Lột Xác

Chương 2: Ngươi chẳng qua là giáo viên của ta mà thôi



Hôm nay thật không biết ngày quỷ gì, cư nhiên thì thay đổi một lão sư biến thái như vậy đến làm giáo viên chủ nhiệm của ta, hơn nữa ta hung dữ với cô một câu, cô thì tàn nhẫn gấp mười lần so với ta, còn lập tức đâm trúng nhược điểm của ta.

Không muốn không muốn.. Ta nhắm mắt lại lắc đầu một cái, vác lên cặp sách chạy ra trường học, nhanh chóng đến trên phố xử lý sản phẩm sáng sớm để lại.

Đúng rồi, tên của ta gọi là Vu Tử Ngôn. Từ sau khi ra đời, từ trước tới nay ta chưa từng gặp qua người gọi là mẹ, cũng không biết chính mình có hay không, nếu chưa từng thấy, coi như cô không tồn tại; Mà ba ở khi ta sinh ra không lâu, bởi vì xí nghiệp nhà mình đối mặt phá sản liền mang đi tất cả vật đáng tiền chạy rồi, bà nội tức giận đến bể mạch máu, từ đó vừa bệnh không dậy nổi, không tới thời gian một năm cũng rời ta mà đi, còn dư lại chỉ có gia gia tuổi già nua dựa vào hưu bổng ít ỏi muôi ta lớn, gia gia là thân nhân duy nhất của ta, là chỗ dựa duy nhất của ta, từ nhỏ ta liền hi vọng mình có thể mau nhanh lớn lên đi làm việc, để gia gia sống cuộc sống tốt một chút, để cho mình trở thành chỗ dựa của gia gia

"Em gái, cho nè, tiền công của hôm nay." Một đại thúc nói như vậy.

Ta nhận lấy, hai đồng tiền, "Cảm tạ." Đều là bởi vì giáo viên chủ nhiệm biến thái kia dẫn đến ta không thể rời khỏi trường học trước thời gian, hôm nay thu hoạch giảm phân nửa rồi.

Vì giúp sinh kế của gia đình, từ nhỏ ta thì đến trên phố tìm kiếm giấy vụn, chai nước ngọt, phế phẩm gì đó, vốn dĩ chỉ là muốn tự mình kiếm tiền xài vặt cho mình, nhưng lâu dần thì trở thành "nghề chính" của ta, so với học tập, ta thà đem thời gian tiêu vào trên những thứ này càng có ý nghĩa, chí ít không cần chịu đói, cũng vì thế mỗi ngày trở lại trường học ta đều là một thân sơ bẩn, nhưng ta không muốn gia gia biết ta làm công việc này, cho nên ở trong túi ta sẽ chuẩn bị thêm một bộ quần áo, sáng sớm sau khi rời nhà thay bộ rách nát đi nhặt, khuya trước khi về nhà đổi lại quần áo sáng sớm ra cửa, như vậy là có thể thần không biết quỷ không hay rồi.

Hôm nay trước khi về nhà, ta cũng là làm như vậy.

Đạp lên ánh sáng hoàng hôn, ta về tới nhà tranh nhỏ cũ nát sinh sống 13 năm không quá 10m vuông, trong phòng cũng rất đơn sơ, chỉ có một cái giường, một cái bàn và một cái ghế ở bên ngoài, nhà bếp và nhà vệ sinh đều là gia gia ở nơi phòng lộ thiên dựng ra, đối với người khác mà nói, đây căn bản không phải nơi người ở, nhưng đối với ta mà nói, đây là bến cảng gia gia xây lên cho ta có thể để ta che mưa chắn gió.

Đứng ở ngoài cửa, nhìn dáng vẻ nó sắp ngã xuống, một ngày nào đó, ta sẽ để nó trở nên kiên cố, trở nên cũng có thể che mưa chắn gió cho gia gia, lấy lại bình tĩnh hít sâu một hồi, giơ tay đẩy cửa ra, "Gia gia, ta đã trở về."

