xá nho nhỏ đơn sơ, hai người cam tâm tình nguyện trao bản thân cho đối phương.

......

Từ đêm đến khi trời tờ mờ sáng.

Cuối cùng Khúc Yên mệt mỏi chìm vào giấc mộng, Tư Triệt hôn lên trán cô, đứng dậy đun nước.

Trên thân hai người toàn là mồ hôi, Tư Triệt dùng khăn ấm cẩn thận lau mồ hôi giúp Khúc Yên, lại giúp cô thay một chiếc váy ngủ sạch sẽ.

"A Triệt......" Khúc Yên mơ mơ màng màng, "Anh không ngủ à?"

"Không thay quần áo thì em sẽ cảm đấy." Tư Triệt đắp kín chăn cho cô, "Ngoan, em ngủ trước đi, anh rửa mặt rồi ngủ cùng em."

"Được, vậy anh nhanh lên." Khúc Yên xoay người, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.

Tư Triệt tắm rửa sạch sẽ, mặc áo khoác vào, động tác đơn giản nhanh gọn ra khỏi cửa.

Vào giây phút cảm xúc mạnh liệt nhất, trong lòng hắn đột nhiên nảy sinh một quyết định.

Hắn muốn làm chút chuyện vì cô.

Như một nam nhân đường đường chính chính che gió che mưa thay cô.

Tư Triệt đi tới phòng Giang Từ, hắn từng nghe Yên Yên nhắc tới địa chỉ.

Tư Triệt gõ cửa phòng --

"Đến đây, ai vậy? Mới sáng sớm, quấy rầy giấc ngủ của người khác!"

Giang Từ dụi mắt ra mở cửa, ngoài ý muốn nhìn thấy người ngoài cửa, kinh ngạc nói, "Là cậu? Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Yên Yên có chuyện?"

"Yên Yên rất khỏe." Tư Triệt không xin phép mà vào, chân dài sải bước vào phòng hắn ta, ngữ khí thản nhiên nói, "Giang Từ, tôi muốn nói cho anh biết chuyện này."

Giang Từ kinh ngạc đến mức quên cả ghét hắn, nghi ngờ hỏi: "Chuyện gì? Sẽ không phải là cậu muốn nói cho tôi biết thật ra người cậu yêu là tôi đấy chứ?"