Ly Hôn Đi Thật Sự Tưởng Tôi Là Con Cóc Ghẻ À

Chương 193: Ai ngờ




Nghe lời xin lỗi vang vọng khắp gara ngầm, hô hấp của lão Tứ trở nên nặng nề, lập tức nhấn nút đóng cửa thang máy.

Nhìn thấy cửa thang máy sắp đóng lại, Chu Tiểu Nhược vội vàng đứng thẳng, đưa tay chặn cửa, mỉm cười bước vào.

Lão Tứ nhìm chằm chằm vào mặt cô ấy một lúc rồi di chuyển sang bên cạnh hai bước, duy trì khoảng cách an toàn.

Chu Tiểu Nhược giả vờ bình tĩnh, liếc nhìn nút đèn đang sáng, ngạc nhiên nói: “Ồ2 Anh cũng lên tầng mười chín sao? Thật trùng hợp, tôi cũng vậy!”

Rốt cuộc cô ấy cũng đã uống quá nhiều rượu, thậm chí còn không thèm suy nghĩ l ng mười chín ngoại trừ nhà của Triệu Nhã Nam thì cũng chỉ có nhà của Sở Vũ Hiên, anh đẹp trai này nhất định có quen biết với Sở Vũ Hiên.

Thấy đối phương không để ý đến mình, Chu Tiểu Nhược cũng không nản lòng, hắẳng giọng một chút rồi nói: “Anh đẹp trai, sao anh lại về nhà muộn như vậy? Công việc bận rộn sao?”

“Anh có bạn gái không?”

“Tôi có thể thêm bạn WeChat với anh được không? Tối nay có hơi thất lễ, hôm nào...”

Rốt cuộc lão Tứ cũng đáp lại, hai chữ vô cùng đơn giản: “Không thể.”

Chu Tiểu Nhược liên tục thất bại, nhưng vì thể diện của bản thân, vẫn giả vờ kiêu ngạo nói: “Này, không thêm thì không thêm, mặt lạnh như vậy làm gì, giả vờ lạnh lùng cái gì...”

“Không phải anh cho rằng lạnh lùng là ngầu đó chứ? Không phải đâu, đừng tự luyến như vậy.”

“Cho nên anh thật sự không muốn thêm sao? Nếu bỏ lỡ chút duyên phận thì thật sự sẽ không còn đâu!”

Lão Tứ giơ tay lên, nhẹ nhàng cầm lấy cây thánh giá trước ngực, lẩm bẩm: “Chết tiệt...”

“Này? Anh thật sự là người Hàn Quốc à?” Chu Tiểu Nhược có hơi kinh ngạc, muốn nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy bụng cồn cào...

Triệu Nhã Nam ở trên lầu chờ mãi không thấy bạn thân trở về, trong lòng không nhịn được lo lắng, liền muốn xuống lầu nhìn xem.

Vừa mới ra tới cửa, thang máy đúng lúc dừng lại ở tầng mười chín.

“Rầm” một tiếng, cửa thang máy mở ra, cùng với đó là giọng nói của Chu Tiểu Nhược vang lên: “Nếu hôm nay anh không thêm wechat của tôi, tôi sẽ nôn chết mất! Qe.... anh giúp tôi với!”

Triệu Nhã Nam lo lắng, vội vàng chạy tới xem, cô nhìn thấy trong thang máy có một anh chào đẹp trai đang đưa tay ấn đầu Chu Tiểu Nhược, giống như sợ cô gái kia đến gần mình, vẻ mặt không thay đổi nhưng trong mắt lại tràn ngập sự mất kiên nhẫn và ghét bỏ.

Mà bạn thân của cô thì đang vừa nôn mửa vừa xin tài khoản wechat của người ta...

“Thật xin lỗi!” Triệu Nhã Nam vội vàng xin lỗi lão Tứ, sau đó ôm lấy Chu Tiểu Nhược.

Ai ngờ sau khi Chu Tiểu Nhược nhìn thấy cô, lập tức trút hết sự tủi thân trong lòng, rưng rưng nước mắt nói: “Nam Nam, tớ bị anh ta từ chối, hu hu hu... đây là lần đầu tiên tớ theo đuổi một người, nhưng lại bị từ chối. Này, có phải anh cho. rằng tôi cố ý kéo quần anh không? Tôi không có... Tôi muốn đi nâng ngực, gắn hai quả bóng rổ vào! Làm anh tiếc nuối!”

Triệu Nhã Nam:...

Nếu không phải vì tình bạn nhiều năm, sẽ không ai dám nhận người quen với cô ấy dưới tình huống thế này.

Nhưng mà chỉ mới vài phút ngắn ngủi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chu Tiểu Nhược say rượu có chút không ngoan, nhưng còn chưa đến mức lập được kỳ tích như kéo quần người khác, đêm nay cô ấy.... mở khóa một sự kiện quan trọng say rượu làm loạn của bản thân?

“Thật xin lỗi, cô ấy say rồi, rất xin lỗi.” Triệu Nhã Nam vừa xin lỗi vừa dùng sức kéo Chu Tiểu Nhược ra khỏi thang máy.

Lão Tứ nhìn thấy chị dâu của mình, ánh mắt lập tức dịu đi, không nói gì rời khỏi thang máy, lửng thửng đi về phía nhà của Sở Vũ Hiên.

Triệu Nhã Nam nhìn anh ta bước vào nhà Sở Vũ Hiên, không khỏi sửng sốt trong giây lát, xem ra anh ta là bạn của Sở Vũ Hiên?