Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 442: Sóng ngầm Thăng Long




Nói đùa pháo sao cho được trừ khi đối tượng như người Miêu, cần dùng gấp, tầm quan trọng cao, và nghèo. Hội đủ ba yếu tố này mới có thể viện trợ không hoàn lại.

Vương Mân đâu cần cho, họ giàu có lắm đấy . Đừng khinh Vương Mân, họ có mấy cái nhất nếu so sánh riêng ở khu vực này. Hải quân vẫn là nhất nếu so sánh cùng Đại Tống, và trong Tam Mân.


Có Nam Xương vựa lúa không bao giờ mất mùa.

Có thương cản Ninh Ba vẫn làm ăn nhộn nhịp cùng Nhật Bản cùng một số tư thương Đại Việt.

Mấy cái không nhất nhưng nhiều đó là khoáng sản nhất là đồng vàng và quặng sắt nhiều, gỗ quý, cây thuốc , vùng này giàu tài nguyên hơn trung nguyên nhiều.

Cho nên mua mua mua và mua. Có bao nhiêu pháo hắn dám mua hết. Bởi lẽ Vương Triều Tiến và quan viên võ tướng quan trọng họ Vương đều hiểu chuyện, công nghệ của Tống Kiệt cho họ còn lâu lâu lắm mới có thể đúc nổi những khẩu pháo chất lượng như thế này ( vì sao Tống Kiệt cho Vương Mân công nghệ đây là kẻ nhốt hắn 10 năm, nhiều chap sau sec giải thích).

Ngô Khảo nào dễ dàng như vậy, chỉ bán ra 150 khẩu kháo Thăng Long 120 ly và 50 khẩu 240 ly.

Mỗi khẩu pháo tính ra 800 lượng bạc tính ra mười sáu vạn lượng, quả là … không nói hết nên lời.

Lần này xong thì kho Thăng Long lại dày lên một mảng bổ xung chỗ chó Tống Kiệt cùng Kiều Thạc ăn trộm.

Đàm phán rất rất nhanh được tiến hành hoàn tất vì đôi bên cùng sốt ruột.

Ngô Khảo Ký hơi khinh thường khả năng vận tải nội địa của Vương Mân quốc, bọn hắn có hệ thống Tào Vận rất chỉnh chu và Pháo theo đường sông đến rất nhanh đưa vào Tân Dư.

Tất nhiên người Mân không tiếc tiền thê pháo thủ chính người Đại Việt thậm chí quà cao lễ trọng mời Ngô Khảo Tích đi Tân Dư. Không ngại phong hàm Chinh Bắc Đại Tướng quân cho Ngô Khảo Tích, tất nhiên chỉ là hư danh cho đẹp , Tích không quản được quân Vương Mân.

Tích cũng theo , Vương Triều Tiến cũng dẫn thêm quân thân chinh tăng viện Tân Dư, đây là cuộc chiến sống còn của người Mân đất Chiết Giang.

Nếu để quân Tống công phá Tân Dư lọt vào nội địa thì người Mân chỉ có nước ra biển mà sống.

Lần này đi theo quân còn có đôi chị em song sinh như hoa như ngọc nhà họ Vương, tuy mặc chiến giáp anh khí bừng bừng nhưng ai cũng nhìn ra họ là hoàng hoa khuê nữ làm gì biết võ công chiến trận. Đi theo là quấn lấy Tích ca mà thôi. Đều là do Vương Triều Tiến bố trí cả.

Tích rất phiền lòng, hắn mấy hôm nay tự nhiên lòng nóng như lửa đốt không hiểu nguyên nhân, nhưng vì lịch sự vẫn tiếp hai chị em nhà này.

Cuối cùng bên Vương thị đội thuyền từ Ba Hồ Nam Xương rất nhanh đến Tân Dư. Thậm chí còn nhanh hơn 5 ngày do với dự đoán của Ngô Khảo Ký.

Tức là Ngô Khảo Ký dự trù phải mất 35 ngày thì Tích mới đến được Tân Dư nhưng chỉ 30 ngày hắn đã đến đây.

Pháo mới như rừng dàn trận, quân Vương thị bắt đầu luyện qua làm quen pháo này. Nói chung thao tác nạp đạn có nhiều tương đồng nhưng Bố Chính quân luôn quy chuẩn , chuẩn hoá nên tốc độ bắn cao, lợi dụng còn vài ngày mới đến hẹn, các chủ pháo binh bên Bố Chính hướng dẫn qua cho Pháo binh Vương Mân để họ làm quen chút tránh bỏ lỡ thời cơ.

Lần này đội pháo mỗi nơi phải thêm một nhân viên…. Phiên dịch. Người Đại Việt đã và đang can thiệp rất sâu vào phía Đông Bắc Á.


Hai bên đầu Nam Bắc , Đại Việt và Vương Mân đều hừng hực khí thế chiến đấu mài đao xèn xẹt nhưng người Tống không hay biết.

Họ vẫn quá tin tưởng vào kế hoạch quá kín kẽ nhiều tâng nhiều lớp của mình. Bọn họ vẫn đang chờ Đại Việt tự biết khó mà lui, hoặc chờ Đại Việt rơi vào bẫy chặn đầu đuôi sau đó ép đàm phán.

