Lực Vương Huyền Vũ

Chương 40: Gặp Lại Đoàn Chí Hùng - Nhất Long Tiêu Sái



Lưu Thanh Thư chưởng môn đã thông báo phương thức thi đấu môn phái cho các đệ tử biết, thi đấu môn phái vì sẽ tập trung rất nhiều tông môn từ môn phái bát lưu trở lên, với lại thi đấu đồng đội sẽ tạo cơ hội để các đệ tử hành động tập thể để sau này nếu ra chiến trường cũng không lúng túng.

Và những ngày sau, các đệ tử đã được huấn luyện đặc biệt theo phương thức đấu đội, được biết mỗi một trận đấu các môn phái sẽ cử ra năm người thi đấu nên các trưởng lão đã gọi thêm Cao Quang Đại, Võ Cao Thông, Dạ Minh Thường và Hồ Mặc Sơn, Hồ Mặc Sơn là người sử dụng yêu thú Hạt Mao Yển Thử để đấu với Xuân Tử trong cuộc thi trước.

Nhất Long sẽ tuỳ ý chia ra thành hai nhóm và tiến hành đấu với nhau, trong khi hai đội chiến đấu thì Nhất Long và Lưu Thanh Thư sẽ ở ngoài hướng dẫn chiến lược cho cả hai đội.

Sau một thời gian tu luyện miệt mài, cuối cùng cũng đã đến ngày thi đấu môn phái, đám người Tần Minh cũng đạt được nhiều đột phá.

Tần Minh đã là Phá Khí Cảnh Nhị Tinh.

Xuân Tử là Phá Khí Cảnh Tứ Tinh.

Hà Hồng Liên là Phá Khí Cảnh Ngũ Tinh.

Tô Uyển Nhi là Phá Khí Cảnh Bát Tinh.

Thiên Sinh là Phá Khí Cảnh Ngũ Tinh.

Đặng Phàm là Phá Khí Cảnh Thất Tinh.

Lần này dẫn dắt đội thi đấu là Lưu Thanh Thư chưởng môn, Nhất Long và Huyền Như Ngọc.

Tất cả được tập trung và phi hành đến nơi tổ chức cuộc thi đấu năm nay là Thiết Ngưu Tông. Nơi tổ chức thi đấu môn phái sẽ được các tông môn tứ phẩm trở lên thay phiên nhau tổ chức, trong quận Gia Lăng có ba tông môn tứ phẩm nên phải chờ đến ba mươi năm mới được tổ chức một lần.

Mỗi lần được tổ chức thi đấu môn phái thì tông môn này sẽ thu được lợi rất nhiều từ việc kinh doanh nên các tông môn rất mong chờ đến ngày này.

Tam đại môn phái và tứ đại gia tộc quận Gia Lăng nằm ở trong trung tâm của quận.



Hôm nay ở trung tâm quận rất nhộn nhịp, các sạp hàng hoá bày ra rất nhiều và tập trung rất đông người, đa số là các đệ tử của các tông môn. Đám trẻ rất thích thú với tình cảnh này.

Mọi người đã đến Thiết Ngưu Tông, Lưu Thanh Thư giao đám trẻ cho hai vị trưởng lão để đi điểm danh giúp bọn trẻ.

Lúc này, từ xa xa Tần Minh nhìn thấy bóng dáng vài người khiến hắn liếc nhìn với ánh mắt giết người, hai bàn tay nắm chặt lại.

Đám người đó chính là đám người Doãn Chí Hùng của Phi Kiếm Tông, chính bọn chúng đã giết chết rùa nhỏ, linh hồn rùa nhỏ của Tần Minh dường như cũng cảm nhận được nên toả ra khí tức linh hồn xung quanh Tần Minh khiến mọi người ngạc nhiên.

Nhất Long nhìn thấy thì đoán ra nhóm kia là đám người Tần Minh đã kể rằng bọn chúng đã giết chết rùa nhỏ, Nhất Long liền đặt tay lên vai Tần Minh và lắc đầu ra hiệu, Tần Minh thở dài một hơi và đi ra chỗ khác.

Xuân Tử vậy lại hỏi Nhất Long lý do vì sao Tần Minh lại tỏ ra như vậy, Nhất Long nhìn về hướng Doãn Chí Hùng:

"Là đám người kia đã giết chết người bạn thân nhất của Tần Minh nên kỳ thi này Tần Minh rất quyết tâm trả thù, y phục này là của Phi Kiếm Tông, tất cả đệ tử hãy nghe lệnh, khi chiến đấu nếu gặp người của Phi Kiếm Tông thì không được nương tay, nếu được thì đánh trọng thương hoặc phế luôn càng tốt, ta sẽ bảo lãnh cho các con, phải cho chúng biết đụng đến người của Thiên Đạo Môn sẽ lãnh hậu quả như thế nào."

Cả đám nghe lời của Nhất Long liền tỏ ra vui vẻ giống như là sắp trả được thù của mình vậy.

Tần Minh nghe thấy thế hai khoé mắt như muốn chảy nước mắt ra ngoài.

Tất nhiên đám người của Phi Kiếm Tông cũng đã nghe được lời nói của Nhất Long, một trưởng lão của Phi Kiếm Tông đưa đám đệ tử tiến lại gần Nhất Long :

"Hình như ta vừa nghe thấy ngươi nói muốn phế đệ tử của Phi Kiếm Tông ta?"

Nhất Long mỉm cười khinh bỉ:

"Ngươi chưa già đã bị lảng tai sao? Ta đã nói đệ tử của ngươi hung tàn ngang nhiên bắt nạt người dân thường yếu đuối, danh hiệu Tông Môn Tứ Phẩm không phải để các ngươi treo trên người để ra oai, hôm nay chính là ngày Phi Kiếm Tông sẽ bị quên lãng ở quận Gia Lăng."



Không ít người dân nghe thấy liền vỗ tay đồng tình, bọn họ cũng thường xuyên bị đám người Phi Kiếm Tông bắt nạt, cũng có không ít những đệ tử của các môn phái khác hưởng ứng theo nhưng không dám đứng ra vì sợ Phi Kiếm Tông trả thù.

Trưởng lão của Phi Kiếm Tông rất tức giận:

"Ngươi là người của Tông Môn nào mà dám to gan như vậy?"

Nhất Long bày ra vẻ mặt bình thản trêu chọc:

"Ta chính là trưởng lão đẹp trai nhất Gia Lăng quận, chuyên gặp bất bình ra tay tiêu diệt những đám người xấu xí như Phi Kiếm Tông các ngươi đi không đổi danh ngồi không đổi tính Huỳnh Nhất Long của Thiên Đạo Môn."

Trưởng lão của Phi Kiếm Tông nghe hắn chế giễu tông môn của mình như vậy rất là tức giận:

"Thì ra là một môn phái thất phẩm vô danh dạo gần đây làm nhiệm vụ môn phái lập nhiều chiến tích khiến Hội Tuyên Truyền Nhiệm Vụ đánh giá cao hơn cả tam đại môn phái thành gia Lăng, Thiên Đạo Môn của các ngươi túng thiếu đến nổi phải bán mạng để kiếm tiền sao? Những nhiệm vụ bỏ mạng cũng dám đi làm và để cả đệ tử của mình đi làm."

Nhất Long tỏ ra tiêu sái khiến cho Huyền Như Ngọc không khỏi bật cười:

"Đó là Phi Kiếm Tông các ngươi không có thực lực, muốn tránh nặng tìm nhẹ, nhiệm vụ nguy hiểm liền sợ hãi không làm, nếu như tất cả tông môn đều hèn nhát như Phi Kiếm Tông thì ai sẽ đứng ra bảo vệ cho người dân ở quận Gia Lăng? Cho nên Nhất Long ta đây phải ra tay trừ gian diệt ác, diệt luôn Phi Kiếm Tông hèn nhát các ngươi."

Chưa đợi trưởng lão của Phi kiếm Tông trả lời thì Nhất Long lại nói tiếp:

"Theo ta biết Phi Kiếm Tông các ngươi mặc dù là một trong tam đại tông môn của quận Gia Lăng nhưng cũng là tông môn có nội tình yếu nhất, vì các ngươi chỉ kiếm được tinh thạch và tiền vàng nhờ vào việc tổ chức thi đấu môn phái và phần thưởng thi đấu thôi, nhưng năm nay ta sẽ cho ngươi tay không trở về để xem Phi Kiếm Tông các ngươi trụ nổi mấy tháng."

Dáng vẻ này của Nhất Long khiến cho các đệ tử kinh ngạc vì trong mắt bọn họ Nhất Long luôn là người lãnh đạm, nghiêm khắc mà giờ đây lại thấy dáng vẻ buồn cười đáng yêu này của người. Huyền Như Ngọc dường như đã quen với dáng vẻ hiện tại của Nhất Long rồi, mỗi câu nói và hành động của Nhất Long bày ra đều khiến Huyền Như Ngọc ôm miệng khẽ cười.

Trưởng lão của Phi Kiếm Tông đã tức giận cùng cực, hồn lực toả ra như muốn xông vào đánh nhau với Nhất Long thì một tiếng nói vang lên:

"Ai dám động đến người của Thiên Đạo Môn thì hãy bước qua xác chúng ta."