Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 314: (26) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt : Nhan

"Anh không thích." Hắn lặp lại.

Khúc Yên nhìn hắn nhưng không nói gì.

Hắn lại nói, "Anh không có hứng thú đối với người khác."

Khúc Yên cụp mi dài đen nhánh, vẫn như cũ không lên tiếng.

Tư Triệt thấy cô không vui, nhịn không được đưa tay ra xoa đầu cô, động tác rất nhẹ, "Em sợ cái gì?"

"Sợ anh thích cô gái khác." Khúc Yên dang tay ra, chu mỏ một cái, "Anh ôm em, em mới tạm thời tin tưởng anh không động tâm với người khác."

Tư Triệt chần chừ một chút, hắn chưa bao giờ chủ động ôm ai.

"Anh xem, anh còn nói anh không thay đổi, anh không chịu ôm em." Khúc Yên giả bộ tức giận khẽ nói, "Anh đứng núi này trông núi nọ, phụ lòng người khác, tra nam!"

Tư Triệt hơi cong khóe môi, có chút bất đắc dĩ, nhưng lại cảm thấy vui vẻ.

Hắn nghiêng người ôm lấy cô.

Eo thiếu nữ mềm mại nhỏ nhắn dưới bàn tay hắn, khiến hắn có một loại cảm giác có thể nắm trong tay...

Tình huống trước mắt, hắn có thể kiểm soát và giữ lại không?

"Anh hy vọng em có thể mau chóng thăng cấp hệ chữa trị đến cấp 7." Hắn bỗng nhiên nói.

Chưa bao giờ hắn có khát vọng mãnh liệt muốn thức tỉnh dị năng như lúc này.

Nếu như hắn có dị năng, nếu như hắn trở nên cường đại......

Có lẽ.

Có lẽ có thể giữ lại khoảnh khắc này.

"Em biết, A Triệt, anh không cần lo lắng, em đã có tinh hạch cấp 5." Khúc Yên ôm hắn, cánh tay vòng qua eo hắn, vùi mặt vào trong ngực hắn, "Đêm nay em sẽ thăng cấp dị năng, anh trông em cho tốt đó."

"Ừ, anh sẽ trông em." Hắn trầm thấp trả lời.

Ở bên trong căn phòng đơn sơ, hai người lẳng lặng ôm nhau.

Hương hoa hồng trên người thiếu nữ quanh quẩn trong mũi hắn, trong cõi u minh phảng phất có một loại ấn ký khắc vào đáy lòng.

"Được rồi, em đi nấu nước cho anh tắm." Khúc Yên nhẹ nhàng đẩy hắn ra, lại khôi phục dáng vẻ tràn đầy sinh lực ban đầu, tung tăng đi làm việc.

Tư Triệt tắm vội, son phấn cải trang trên mặt đều bị rửa sạch, lộ ra dung mạo cực kì tuấn mỹ của hắn.

Hắn thay quần jean màu đen cùng áo jacket xanh lam mà Khúc Yên đã chuẩn bị, còn có một đôi bốt da quân đội mới tinh vừa đúng số đo của hắn.

Tất cả đều là đồ vật khó tìm trong mạt thế, nhất định là cô dùng không ít vật tư để đổi.

"Oaaa! Bạn trai em đẹp quá!" Khúc Yên nhìn Tư Triệt đi ra, reo lên một tiếng, "Tại sao có thể có một chàng trai đẹp mắt như vậy chứ! Hơn nữa còn là bạn trai của em, mắt nhìn của em thật tốt, hí hí!"

Cô cong mắt cười tinh nghịch, vừa ngọt ngào lại hoạt bát đầy sức sống.

Mắt phượng của Tư Triệt vẫn luôn lạnh lẽo giờ trở nên ôn hòa hơn, trong lòng gợn sóng, cười nhạt nói: "Em là đang khen anh hay là khen chính mình?"

"Khen cả hai!" Khúc Yên đến gần, nhìn hắn từ trên xuống dưới, "Ngoại trừ còn hơi gầy thì những chỗ khác một trăm điểm! Không đúng, một vạn điểm! Tư Triệt, anh là người đẹp mắt nhất trên thế giới này. Mặc dù em không biết có còn ai khác lớn lên trông đẹp hơn không, nhưng em mặc kệ, ở trong lòng em, anh chính là đẹp nhất!"

"Biết nói chuyện như vậy sao." Không biết có phải là vì vừa tắm rửa thoải mái không mà Tư Triệt hơi thả lỏng một chút, ngữ khí không còn lạnh lùng như trước, hỏi, "Trước đó em từng có bạn trai à?"

"Nếu em nói là có thì anh có ghen không?"

"Có lẽ có." Hắn nói thật.

"Có là có, cái gì gọi là có lẽ?" Khúc Yên không hài lòng, khẽ véo má hắn, "Anh nói lại lần nữa đi."

Hắn quay mặt ra chỗ khác, tránh động tác của cô, giọng nói trầm thấp mang theo ý cười, "Là anh hỏi em trước, sao lại biến thành em ép hỏi anh rồi?"

"Trước mạt thế em mới học lớp 10, sau mạt thế thì vội vàng thăng cấp dị năng, anh nói xem liệu em có thể có bạn trai không? Anh là bạn trai duy nhất của em, về sau em sẽ không hẹn hò với người thứ hai."

"Anh chỉ nghe thôi, lời con gái khó tin......" Hắn học theo câu nói của cô lúc trước.

Khúc Yên nghe là biết, hất cằm lên, lẩm bẩm nói: "Thật đáng ghét, anh bắt chước em!"

Đôi mắt tỏa sáng rạng rỡ, ẩn chứa ý cười giả vờ tức giận.

Cô mân mê bờ môi đầy đặn hồng hào xinh đẹp, ánh mắt Tư Triệt rơi trên môi cô, nhất thời không dời mắt đi được.