Lưu Kỷ không biết hắn đã trở thành con chốt thí mệnh, cái gì mà hứa phong Vương trong đất Tống? Chỉ là hư vô mà thôi.

Thăng Long loạn. Tin tức Ngô Khảo Ký đột nhiên bệnh bất tỉnh đã truyền về.

Lý Từ Huy lo lắng, sợ hãi mệt mỏi trong nội tâm, nếu Ngô Khảo Ký có mệnh hệ gì, nàng còn sống có ý nghĩa sao? Hay là bỏ Thăng Long chạy lên với hắn?

Không được Thăng Long Bố Chính là mệnh môn là lý tưởng là hi vọng của hắn với dân tộc. Biết bao trăm cay ngàn đắng hai ngàn ngày dòng dã nơi xưa người không ăn không ngủ để có cục diện này.

Lý Từ Huy lòng bề bộn trăm mối.

Nàng đi chắc chắn Thăng Long loạn, Bố Chính có Lý Thường Kiệt cầm cự nhưng cũng sẽ không được bao lâu. Nếu như rời khỏi Thăng Long mà Ngô Khảo Ký lại tỉnh lại, loạn tượng khắp nơi hắn chịu nổi không.

Cho nên lý trí nói nàng phải ở lại, cho dù con tim thúc dục cũng không thể đi.

Xét đến cuối cùng con tim yêu thương tình cảm cũng không cho phép nàng rời đi, nếu Ngô Khảo Ký có mệnh hệ gì thì nàng phải đỉnh tránh nhiệm của hắn đối với dân tộc, phải hoàn thành lý tưởng của hắn.

“ Cho gọi Ngô Gia tộc lão cùng chư vị đệ tử vào Tuyên Đức Điện.” Lý Từ Huy ra lệnh, Lý Thuận vâng dạ chạy đi.

Sóng ngầm Thăng Long lại cuồn cuộn nổi, ai đang dỏng tai nghe ngóng xem gió thổi hướng nào.

Thuý Hoa cung một khu lâu các sơn son dát vàng lộng lẫy vô cùng.

A Đoá ngồi bên cửa sổ chán nản vô cùng, nàng đang như một con ngựa hoang tự do tung bay trên thảo nguyên, nhưng lúc này lại như một con chim yến xinh đẹp nhưng cô quạnh trong lồng. Người ấy nơi đâu, người ấy lúc nào về đây.

Bỗng nhiên trước mặt nàng xuất hiện một thân ảnh, một cung trang phụ nữ tầm 30-33 xinh đẹp vô cùng . Hai người cung nữ nhẹ nhàng đi hai bên đỡ lấy tay bà ta.

“ Mẹ nuôi” A Đoá hoan hô vang lên, nơi này nàng chỉ có người bạn này thôi.

Đây là mẹ nuôi của tỷ tỷ ( Lý Từ Huy) rất tốt, đối xử nàng rất tốt quan tâm chăm sóc, răn dạy lễ nghi Đại Việt , lại giúp nàng học trang điểm, diện sắp quần áo cô nương Việt. A Đoá nhận nàng làm mẹ nuôi rồi.

Nàng dạy A Đoá rất nhiều đạo lý của phụ nữ Việt, muốn làm dâu Việt phải học thứ đó, lấy Chồng theo chồng. A Đoá hiểu rồi.

“ Đoá nhi khoẻ không?”

Ỷ Lan Thái Hậu đánh mắt nhìn A Đoá hỏi han, thực tế nàng đàn để ý chung quanh xem có ai hay không. Ỷ Lan thái hậu yên tâm, quả như bà ta đoán, đã mượn đao giết người thì sẽ rút bớt đi tai mắt ở đây để tránh không để lại dấu vết gì.

Cũng cao tay đấy nhóc con. Ỷ Lan cười mỉm thật ra là đang mỉa mai cười.

“ Dạ con khoẻ, mẹ nuôi hôm nay có hứng tản bộ sao?”

Tiếng Việt của A Đoá sẽ tốt lên nhiều rồi.

Ỷ Lan ngồi xuống bên cạnh A Đóa tâm sự, nhưng mắt lại nhay nháy ra hiệu cho hai cung nữ nô tì hầu hạ bà ta, Một cung nữ lén lén lút lút rời đi.

Ỷ Lan cười trong bụng.

Nàng biết thừa Lý Từ Huy muốn làm gì, chẳng qua là muốn bà trong thời gian ngắn giáo cho cô bé ngây thơ không vết đục tâm hồn này một loại dã tâm cung đấu, từ đó cô bé này tất sẽ vì ngây ngô lại cộng thêm dã tâm mà làm những chuyện hoang đường, đến lúc đó không cần Lý Từ Huy trực tiếp ra tay thì cũng có cả ngàn vạn tấu sớ yêu cầu tự tay Ngô Khảo Ký tru diệt.

