Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 672



Bạch Long Kỵ?

Ở Đại Việt có Lam Long Trọng Kỵ, Hoàng Long Trọng Kỵ nổi danh thiên hạ rồi, ở đâu ra Bạch Long Trọng Kỵ nữa.

Lắm Lông vậy, toàn Lông là Lông..

Đùa thôi là Long không phải Lông. Long là con rồng , lông là cái vuốt không thẳng được.

Rồng Trắng kỵ binh là Tích xây dựng thân binh nhóm của hắn. Tài liệu xây dựng hơi khiêm tốn, toàn là dân bộ binh mà thành, trừ 300 thân binh người Việt có mấy năm sống và công tác ở thảo Nguyên , cường như 3000 thân binh của Ký. Nhưng số lượng hơi ít.

Số còn lại của Bạch Long Kỵ chính là thân binh Mân, tốt chất được, nhưng ở Mân chỉ coi là biết cưỡi ngựa, nói đến chiến đấu trên ngựa còn xa xa mới được.

Nhưng ở Đại Việt có Lam, Hoàng Trọng Kỵ cho nên Tích cũng xây kỵ binh cho mình, không thể lúc nào cũng mượn của hai em cả.

Nhưng Kỵ binh Tích xây dựng lại đi một nhánh khác, đó là Khinh kỵ binh ( Kỵ binh nhẹ) lấy tốc độ, linh hoạt làm chủ, tránh va chạm trực diện trực tiếp .

Như đã nói nhìn bên ngoài khá khó phân biệt các cánh quân Đại Việt vì họ trang bị modun giáp, nếu không hiểu thì phân biệt không nổi, bề ngoài giống hệt nhau.

Bạch Long Khinh Kỵ binh, vẫn là Lorica Segmentata bản cải tiến vai giáp tròn cổ cao nhưng chỉ mỏng 2mm. Giáp tay là giáp da khảm thép bên ngoài 1.5mm giảm trọng lượng.

Chest plate Armor của Bạch Long Kinh kỵ chỉ là loại 3mm.

Đùi mông, đầu gối, ống đồng đều là giáp da cũng được dát lá thép 1,5mm.

Giáp lưới đã bỏ cho nên tính ra trọng lượng tổng lại giảm nhiều lắm.

Chiến mã cũng được trang bi giáp mây khảm lá thép 1mm, bề ngoài tương tự Giáp cho trọng mã kỵ binh nhưng thực tế nhẹ hơn nhiều. Phần giáp ngực cho Chiến Mã phá lệ dày một chút. Không có giáp váy nặng nề kéo che chân ngựa…

Đây la giáp trang bị cả người cả ngựa của Bạch Long Khinh Kỵ.

Về vũ khí đám này chú ý nhất là cung nỏ. Hai nên hông trái phải treo đến hai thanh nỏ. Một thanh nỏ Genoa gấp có hộp 10 tên lực kéo 250 lbs. Một bên là chiến nỗ Genoa tương tự lực kéo 150 lbs dành cho bắn nhanh.

Một đao cong Tachi chất lượng. Một thương Demi-lance 2,2 m gắn sau lưng đeo kỳ nheo quốc kỳ vàng đỏ của Đại Việt. Cán thương là gỗ cây tầm vông.

Yên cao kiều, bàn đạp full chân bằng thép…

Đó chính là Kinh Kỵ Binh Bạch Long.

Nhẹ nhưng vẫn chất, nhanh nhưng không mềm.

Bên ngoài bọn chúng mặc chính là áo khoác gấm trắng… hoa văn chìm nổi… rất con nhà giàu.

Lên thôi….

Đeo khiên nhỏ lên cánh tay trái,, cầm lấy chiến nỗ xuất kích..

Rầm rập rầm rập.

Bắc Nguyên chiến mã hạng hai nhưng với trọng lượng này chúng khinh thường… lại được dưỡng sức nãy giờ, nhai đậu chán cả miệng ,, năng lượng dư thừa không biết phải làm gì…

Cho nên lao a…

Hí hí hí …..

Luật…

Bạch Long Khinh Kỵ xuất hiện đột ngột tốc độ lại đang thịnh khiến cho quân thám kỵ Hồng Lô giật mình…

Ngô Đại Việt liếm liếm môi. Hắn qua khe mặt nạ đã kiếm được mục tiêu..

Bãi đất trống khô khốc giữa hai quân đã bị đảo loạn bởi vó ngựa bụi cát tung mù rất khó quan sát.

Nhưng lúc này kính đeo mắt lại là vũ khí đắc lực nhất.

Mắt kính trong gọng đồng khâu vào đệm da dê mềm áp vào mắt đảm bảo không gió không bụi nào có thể anh hưởng mắt kể cả phi ngựa tốc độ cao trong đám bụi này là chuyện quá thường…

Giơ nỏ…. bóp cò….

Chuẩn chỉnh động tác, trong hai năm qua đã luyên bao lần… phải nương theo nhịp ngựa phi… các huấn luyện viên gốc thảo nguyên rất cừ…

Trong đám bụi mù… Một mũi tên xé gió bất chợt xuất hiện, Khủng bố tên phá giáp ba cạnh sắc tốc độ như lưu tinh mà lao về phía trước….

Phụp….

“ Á…..” Nỗi đau xé gan xé thịt khiến tên kỵ binh Hồng Lô lỏng cương lỏng chân lao nhào xuống ngựa…

Không có yên cao kiều trước sau vị trí là ngồ trên mặt lõm, lại thiếu đi bàn đạp thép full bàn kỵ sĩ khiểu thì thực tế những pha trúng tên rất dễ ngã ngựa sau phản ứng đau đớn tự nhiên của cơ thể. Bàn đạp bằng da cho dù có hai bên hay bàn đạp sắt đồng mà chỉ có hình Ճ vẫn không đủ. Đế phải lớn gần full bàn chân, có móc cố định, như vậy mới tạo thành sự vững trãi cần thiết.

Với cái yên bằng kia cùng bàn đạp da quả thực trúng tên dãy mạnh đó là tìm chết.

“ Ài … bắn hụt vào chân rồi…mẹ nó” Ngô Đại Việt cay cú, hắn lắc dây cương để chiến mã vòng hướng ra ngoài, đi theo hắn là một nhóm chục người cũng vừa phát xạ.

Bọn hắn không ham chiến…

Lạch cạch…

Xẹt xẹt…

Hai động tác, mở gập lên dây… kéo hộp tên đặt mũi tên theo cơ học cáu kết vào lưỡi gà cùng ăn vào dây. Cạc… đó chính là âm thanh đã thành công…

Săn giết tiếp tục….

Phản công phản công…

Thám kỵ của Hồng Lô không vừa , có kỹ năng cưỡi ngựa bắn tên, riêng kĩ năng này các kỵ binh xuất thân Đại Việt gốc người Việt chịu hẳn.. các anh chỉ biết cưỡi ngựa bén nỏ thôi, các em thông cảm , động tác không được đẹp.

Bạch Long Kỵ tốc độ cao, linh hoạt kinh thường bụi mù ,, mắt mở thao láo tìm mồi, động tác bắn nỏ thoải mái vì có lưỡi gà giữ tên cố định , thậm chí bắn một tay cũng được, tất nhiên phải là mấy thằng có lực cánh tay đủ khoẻ.

Một trận đấu tên kinh hoàng diễn ra, Thám Kỵ Hồng Lô không dở bài lặng lách đánh võng như đã làm với biệt kích cưỡi ngựa cho nên bắt buộc phải tiếp chiêu.

Trong bụi mù mũi tên văng tung toé khắp nơi… bóng trắng bóng đỏ đan xem mà lao trong bón mờ….

Bóng đỏ ngày càng thưa thớt….

“ Lao vào cận chiếm … không bắn nổi giáp của chúng nó” một tên sĩ quan Hồng Lô la lớn…

“ Con mẹ chúng bây… giết”

Thám kỵ Hồng Lô rút ra chiến đao bên hông lao thẳng vào một đổi một cùng Bạch Long Kỵ.

Trò đeo thương sau lưng lúc này chỉ có Đại Việt làm, mad trò dắt thương bên yên ngựa cũng chỉ có Đại Việt làm hiệu quả nhất ..

Không đơn giản để làm điều này đâu.

Thứ nhất thân thương phải có các gờ chế tạo sẵn để không tuột khi lắp vào ngàm thép ở các vị trí lưng kỵ sĩ hay bên yên hông chiến mã. Các cấu trúc thép hình Ʊ phải tính toán đàn hồi tốt để có thể đẩy thì đặt trường thương vào nhẹ nhàng , kéo cũng dễ dàng lấy trường trương ra mà đủ chắc chắn không bị văng thương khi chi chuyển nhanh.

Cận chiến?

Tốt…

Bạch Long Kỵ sau một hồi ngang dọc đã đầy đủ tự tin..

Đối thủ trang bị kém quá nhiều, tuy có kỹ thuật cao hơn Bạch Long Kỵ nhưng không thể lấp đầy khoảng cách về trang bị cùng chiến mã.

Gỡ thương Demi lance… đối phương không có thương… chỉ có đao…

Chiến…

“ Phụ thân không ổng… năm trăm thám kỵ chỉ về được hai trăm.. kỵ bịn đối phương quá mạnh…” Hộng Lô Hà Trị Quốc phóng kỵ sợ hãi báo cáo… hắn chứnh kiến tất cả, quân đối phương chỉ bị thương có một vài trong lúc hai phe cận chiến, nhưng kỵ binh Hồng Lô ngã kỵ quá nhiều, đối phương nghiêng ngả cũng lắm nhưng không có rơi ngựa..

Điểm đáng chết chính là chiến giáp của đối phương quá bền đánh không thủng lại không đẩy được đối phương ngã kỵ, trận này đánh sao?

Thật ra cận chiến quân Bạch Long Kỵ không mạnh, trình độ dùng thương Demi lance của họ chiến kỵ chỉ được xếp vào tầm tạm thông , không thể tính là giỏi hay tinh nhuệ, nếu là các thày giáo Khương tộc ở đây có lẽ họ đè bọn Bạch Long Kỵ này đập một trận rồi. Học cho lắm vào rồi chữ thầy trả thầy.

Vũ khí dài đã có lợi rồi mà đến 70% Bạch Long Kỵ đâm thừa lực, may mà cán tầm vông nó đủ đàn hồi, yên cao kiều đỡ lấy thắt lưng, bàn đạp chắc có móc giữ lấy chân nếu không bọn này đâm người ta xong văng ngựa cả rồi… haixzzz

Nghiêng nghiêng ngả ngả xiêu xiêu vẹo vẹo.

Một hồi xuyên nhau xong đến trăm thằng tuột thương mất thương , chỉ có thể rút Tachi ra chém nhau. Không biết nói gì hơn, đây là điển hình lấy trang bị đè người , không có trang bị tốt, đám Bạch Long Khinh Kỵ này bị làm gỏi rồi.

Thôi không mắng nữa… thằng dù sao vẫn là thắng… đẩy được đối phương xuống ngựa… là thắng…

Bắn chết 200 nhưng xông nhau ầm ầm chỉ hất được 100 xuống kỵ…

Mấy Bạch Long Kỵ : Anh đừng mắng em nữa , em là gốc Mân mừ,, oánh vậy là hay rồi chê quài.. xong trận lày rút kinh nghiệm, đánh lâu mới giỏi lên chứ…

Tạm tha không chửi mấy chú nữa.

Đúng lúc này một thám kỵ từ phía Tây chạy đến…

“ Bộ Chủ … Bộ Chủ… không xong không xong.. tinh binh của Nộ Lô cả vạn tinh binh mặc chiến giáp cương thiết từ trong thành lao ra đã đánh sập quân phía Tây, trại Tây sắp bị phá.. Bộ chủ nhanh cứu nhị công tử”

Phụp…

Hồng Lô Hà Thanh Trị mặt tím ngắn ôm lấy ngực…. đau quá… thật đau…

“ … phù phù… Nộ Lô tinh binh...tinh binh ở đâu ra.. chủ lực bọn chúng ở… ở … Nhất Long Chảo… đang bị nhốt mà…” Hồng Lô Hà Thanh Trị đau nhói nơi tâm cố ngước nhìn tên thám báo một tay túm lấy cổ hắn mà hỏi…

“ Bộ Chủ.. chính xác.. chính xác là tinh binh… một vạn siêu cấp tinh binh mặc cương thiết giáp đao thương khó phạm, chúng chiến đao mũi kích lại sắc bén vô song… xông vào chúng ta binh như hổ xông bầy dê chém giết không cản nổi.. đã mấy ngàn binh thiệt mạng.. ta còn không biết nhị công tử thủ nổi bao lâu… Bộ Chủ mau cứu…”

“ Cứu con mẹ ngươi” Hồng Lô Hà Thanh Trị gào lên…

“ Lão đai… tập hợp kỵ… binh…. Chạy… chạy….” nói đoạn Hồng Lô Hà Thanh Trị ôm ngực ngất đi….

“ Đại Công tử… xin xin cứu nhị công tử…” Tên thám báo quỳ khóc không thôi…ôm lấy chân của Hồng Lô Hà Trị Quốc.

“ Cứu con mẹ mày…” Trị Quốc tung chân đá văng thằng này….

Thám báo là người Hồng Lô chi Thao, chi Thao chính là nhà mẹ đẻ của cái người gọi là nhị công tử có tên Trị Sơn… là kẻ cạnh tranh trực tiếp Bộ Chủ Hồng Lô đời kế , đời nào Trị Quốc chịu nguy hiểm tính mệnh đi cứu.

Không nói hai lời hắn vác lên phụ thân bỏ lên ngựa, bốn ngàn bảy trăm kỵ binh cứ thế mà bỏ chạy khỏi chiến trường…..

Chạy trốn về Hồng Lô.