Mafia: Diệm Tổng Tìm Lại Vợ Con

Chương 11: BÀ CỤ NON



" Vậy giờ tôi phải làm sao?"

Tuy là người thông minh nhưng trong những chuyện tình cảm này Kai khá mù mịt, lỡ đâu vợ anh vì chuyện này mà ghét anh thì phải làm sao? Chỉ cần nghĩ đến đây là đã khiến Kai cuốn cuồng hỏi ý kiến Hanna.

Nhưng cái tên chết bầm này, đang đùa cô sao? Cô thì khác gì hắn, bao năm qua hết cùng hắn lập nghiệp, rồi lại phải chăm con chăm vợ giúp hắn, thời gian đâu mà yêu với đương.

Đã vậy cái tên Rum ấy cứ dính lấy cô như con trai và mẹ vậy muốn nghiêm túc kiếm một mối quan hệ cũng khó nữa.

Nghĩ ngợi một lát, Hanna cũng chỉ có thể lắc đầu, nhà khoa học đại tài cách mấy cũng chẳng nghĩ được cách đâu, đây là tình cảm chứ không phải một thí nghiệm, là thí nghiệm thì dù khó cách mấy cũng sẽ có hướng giải quyết còn tình cảm là phụ thuộc vào cảm xúc của hai người không thể ép buộc.

Kai đem tâm trạng có chút sợ hãi, chút lo lắng trở về nhà của mình, phải làm sao? Có thật là cô đã nghi ngờ không?

Cùng thời điểm đấy, tại nhà Thư Kỳ, cô cùng các con đang ăn cơm vui vẻ, trái ngược hẳn với người nào đó, sau khi ăn cơm xong, cả hai ngồi xem tivi một lát thì cũng đi ngủ.

Sáng hôm sau.

Hôm nay là ngày chính thức Kai, Rum và Hanna đi làm, nhìn bọn họ trong những bộ tây trang chỉnh chu khiến người ta có chút choáng ngợp cứ như những vị tổng tài trên mạng vậy, mỗi người đều toát ra sự lạnh lùng, sang chảnh, có pha chút bí hiểm.

Nếu người ngoài nhìn vào, họ sẽ đặt dấu chấm hỏi rằng tại sao ba người họ lại ở trong khu trung cư tầm trung này.



Thư Kỳ cũng dắt hai con đi học, vừa ra đến cửa, Kỳ Long đã chạy đến ôm lấy Rum, cậu bé cũng được tính là cao hơn so với bạn bè cùng chan lứa nhưng với Rum cậu chẳng khác gì một cây nấm cả.

Rum cũng rất vui vẻ mà ôm lấy cậu, còn nhiệt tình mà hôn vào má cậu bé.

Kai đứng cạnh cũng có chút ghen tị, nếu như thằng bé cũng quấn quýt lấy anh như vậy thì tốt quá.

" Xin lỗi đã làm phiền, hình như mọi người đang bận."

Thư Kỳ đứng đấy mà cảm thấy ngại ngùng, cái thằng nhóc này rất hiếu động, cũng rất thích bám theo người mà thằng bé thân thiết mà nó không quan tâm là đang trong tình huống như thế nào.

Thư Kỳ nhìn sơ liền biết được là họ đang chuẩn bị đi làm, bản thân không nên làm phiền. Hôm nay cô cũng đi sang phòng thí nghiệm tiếp tục hành trình phát minh, dù không tiện đường nhưng cô vẫn phải đưa hai con đi học trước cái đã.

" Hôm nay em sang phòng thí nghiệm sao? Hay để chị đưa hai nhóc đi học cho, tụi chị cũng tiện đường."

Hanna nhìn Thư Kỳ, thỉnh thoảng cô cũng sẽ đề nghị giúp Thư Kỳ đưa con đi học, cô lấy lí do là bản thân cũng tiện đường nên đưa hộ nhưng thật ra là đang muốn giúp Thư Kỳ, vì cô biết từ trường học đi đến phòng thí nghiệm phải mất một đoạn đường rất xa, mà cô cũng khá rãnh, thỉnh thoảng làm một vài thí nghiệm bán đi cũng nhàn nhã sống một đời.

" Không cần đâu, như vậy sẽ rất phiền mọi người."

Thư Kỳ ngại ngùng trả lời, họ đã giúp cô rất nhiều, cô cũng chẳng có gì để trả ơn, nếu còn làm phiền cô sẽ ngại chết mất.

" Không sao đâu, chúng tôi rất tiện đường, công ty chúng tôi cách trường học có vài bước chân à."



Nói xong Rum chợt nhớ đến tên nào đấy một hai bắt cậu phải mua được lô đất gần trường học của hai nhóc để tiện nhìn con.

Chỉ là vì nhìn con mà phải đi mua hết một lô đất với mức giá trên trời sao? Khoa chương quá rồi đấy.

" Phải đấy cứ để chúng tôi đưa hai nhóc đi học, tôi thấy hai đứa bé rất dễ thương."

Kai cũng đã lên tiếng, họ nói nhiều đến vậy rồi nếu cô từ chối cũng rất kì, đành phải gật đầu đồng ý.

Kỳ Long nghe được đi chung với chú Rum thì cũng vui mừng ôm chú không buông khiến lòng ghen tức của người nào đó mỗi lúc một gia tăng.

Đến khi xuống xe, Rum đành phải ngồi ở ghế lái để tránh Kỳ Long, có lẽ đây là lần đầu tiên mà anh phải né cậu bé, thằng bé này rất đáng yêu, từ lúc sinh ra đã vô cùng hiểu chuyện, chỉ cần có người chịu chơi, thằng bé sẽ sẵn sàng chơi cùng người đó cả ngày.

Nếu bà cô... Ách, đang suy nghĩ thì đột nhiên cậu cảm thấy đằng sau lưng đang có ánh mắt hình viên đạn nhìn cậu, chính xác là ánh mắt của Kỳ An, cô bé mang gương mặt khó chịu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bản thân cô là một người cô cùng cảnh giác, dù còn nhỏ nhưng cô bé biết rằng những người này chắc chắn là đang có ý đồ gì đó với mẹ con mình.

Có thể nói cô bé đang nghi ngờ tất cả trừ Hanna vì cô nàng có một tư tưởng rằng người thông minh xinh đẹp sẽ không hại người:)))

Hanna đang ngồi ở ghế lái phụ, chừa không gian phía sau cho cha con họ, nhìn vào kính chiếu phía trong xe, cô cũng phải bật cười với bà cụ non này.