Lục Địa Phiêu Lưu Kí

Chương 26: Ám kĩ



Cô nàng sát thủ bỏ khăn che mặt ra, nghiến răng nghiến lợi và nhìn Vikir chằm chằm. Tiếp đó cô ta liền biến mất.

- Kĩ năng của cô thật không tồi. - Vikir mở to mắt dùng Long nhãn. - Chỉ có điều.. không qua được mắt tôi đâu.

Nói dứt lời, Vikir quay vút lại đằng sau, lúc này sát thủ đang dùng dao chuẩn bị đâm vào lưng Vikir. Cậu lùi lại cực nhanh và lấy chân sút thẳng vào tay cô nàng, làm con dao bay sang một bên găm vào thân cây. Cậu lại đạp cô ta xuống dưới đất thêm một lần nữa.

- Từ bỏ đi, cô không thể làm gì tôi đâu. - Vikir nghiêm mặt nói.

Cô gái gượng gạo đứng dậy, liền giơ hai tay lên bấm vào hai bả vai, lập tức một luồng khí áp cực mạnh bao trùm toàn bộ cơ thể cô gái.

- Tuyệt kĩ, ám bộ. - Cô gái thì thầm một tiếng.

Cả cơ thể bỗng hóa thành làn khói đen mà tan biến trong hư không. Sự hiện diện của cô ta đến cả Long nhãn cũng không thể tra ra được. Vikir thủ thế và bật lên ngọn cây cao hơn. Lúc này bắp tay bị cái gì đấy cứa vào làm máu ứ ra, cậu đau nhói và ôm chặt bắp tay. Cậu tiếp tục phán đoán tình hình xung quanh với việc nàng ta có thể biến mất như tan vào không khí như vậy. Cậu đứng lặng nhìn và quyết định dẫn dụ cô ta về phía mình, tiếp sau đó một nhát chém xuyên qua eo cậu. Cậu đã kịp giơ tay mà chạm nhẹ được vào cơ thể cô ta. Cô ta lại tiếp tục tan biến. Lần này, cậu lại nhảy xuống mặt đất, chậm rãi sử dụng Long nhãn và Long thể ở cường độ cao. Cậu ngay lập tức giơ thẳng chân lên không trứng, đạp mạnh vào trong không gian. Bất ngờ, ở nơi chân cậu đạp tới hiện ra cô nàng sát thủ, cô ta bắn ra xa, nôn ra một ngụm máu tươi.

- Tại sao ngươi lại phá được Ám bộ của ta.

- Gọi là Ám bộ nhưng có vẻ nó chỉ là phép tàng hình, cô có thể làm quần áo và cả cơ thể mình tàng hình vào không gian nhưng lại không thể làm vết máu dính trên áo biến mất.

- Vết máu? - Cô nàng vô lực quỳ dưới đất nói.

Vikir chỉ tay, cô ta cúi xuống, và lập tức chấn kinh với bả vai đầm đìa máu của mình.



- Máu của ngươi.. - Cô nàng kinh hãi thốt lên.

- Trong lần cô chém tôi nhát thứ hai, tôi đã kịp bôi lượng máu ở vết thương nơi cánh tay lên người cô.

- Ta hiểu rồi.

- Và có vẻ cô đến Tây vực này vì thuật điểm huyệt nhỉ.

Mặt cô nàng lập tức tím tái lại, chấn kinh.

- Chiêu thức bấm huyệt để tăng khí lực vẫn chưa hoàn thiện đúng không? Nếu không giờ cô đã có thể tẩu thoát lúc chúng ta đang tâm tình thế này. Được rồi.. hàn huyên vậy là đủ.. giờ thì, chết đi.

Vikir tiến tới và rút đao của mình ra, cô nàng vô lực ngồi trên đất và nhắm mắt cho cái chết. Cậu tiến đến gần cô ta và ngay lúc đó có một đàn bò rừng chạy nổi lên những tia sét hùng hổ bước qua. Vikir tặc lưỡi một cái và không còn cách nào khác kéo cô ta lên cây to. Đàn bò chạy qua và dường như đang đi thẳng đến thác nước khổng lồ đó, Vikir đánh ngất cô nàng sát thủ và để cô ta lại, chạy nhanh đến nơi đàn bò đang đi đến. Quãng đường đến đây cậu nhìn thấy rất nhiều các loài vật khủng bố cũng hướng đến nơi ngọn thác, bây giờ trời đã gần sáng, cậu cũng leo trên ngọn cây thoải mái hơn rất nhiều. Khi đến nơi cậu kinh ngạc khi phát hiện đám thú đang tụ tập dưới chân con thác, bọn chúng không hề cúi xuống uống nước mà chỉ đứng nhìn nhau thôi. Mặt trời đã bắt đầu ló rạng, và khi ánh sáng chiếu được đến con thác làm mặt nước ánh lên màu vàng nhạt tuyệt đẹp. Bất ngờ, các con vật phát sáng lung linh, và hóa thành từng hạt nhỏ li ti mà tan biến vào không khí. Liền đó, hiện lên giọng nói:

- Kết thúc đêm đầu tiên, các tuyển thủ hãy sẵn sàng để sống sót trong hai ngày kế tiếp.

Vikir nhảy xuống mặt đất đi xuống chỗ mà tập thể các con vật biến mất. Phần lớn các loài động vật đáng sợ vào đêm qua đã đến đấy và biến mất, có vẻ ở đây ban ngày nhàn hơn bạn đêm rồi.

Vikir bay đi và tiếp tục nghĩ xem tối mai sẽ là thử thách gì nữa đây, cậu bất giác nở một nụ cười. Cậu liền quyết định quay trở lại chỗ cô nàng sát thủ, tốt nhất nên thêm một người bạn hoặc bớt đi một kẻ thù. Nhưng khi cậu quay lại, nàng ta đã đi mất, chỉ còn để lại vài vết máu lẻ tẻ nơi cô ta nằm ngất. Vikir nhảy xuống mặt đất mà đi bộ dưới đấy. Buổi sáng là nơi các động vật nhỏ đi lại và sinh sống nên vô cùng dễ săn bắt và kiếm lương thực. Sau khi đã giải quyết xong vấn đề lương thực cậu quyết định nằm nghỉ để có sức tối đánh nhau tiếp. Nơi cậu chọn để nằm nghỉ là một hang động mà cậu tìm được.

Hang động này có cửa hang nhìn thì vô cùng nham nhở nhưng hóa ra bên trong lại rộng lớn và thoáng mát. Cậu nằm xuống nhắm mắt nghỉ ngơi.