Bất ngờ, không nghe thấy đáp lại quen thuộc của gia gia, lại nhìn thấy một cảnh làm ta khó có thể tin, giáo viên chủ nhiệm biến thái kia vậy mà ngồi ở trong phòng mặt không hề cảm xúc nhìn ta.

"Đều lúc nào rồi, mới trở về?" Không chờ ta mở miệng nói chuyện, cô đứng thẳng tấp đặt câu hỏi về phía ta trước

"Trong đầu của ta trống rỗng, run rẩy phun ra một câu:" Ngươi.. Ngươi làm sao ở nhà ta? Gia gia của ta đâu? "

Dương Vũ Đồng híp mắt nhìn cô gái, quần áo không giống với lúc trước, so với ở trường học hoàn toàn là một người khác," Ngươi thay quần áo rồi? "

" Không có liên quan gì với ngươi. "Tại sao cô lại xuất hiện ở nơi này," Gia gia ta đến tột cùng đi nơi nào? "

Dương Vũ Đồng hừ một tiếng, chậm rãi từ bên cạnh cô gái đi qua ra khỏi căn nhà.

Ta nhìn cô cứ như vậy từ bên cạnh ta đi qua, mũi ngửi thấy được một luồng vị bạc hà mới mẻ, mùi vị này khiến ta cảm thấy rất thoải mái, để ta sản sinh một loại cảm giác không tên giống như lúc sáng..

" Còn đứng làm gì? "Cô xoay đầu lại nói với ta:" Không phải hỏi gia gia ngươi đi nơi nào sao? "

Ý của cô là để ta theo cô? Ta chạy chậm hai bước đi theo, đứng bên cạnh cô, ta mới phát hiện cô thật sự rất cao, ta miễn cưỡng chỉ tới vị trí lồng ngực của cô, lúc nào ta cũng có thể trở nên cao to như cô đây?

Có thể cảm giác được ánh mắt của đứa bé đánh giá chính mình," Ngươi nhìn đủ chưa "Dương Vũ Đồng nói mà không mang theo giọng diệu, dọa đến đứa trẻ ngay lập tức liền cúi đầu, hành động này cũng khiến Dương Vũ Đồng cong lên một tia vui sướng, thì ra đứa nhỏ này còn biết thẹn thùng, nhưng mà nàng thật sự rất thấp, học sinh lớp 9, vóc dáng cũng chỉ có to bằng học sinh tiểu học.

Sau khi bị cô nói một câu, ta vẫn cúi đầu tự mình đi." Còn đi đến nơi nào, đến rồi. "Ta quay đầu lại, cô thì đứng bên một chiếc xe thể thao màu đỏ," Lên xe. "

Lùi tới bên cạnh xe, ta nhìn chằm chằm cánh cửa không động." Lảng tai sao? "Cô cau mày bất mãn mà nói với ta, ta còn là không nhúc nhích.

Chân mày của cô càng nhíu chặt rồi, khom người đẩy ra cửa xe, ra hiệu ta đi vào

Hai tay của ta nắm thật chặt quần một chút, giả vờ trấn định ngồi lên chỗ ngồi kế bên, trên xe cũng có mùi bạc hà tươi mát kia.

" Dây an toàn. "Cô chỉ vào bên trên ghế của ta nói.

Ta run rẩy nhìn xung quanh nơi khác, lại nghe được cô một tiếng thở dài, sau đó nhanh chóng kéo xuống dây an toàn cài cho ta, nổ máy xe lao đi trên quốc lộ

Cô thỉnh thoảng quay đầu nhìn ta một chút, ta cứ như vậy không nhúc nhích ngồi ở trên chỗ ngồi không có hành động," Ngươi chưa từng ngồi xe sao? "Coi ta là thật sự ngốc rồi? Nhưng ta cũng thật sự chưa từng ngồi, đối với con người như ta đây cả ba bữa cơm no cũng không giải quyết được, đi xe quả thực chính là xa xỉ đến cực điểm.