Hay cho cái tính toán, ngươi đã là nhất mực mẫu nghi thiên hạ, quyền trùm Thăng Long ai đấu với ngươi chỉ có con đường chết, chỉ cần ngươi không rat ay trước thì ngay cả Ngô Khảo Ký cũng không có cớ trách ngươi.

Đây không phải là chiêu mà ta đã từng dùng sao?

Lý Từ Huy ơi người còn quá non, hãy để mẹ nuôi đây dạy ngươi thêm một bài học lớn trong cuộc đời. Đừng nghĩ mình học được vài ba chiêu thức võ công đã là tông sư nhất đẳng. Ỷ Lan Thái Hậu cười cười trò chuyện cùng con gái nuôi.

Nếu đã như vậy thì thành toàn cho Lý Từ Huy sao? Ỷ Lan Thái Hậu dạy A Đóa trở thành nhất mực dâu ngoan con thảo, dạy cho nàng nhất mực trở thành thiếp tốt tôn trọng chính thê. Dạy nàng tất cả trừ dã tâm….

Tại sao ư?

Để Lý Từ Huy có một vạn cách cũng không diệt được một người không dã tâm tranh đấu mà hết mực cung kính làm tròng bổn phận.

Để cho nửa cuộc đời về sau A Đóa vẫn lởn vởn trong mắt Lý Từ Huy nhưng Húy không làm gì được. Để cho A Đóa lấy nhu mỳ, lấy ấm áp chia xẻ người đàn ông của ngươi… ha ha ha … vậy không phải thú hơn sao?

Lý Từ Huy ngươi nghĩ ta là một mụ đàn bà không có não, đã ở nơi này còn cố tình thù hận ra mặt với các ngươi? Không nên không nên a.

Còn thoát khỏi nơi này chỉ là sớm hay muộn, muốn thoát thì tự bản Cung có cách mà thôi, không cần nhọc lòng con gái nuôi ngươi a.

Lý Từ Huy không biết giờ đây mưu toan của nàng bắn ngược.

Sự khiện Lý Càn Nhân làm nàng hiểu nhầm động cơ của Ỷ Lan Thái Hậu cho nên mới đánh giá sai cục diện này. Nếu quả thực rơi vào tính toán của Ỷ Lan Thái Hậu thì Lý Từ Huy về sau sẽ cực kỳ khó chịu mà khó có thể làm gì.

Tuyên Đức Điện.

Lý Từ Huy ngồi trên phượng ỷ nhìn Ngô gia tộc lão cùng đệ tử Ngô gia, đây là phân nửa Ngô gia tinh anh từ Bố Chính tiến về Thăng Long làm việc giúp nàng ổn định nơi này.

“ Các ngươi hẳn đã nghe thông tin tình hình Bình Nam Vương?”

Toàn bộ Ngô gia nhân vật mặt xám như tro tàn, thông tin này thực quá dữ khiến họ không biết phải làm sao. Rất bị động.

Thế gian đều nói Ngô gia thay Lý gia chỉ là sớm muộn, nhưng lúc này Ngô Khảo Ký nằm xuống thì bọn họ mới hiểu không đơn giản như vậy.

Ngô gia đệ tử không ít người oán trách Ngô Khảo Ký quá sợ vợ, quá chiều vợ, và quá dung túng vợ.

Trước chuyện xảy ra Ngô Khảo Ký còn tại, Ngô gia chưa cảm nhận gì mấy nhưng lúc này họ mới hiểu một chuyện, nắm trong tay tất cả không phải phải Ngô gia người mà là vị đang cao cao tại thượng ngồi trước mặt họ đây.

Ai không ở qua Bố Chính thì không hiểu nơi đó ngoài Ngô Khảo Ký thì tất cả chỉ nghe lời Lý Từ Huy, ngay cả Lý Thường Kiệt ở đó cũng là thay Huy coi sóc mà thôi, một câu của Huy xuống thì nơi đó 80-90% sẽ không nghe Lý Thường Kiệt hay Ngô gia người.

Họ lại trách Lý Thường Kiệt bao năm ở Bố Chính mà hoàn toàn không chen chân xây dựng thế lực nơi đó, lại còn ức chế con cháu Ngô gia, chỉ cho bọn họ học hành không cho tham gia chính vụ. Để đến bước đường hôm nay vận mệnh Ngô Gia lại mắm trong tay Lý Gia Lý Từ Huy.?

Lý Từ Huy nhìn đám Ngô Gia đệ tử thì khinh bỉ cười.


“ Các ngươi lại như Hoa Lư Ngô Gia coi bản Cung muốn chiếm cái này cơ ngơi Ngô Gia các ngươi?” Lý Từ Huy mày liễu hơi dựng, uy nghiêm mở dọng chất vấn.

Sự kiện Ngô Gia Hoa Lư lại được nói ra, chẳng nhẽ Ngô Khảo Ký thật sự đã có chuyện? Là muốn giơ đồ đao hạ xuống Ngô gia lần nữa sao?














Đạo lộ là cô đơn, phàm trần là tịch mịch. Dành cho đọc giả thích Ma Tu, có tu đạo thiết huyết, có nhân sinh hoá phàm, có sinh tử luân hồi... Mời đọc: