Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 341: - 350



Hehe mười chương này hay lắm đó nha, gay cấn lắm lắm...


Chương 341: Cảnh báo


Trên đường đi bọn Lâm Khê tìm mấy nơi thu gom thêm một ít vật tư khác, mấy đứa trẻ cũng bị Ôn Dao yêu cầu tham gia.


Bên trong thành phố Zombie nhiều hơn nơi khác, mấy đứa trẻ cũng miễn cưỡng xem như nhìn thấy thế nào là Zombie triều chính thức rồi.


Zombie tính bằng đơn vị hàng nghìn giống như thủy triều xông đến đập thẳng vào thị giác, không phải đơn giản mấy câu có thể miêu tả được.


Mấy đứa trẻ đều bị dọa không nhẹ, thậm chí bé gái duy nhất òa khóc luôn.


Đặc biệt vào lúc bọn chúng bị bầy Zombie bao vây lại, sự sợ hãi vô lực này khiến bọn chúng lần đầu tiên cảm nhận được thế nào là đáng sợ cùng tàn khốc của tận thế.


Có điều chúng cũng lần đầu tiên thấy được thực lực của Ôn Dao, giơ tay về hướng đó, Zombie nhao nhao ngã xuống đất, thì ra cường giả chính thức không phải có loại dị năng nào, mà chính là người điều khiển dị năng.


"Hương Hương, cô xem xem, tôi nói Dao Dao lợi hại hơn anh của cô bé mà! Quả thực rất có phong phạm nữ vương nha!"


Lâm Khê dùng cánh tay đụng đụng Trầm Tích Hương, đắc ý nói: "Cô xem trước đó tôi đã nói gì? Có Dao Dao nói không chừng chúng ta rất nhanh hoàn thành nhiệm vụ, cô xem tôi nói đâu có sai! Còn không có người tử vong đây này!"


Tuy bị thương không ít, nhưng không có người chết, đây đã là rất khó có được.


Đợi đến khi Ôn Dao cứu bọn trẻ trở ra, Hạ Y Huyên lập tức khởi động xe đi theo phía sau bọn Lâm Khê, đồ đạc cũng đã lấy gần hết, tranh thủ thời gian rút lui, nếu thật sự bị bao vây thì phiền toái lắm.


Đợi đến lúc vứt bỏ hết đám Zombie đuổi theo phía sau, Hạ Y Huyên khó hiểu hỏi: "Trước đó không phải đã nói với các em phương pháp phối hợp sao? Làm sao còn bị bao vây rồi?"


Trước đó nhìn bọn chúng chiến đấu cũng không tệ lắm, biểu hiện lần này sao lại kém như vậy, đánh vạt ra không ít không nói, lại còn bị bao vây nữa.


"Chị Huyên Huyên, quá... Quá dọa người rồi..." Triệu Sở Sở khóc nức nở nức nở nói ra.


Bình thường tối đa cũng chỉ đối phó hơn mười con Zombie, lại còn có những khác kiềm chế, lần này trong thoáng chốc đối mặt nhiều như vậy, lực trùng kích chết người này, khiến cho bọn chúng sợ đến ngây người.


Mà ngay cả Lạp Mông có kinh nghiệm chiến đấu nhiều nhất cũng sợ hãi trong lòng, nhìn thấy nhiều Zombie như vậy, áp lực tâm lý thật sự quá lớn.


"Nhìn các em sau này còn trách móc la hét đòi đi đánh Zombie nữa không, thực cho rằng dễ dàng như vậy? Các em có biết mỗi ngày căn cứ có bao nhiêu người phải chết không? Các em được an ổn ở trong căn cứ là dùng vô số máu tươi và tính mạng người khác đổi lấy, trước kia các em quả thật chính là ếch ngồi đáy giếng, hiện tại đã biết rồi?"


