Mang Theo Hệ Thống Dạo Mạt Thế

Chương 20: Nhẫn



Đồn cảnh sát chứa không ít vũ khí, người bị giam giữ trong đó có cả cảnh sát. Anh ta biết nơi cất chứa liền dẫn đám người Từ Minh đi tìm.

" Nơi đây tổng cộng có 50 khẩu súng và ít dao, rìu . Súng kia là do bên quân đội gửi tới, còn dao rìu tổng chỗ này có gần 100 thanh "

Từ Minh kéo Sở Nam vào " Sở Nam cậu hãy chọn vũ khí đi. Đã có vũ khí cao cấp hơn, không cần phải cầm thanh sắt nữa " Thanh sắt khá nặng, người xài nó phải là người có sức mạnh cơ bắp như lão Hoàng với hắn.

Sở Nam bề ngoài có hơi gầy lại để cậu cầm thanh sắt nặng, không phải Từ Minh nói cậu yếu mà vũ khí nhẹ sẽ thuận lợi hơn trong việc chiến đấu.

Nhìn quanh một lượt Sở Nam để ý đến thanh kiếm nhật đang treo trên tường. Từ Minh đem nó lấy xuống cho cậu.

" Cậu bé mắt nhìn tốt đấy, thanh kiếm đó là kiếm nhập khẩu từ Nhật được một vị bậc thầy rèn ra. Chất lượng miễn bàn, chưa nói đến khi cầm rất nhẹ tay "

Sở Nam hài lòng cầm lấy thanh kiếm " Em chọn xong rồi "

" Nhóc này " Từ Minh vỗ vai hắn " Nhóc cũng hơi có nhiều dị năng quá đấy, tuôn ra hết một lần đi cho anh đỡ sốc "

Hắn ta không nghĩ nhóc con Sở Nam có dị năng thủy hệ lẫn lôi hệ đã bá lắm rồi. Nhóc con còn mọc thêm cái dị năng không gian, còn chưa tính cận chiến Sở Nam chiến lược tốt nữa. Phận làm đội trưởng của hắn ngay cả chức cũng muốn chuyển.

Sở Nam nặn ra nụ cười " Đội trưởng em nào có giấu gì đâu, chỉ là chưa tới lúc để sử dụng "

" Mà này cô bé trong nhà giam có quan hệ gì với nhóc " Từ Minh dò hỏi, Sở Nam vừa vào đã đi tới nơi giam cô bé. Ngay cả mấy phòng giam khác Sở Nam không nhìn tới.

Hệ thống nhảy số " Chủ nhân không được tiếc lộ thông tin của hệ thống, ngài mau nói là có quen biết người quen của cô bé đi. Nếu bị phát hiện thiên đạo thế giới sẽ đá chúng ta ra khỏi đây "

Thiên đạo gắn liền với thế giới này, nó tạo ra nhân vật nam nữ chính không khác gì sự việc trong các cuốn truyện. Thiên đạo không cho phép bất kì ai tổn hại đến nó, mọi mạng sống trên trái đất đều do thiên đạo quyết định.

Mà nam nữ chính là những người được chọn hay còn gọi là đứa con của thiên đạo, tuy nói rằng hành tinh Eternity cách trái đất 33 tỷ năm nhưng xét về chiều không gian nó không nằm chung một hệ.

Sở Nam và hệ thống chính là những kẻ đột nhập ngoại lai, thiên đạo phát hiện bọn họ sẽ coi họ là virut mà diệt trừ. Tránh cho hắn tổn thương đến đứa con.

Nam nữ chính vừa là con vừa là mạch tim của thiên đạo, nam nữ chính mà chết thế giới này cũng sẽ theo đó sụp đổ. Thiên đạo theo đó cũng triệt để tan biến.

Từ Minh thấy Sở Nam sững người lại vỗ vai hắn " Khai thật đi có quan hệ gì "

" Em quen biết người quen của cô bé, nên muốn giúp đỡ "

Từ Minh gật đầu " Ra là vậy " Nhớ đến gì đó Từ Minh nói " Sở Nam cậu thu hết vũ khí vào không gian, bên kia dị năng giả không gian đã đầy rồi "

Sở Nam nghe vậy thu vũ khí vào không gian, không gian của hắn ngoài chứa thức ăn còn có thể chứa vật sống.

Từ Minh dẫn hắn tới căn phòng trên lầu hai, lúc đánh nhau không có kiểm tra kĩ. Bọn côn đồ chứa lượng lớn vật tư trong phòng.

" Chủ nhân trên tay Hắc lão có đeo chiếc nhẫn " Hắc lão là con trai nhà có gia thế, từ khi sinh ra đã có tâm tư biến thái. Lớn lên trong thời hòa bình pháp luật cai trị, hắn ta đành kiềm nén tâm tư, đôi khi lén lút ba hắn mới ra ngoài chơi đùa với nam giới.

Trong gia tộc Hắc lão đời đời lưu giữ một chiếc nhẫn, được truyền thừa qua các thế hệ. Nhưng bọn họ không biết tác dụng của chiếc nhẫn.

" Chủ nhân trong nhẫn có dày đặc linh khí " Sở Nam không hiểu linh khí, hệ thống giải thích.

" Linh khí là năng lượng dị lai, thời xưa con người dùng nó để hóa thành tiên phải tu luyện và hấp thụ nó. Dị năng là cấc bậc cao hơn, dị năng tự sinh ra còn linh khí phải tu luyện "

Sở Nam nửa hiểu nửa không dù sao hắn là người ngoài hành tinh đâu có liên quan bao nhiêu đến trái đất.

Miễn là thứ đó có tác dụng với hắn, Sở Nam thu sạch vật tư vào không gian. Từ Minh dẫn hắn lên rồi đi xuống dưới sắp xếp.

Sở Nam không có người bên cạnh, hắn đi đến căn phòng lúc trước Hắc lão hoan ái. Đi vào trong mùi máu xộc lên mũi, Sở Nam đã ngửi quen mùi máu.

Hắc lão chết rất thảm, đầu đều bị mọi người đập cho nát bươm, trên người không một mảnh vải che thân. Ruồi muỗi tụ lại cắn chích ăn thịt hắn, con người biến dị ngay cả loài muỗi cũng to không khác gì con ruồi. Mà con ruồi thì to bằng kích thước một con dán.

Sở Nam dùng lôi điện giật cho bọn chúng cháy khét hết cả, tầm mắt chú ý đến chiếc nhẫn đeo ở tay Hắc lão. Nó thoang thoảng bốc lên luồng khí đen mà mắt thường không nhìn thấy.