Không hề trả lời cô ta chỉ nhìn thế giới ngoài cửa sổ, mặt trời lặn đem thế giới nhuộm lên vàng óng ánh một bên, xuyên thấu qua cửa sổ của xe cũng soi sáng trên thân thể của ta, không biết làm sao, ta rất chán ghét loại cảm giác bị tà dương chiếu này, chặt chẽ nắm lấy hai tay áp chế phiền não trong lòng.

Đột nhiên kính của cửa sổ của xe chậm rãi nâng lên đem tà dương từ chối ở bên ngoài, ta không rõ vì sao nhìn về phía cô, cô không có nhìn lại ta, chỉ là nhàn nhạt một câu:" Không thích thì đóng cửa sổ lại. "

Cô làm sao biết ta không thích? Còn có, làm sao ta giống như là chuyện đương nhiên ngồi trên xe của giáo viên chủ nhiệm mới lần đầu tiên gặp mặt hôm này đi tìm gia gia chứ?

" Đến rồi "Sau 10 phút, cô dừng xe lại, lại mở ra dây an toàn cho ta.

Xuống xe, ta ngẩng đầu nhìn sang, khu nhà người già?

" Vào đi "Cô không để ý đến ta ngốc mắt, đi thẳng vào.

Ta vội vã đuổi tới bước tiến của cô," Ngươi dẫn ta tới nơi này làm gì? Gia gia ta làm sao có khả năng ở đây? "

Cô không hề trả lời vấn đề của ta.

Không cam lòng không cam lòng," Ngươi rốt cuộc là ai? Quen biết gia gia ta? "

Cô vẫn không trả lời ta.

Ta dừng bước lại," Ngươi chẳng qua là giáo viên của ta mà thôi, tại sao ta thì phải đi theo ngươi "Đúng, rất kỳ quái! Lời này vừa là nói cho cô nghe cũng là nói cho bản thân ta, thế là ta xoay người lại chuẩn bị đi trở về.

" Gia gia ngươi đang ở bên trong. "Cô cuối cùng nói chuyện rồi.

Ta quay đầu nhìn lại, cô đang đứng ở trước một cánh cửa, giơ tay gõ gõ cửa.

Rất nhanh thì có được trả lời:" Mời vào. "

Ta nhận ra đây là thanh âm của gia gia, nhanh chóng chạy đến trước cánh cửa kia xông vào, đập vào mắt chính là gia gia đang thoải thoải mái mái ngồi ở trên ghế salông xem ti vi.

Vu lão đầu thấy được cháu gái đến thì vui vẻ rồi, vội vàng ngoắc ngoắc tay với nàng," Đến đây, Tử Ngôn bảo bối, tan học rồi, hôm nay vui vẻ không? "

Ta mờ mịt đi tới, gia gia vẫn là như thường ngày nghênh tiếp ta tan học về nhà, nhưng ở đây cũng không phải trong nhà, nhưng gia gia không hề có loại kinh ngạc này, duỗi ra hai tay đem ta ôm vào trong lòng hôn một cái.

Ta ngẩng đầu lên nhìn gia gia," Gia gia, tại sao ngài lại ở chỗ này? Không trở về nhà sao? Còn có, tại sao lão sư sẽ biết ngài ở đây? "Ta đem nghi hoặc trong lòng hỏi ra.

Vu lão đầu buông cháu gái ra," Lão sư? "Nhìn về phía cửa, mới phát hiện Dương Vũ Đồng vẫn đứng ở ngoài cửa. Vội vã thả ra đứa trẻ trong lồng ngực làm thủ thế mời Dương Vũ Đồng vào," Dương tiểu thư, mời vào trong này, đừng đứng trước cửa a. "

Dương Vũ Đồng gật đầu một cái liền không khách khí đi vào trong nhà ngồi xuống.

" Thì ra ngài làm lão sư của Tử Ngôn."Vu lão đầu vui vẻ nói.

Ta bị lời này làm cho càng thêm hồ đồ rồi, gia gia làm sao dùng kính ngữ đối với cô, cho dù là lão sư cũng không cần đâu, rõ ràng gia gia mới phải trưởng bối.