Hạ Y Huyên nhân cơ hội bắt đầu giáo dục bọn trẻ, Dao Dao làm việc đơn giản thô bạo, về phương diện giáo dục tâm lý này chỉ có thể là cô đến thôi, ai bảo cô là chị cả tri tâm tri kỷ đây chứ?


Lần trước Lưu Kỳ tự tiện hành động cũng bị cô mượn cơ hội giáo dục một phen, để bọn chúng biết rõ hành vi tự tiện của mình sẽ ảnh hưởng bất lợi đến toàn bộ đội ngũ và những người khác như thế nào.


Mấy đứa trẻ đã trầm mặc, một lát sau, Vu Mặc mở miệng nói: "Thế nhưng... chị Huyên Huyên, chính vì như thế, chúng em mới nên sớm tiếp xúc những chuyện này... như vậy sau này chúng em mới có thể trợ giúp căn cứ đánh lui Zombie!"


"Đúng vậy! Trước đó chúng em đều chỉ có lý luận suông, thực chiến cũng rất trọng yếu!"


"Đúng, cho nên chúng em yêu cầu đi ra ngoài làm nhiệm vụ là rất đúng!"


Mấy đứa trẻ khác cũng ồn ào ủng hộ Vu Mặc, bắt đầu trình bày ý kiến của mình.


Đầu Hạ Y Huyên thoáng chốc có mấy vạch đen, ngược lại cô đã quên, có thể bị Ôn Dao bắt mang ra làm nhiệm vụ ngoại trừ thực lực, càng quan trọng hơn đều nghĩ làm được nhiệm vụ của đấng cứu thế!


"Các em không sợ? Đây cũng không phải chuyện đùa, nếu không có Dao Dao, các em đã có thể chết thật rồi!"


"Chúng em không sợ!"


"Đúng! Đánh nhiều thêm mấy lần sẽ không sợ nữa!"


"Em phải bảo về ba em cùng căn cứ!"


"Ngừng!"


Hạ Y Huyên hét lớn một tiếng, bảo bọn chúng ngừng lại, sau đó nói: "Bây giờ các nên suy nghĩ lại cách chiến đấu lần này, để lần sau gặp phải, Dao Dao có thể không nhất định cứu các em được. Về phần thực chiến gì đó, không phải vấn đề các em quan tâm, nên có chắc chắn sẽ có đấy."


Thấy mấy đứa trẻ ngừng lại bắt đầu nhỏ giọng thảo luận, Hạ Y Huyên nhẹ nhàng thở ra, tuy đều là những đứa trẻ đầu gấu, nhưng coi như không tệ, còn có chỗ cải tạo được, về phần đứa khác...


Ánh mắt Hạ Y Huyên nhìn qua kính chiếu hậu thiếu niên tên Lý Bình kia, lắc đầu, đứa bé này lại chân chính mắc chứng tự bế!


Hai ngày này mỗi ngày ngoại trừ thời gian ăn cơm nhất định phải theo, đồ đạc yêu thích màu hồng phấn, xế chiều mỗi ngày có thời gian cố định còn đi tản bộ, quả thật không có chỗ trống để bàn bạc lại, mà con nhện mặt người kia càng một tấc không rời khỏi cậu ta.


Xế chiều nay có lẽ đã đến căn cứ rồi, cũng không phiền toái nhiều như vậy nữa.


Lại lái xe hai giờ nữa, xe Lâm Khê ở phía trước đột nhiên thắng gấp ngừng lại, sau đó trong máy bộ đàm vang lên giọng nói lo lắng của cô ấy:


"Huyên Huyên, em nhìn bên ngoài xem, trên tháp nhìn xa kia có phải treo cờ đỏ hay không?!"


Hạ Y Huyên quay cửa kính xe xuống duỗi đầu ra nhìn về phía trước, xa xa nhìn thấy trên đỉnh tháp nhìn xa quả thật có treo một lá cờ đỏ cách mạng, đón gió tung bay trên không trung, truyền lại tin tức cho mọi người.


"Chị nhớ căn cứ đã nói rõ nếu như treo cờ đỏ, nói rõ căn cứ hiện giờ đang gặp phải công kích, để mọi người đi vòng đổi cổng khác. Có phải như vậy không Huyên Huyên?"


"Đúng vậy." giọng điệu Hạ Y Huyên trầm trọng: "Đây là tin tức cảnh báo, đỏ thẫm đại biểu có Zombie, vỏ quýt đại biểu thú biến dị trên mặt đất, đỏ tía đại biểu chim biến dị. Nếu đúng như vậy, hiện tại căn cứ đang gặp phải Zombie tấn công."


"Thế làm sao bây giờ? Đổi đường sao?"


Bọn họ không biết tình huống phía trước, không biết có bao nhiêu Zombie, cũng không biết tình hình chiến đấu phía trước như thế nào.


Nếu tùy tiện tiến lên, nói không chừng gặp phải bầy Zombie rút lui, bọn họ có ít người như vậy, không đủ nhét kẻ răng cho đối phương.


Cho nên bây giờ phương pháp xử lý lý trí nhất chính là đổi đường tiến vào căn cứ, căn cứ lớn như vậy, không có khả năng toàn bộ bị bao vây, bọn họ có thể đi vào cổng khác rồi trở ra hỗ trợ.


Mà vấn đề duy nhất chính là đi đường vòng phải tốn không ít thời gian đâu.


"Trực tiếp đi qua."


Hạ Y Huyên vẫn còn đang suy tư, chợt nghe Ôn Dao bên cạnh thình lình nói ra một câu.


"Lái qua đây?"


"Ừm, xem tình huống."


Nghe Ôn Dao nói, Hạ Y Huyên cảm thấy cũng có đạo lý, hiện tại bọn họ cũng không thấy căn cứ, trước lài xe đi một đoạn xem tình huống thế nào, nếu tình huống không đúng, bọn hắn lập tức quay đầu.


"Lâm Khê, chúng tôi đi trước xem tình huống, các người chờ ở chỗ này."


"Nói cái gì đó, muốn đi cùng đi, nào có đạo lý để các người đi một mình? Đi một chút, xem tình huống phía trước như thế nào."


Xác định tiến lên, tốc độ của bọn họ nhanh hơn rất nhiều, không bao lâu đã có thể nhìn thấy một ít tòa cao ốc trong căn cứ.


Mà phía trước bọn họ cách đó không xa còn có từng dãy xe tăng cùng xe bọc thép ngừng lại, còn có binh sĩ võ trang đầy đủ đang bận lục đục.


Binh sĩ cầm súng ngăn lại bọn họ, muốn bọn họ trình thẻ CMND.


"Thiếu tá Tăng!"


Hạ Y Huyên vừa xuống xe đã nhìn thấy Tăng từ phía trước đi qua, cô vội vàng phất phất tay với hắn, hô lớn một tiếng.


Nghe tiếng kêu, Tăng Hoa Huy quay đầu nhìn thấy Hạ Y Huyên, hắn bước nhanh đi tới, kinh ngạc hỏi: "Cô Hạ, sao cô lại ở đây?"


Chương 342: Đây là chiến tranh


Đợi đến khi nhìn thấy Ôn Dao nhảy xuống từ ghế phụ, hắn càng giật mình: "Dao Dao cũng ở đây?"


Hôm nay Tăng Hoa Huy chịu trách nhiệm huấn luyện binh sĩ bình thường và chấp hành nhiệm vụ, hắn cũng đã rất lâu chưa từng gặp qua Ôn Dao, đột nhiên gặp ở chỗ này tự nhiên có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng cô bé đang ở trong căn cứ đấy.


"Thiếu tá Tăng, xảy ra chuyện gì? Sao tháp nhìn xa bên kia treo cờ đỏ? Có Zombie tấn công căn cứ à?"


Nghe Hạ Y Huyên hỏi một loạt vấn đề, Tăng Hoa Huy không trả lời, ngược lại không đồng ý nói: "Đều đã nhìn thấy cờ đỏ làm sao còn chạy về bên này? Sao không đi cổng khác! Thật sự là ẩu tả!"


"Cái này... chúng tôi chỉ đến xem, đến cùng xảy ra chuyện gì thế?"


Hạ Y Huyên tránh nặng tìm nhẹ chuyển chủ đề, nghe ngóng đến cùng đã xảy ra chuyện gì.


"Đơn giản mà nói chính là Zombie công thành, chúng ta cũng không có trải qua, hơn nữa trước đó tháp nhìn xa cũng sớm cảnh báo rồi, căn cứ cũng đã chuẩn bị, chỉ là lần này quy mô càng lớn hơn lần trước một chút."


"Xảy ra lúc nào? Tình huống bây giờ như thế nào rồi?"


"Sáng sớm hôm nay đến, bây giờ còn đang giằng co. Chủ yếu là do số lượng Zombie quá nhiều, hơn nữa không biết mệt mỏi tấn công. Con người chúng ta dẫu sao cũng cần phải nghỉ ngơi, dị năng cũng cần bổ sung, không sánh bằng!"


Tăng Hoa Huy lắc đầu: "Cũng may có thuốc khôi phục thể lực cùng dị năng, bằng không tình hình chỉ sợ càng thêm không xong."


"Cần chúng tôi hỗ trợ gì không?"


"Không cần không cần." Tăng Hoa Huy khoát khoát tay: "Các người trở về theo cổng Đông Nam đi, chỗ đó bây giờ an toàn đấy."


"Chúng tôi đây... Ai, Dao Dao!"


Hạ Y Huyên đang chuẩn bị đồng ý, đã nhìn thấy Ôn Dao lướt qua bọn hắn đi về phía trước, Ngữ Điệp đi theo đằng sau Ôn Dao, mà chung quanh binh sĩ hai mặt nhìn nhau, không biết nên ngăn trở hay không.


Tăng Hoa Huy khoát khoát tay để bọn hắn lui ra, sau đó gọi mấy người lính sắp xếp cho bọn Lâm Khê và mấy đứa trẻ, chính mình dẫn theo Hạ Y Huyên đuổi theo Ôn Dao.


Ôn Dao xuyên qua từng chiếc xe bọc thép đi tới tiền tuyến, ở đây có vài đài pháo, xếp thành một hàng, nhìn có vẻ khí thế mười phần.


Phía trước còn có vô số đống cát chất thành chiến hào, các binh sĩ ghé vào đống cát tập trung tinh thần nhìn chăm chú phía trước.


Chỗ bọn hắn ở hiện tại có địa thế khá cao, cách căn cứ còn khoảng mấy cây số, xa xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy phía trước tường vây căn cứ đông nghịt một mảnh.


"Căn cứ chủ yếu đang chống cự chính diện, bên kia còn có một đội ngũ không khác gì chúng tôi lắm, cùng tạo thành thế tam giác bao vây bầy Zombie lại rồi, chúng tôi ở đây tiến hành quấy rối phía sau, không ngừng tiêu diệt Zombie phía sau, làm giảm áp lực cho căn cứ."


Đang nói, có mấy chiếc xe bọc thép chạy về phía bọn họ bên này, trên thân xe dính đầy máu đen, còn ttreo có không ít chân cụt tay đứt.


Mà phía sau xe bọc thép còn có một đám Zombie đuổi theo, có mấy con Zombie tốc độ nhanh, động tác linh đã nhảy lên nóc xe.


"Nhanh! Tấn công chúng!"


Tăng Hoa Huy nhanh chóng hạ lệnh, những tay súng bắn tỉa chung quanh bắt đầu xạ kích về phía Zombie trên mui xe, đồng thơi hai quả pháo cối cũng bắn rơi vào bên trong bầy Zombie, "Ầm" một tiếng nổ bay vô số Zombie.


Mấy chiếc xe cũng thừa cơ thoát khỏi Zombie xông lên trận địa của bọn hắn, sau khi các binh sĩ nhảy xuống xe, lập tức được các chiến hữu đỡ vào đi chữa thương.


Vòng thứ nhất tấn công đã tiêu diệt gần một nửa Zombie kéo đến, còn một phần nhỏ tuy không chết, nhưng cũng bị đạn pháo bạo tạc nổ tung đánh mất năng lực hành động, chỉ có thể bò bò trên mặt đất.


Nhưng còn lại một bộ phận đều là Zombie có đẳng cấp khá cao, cũng khó đối phó đấy.


"Thình thịch thình thịch."


Đợt tấn công thứ hai đã bắt đầu, các binh sĩ mang súng máy không ngừng bắn phá Zombie tiến đến gần, không ngừng có Zombie ngã xuống đất, nhưng càng nhiều Zombie cách trận địa càng ngày càng gần.


Đột nhiên, có quả cầu lừa từ hướng Zombie bay sang bên Ôn Dao, có điều còn chưa bay vào đã bị đạn pháo đánh trúng giữa không trung, giống như pháo hoa nổ tung, rực rỡ tươi đẹp.


Một bên Tăng Hoa Huy cười nói: "Tuy binh sĩ của chúng tôi không có dị năng, nhưng cũng không phải ăn chay đâu đấy."


Bên này xạ kích vẫn còn tiếp tục, đột nhiên, Ôn Dao vung một đầu roi nước, đánh bay mấy binh sĩ bên phải mình ra ngoài.


"Dao Dao?"


Hạ Y Huyên vừa mới hô một tiếng, liền nhìn thấy chỗ mấy binh sĩ vừa nằm sấp toát ra một loạt gai đất, đống cát dày đặc cũng bị đâm thủng.


Ôn Dao trở tay vung ra, cây roi nước hóa thành mũi tên nước thật dài bắn ra, lập tức xuyên thủng đầu Zombie.


Mũi tên nước sau khi xuyên thấu không đổi hướng đi, một đường như thế chẻ tre xuyên thấu vài con Zombie, sau đó lại hóa thành mấy đao nước giết chết mấy con Zombie linh hoạt nhất, xông lên phía trước nhất.


Binh sĩ chung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Ôn Dao, còn có người xoa xoa hai mắt của mình.


Đây là đang làm đặc hiệu à?


Bọn hắn cũng không phải chưa từng thấy qua dị năng giả chiến đấu, mà ngay cả Ôn Minh cũng không sử dụng dị năng mây trôi nước chảy thông thuận như vậy mà, thao tác này quá trơn tru rồi...


Tăng Hoa Huy xấu hổ sờ sờ vành nón của chính mình, được rồi, có dị năng lợi hại hơn bọn hắn nhiều.


Thấy có không ít binh sĩ nhìn Ôn Dao, Tăng Hoa Huy quát: "Chuyên tâm chút! Zombie còn chưa hết đâu!"


Đợi tiêu diệt hết Zombie còn lại, có mấy binh sĩ đi ra trận địa giải quyết những con Zombie còn sống còn nằm sấp trên mặt đất kia, đồng thời cũng đào tinh hạch của bọn nó ra, sau đó thanh lý chiến trường.


Sau đó đổi một đám binh sĩ lái mấy chiếc xe xuất phát, bọn hắn tiếp tục lặp lại hành động trước đó.


"Dao Dao, vừa rồi cám ơn em."


Tăng Hoa Huy nói lời cảm ơn với Ôn Dao, đang định nói cái gì, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng gầm nhẹ.


"Gào —— "


"Pằng —— "


Theo sát phía sau chính là một tiếng súng vang, tiếng gào im bặt lại.


Hạ Y Huyên nghi hoặc nhìn về phía