Lời Tỏ Tình Tuyết Rơi

Chương 11



11.

Đã lâu lắm rồi tôi không mơ thấy Nguyệt Nam Đình.

Nhưng đột nhiên hôm qua tôi lại mơ thấy cậu, tôi cảm thấy khá bất ngờ.

Trước hôm tôi đưa cho Nguyệt Nam Đình tấm vé xem phim, cũng chính là hôm qua, tôi nói với cậu: “Chúng ta không ly hôn.”

Nguyệt Nam Đình sung sướng vênh váo: “Anh biết là em không nỡ xa anh mà.”

Lần này mơ thấy cậu, chúng tôi vẫn đang trong cuộc sống hôn nhân của mình, cậu thì đang ở bên trong thay quần áo.

Nếu như là ngày xưa thì tôi cũng không quá để ý các hành động và lời nói của cậu ấy trong mơ.

Nói thế nào thì hồi đó tôi cũng không thể ngờ được rằng những hành động cùng lời nói trong mơ của cậu lại có liên quan đến hiện thực.

Thỉnh thoảng cậu ấy còn tham khảo ý kiến của tôi, dùng câu mở đầu điển hình là “Anh có một người bạn, cậu ấy…”, sau đó kết thúc câu hỏi bằng câu “Ý kiến này khá ổn đó, để anh bảo cậu ấy làm vậy.”

Trước đó tôi chỉ nghĩ rằng đây là giấc mơ của mình tôi thôi.

Hiện tại xem ra tôi cùng Nguyệt Nam Đình có chung một giấc mơ.

Hơn nữa cậu ấy còn không biết thật ra ở trong mơ, tôi vẫn có ký ức của mình.

Cậu ấy đối xử với tôi y như trước lúc tôi phát hiện ra giấc mơ của cậu ấy vậy.

Lần này cũng thế.

Nguyệt Nam Đình ngồi trên sô pha, nhìn chằm chằm tôi hỏi: “Anh có một người bạn, cậu ấy được người mình thương thầm từ lâu mời đi xem phim cùng. Theo em cậu ấy nên chuẩn bị gì nhỉ?”

Tôi nghe xong thì ngây người, hai tai tôi không nhịn được mà đỏ lên.

Tôi chắc chắn rằng cậu ấy thích mình.

Nhưng theo lời các cô bạn của tôi thì tôi phải dụ cậu ấy tỏ tình trước.

Nhưng mà người tôi thích cũng thích tôi, làm sao tôi có thể nhịn được chuyện này được?

“Vũ Tiêu?”

Tôi hoàn hồn, sau đó nghĩ nghĩ rồi mách nước cho cậu ấy.

“Nếu như vậy thì anh phải bảo cậu ấy mặc chỉn chu một chút. Hơn nữa còn phải chuẩn bị hoa hồng tặng người mình thích, với lại tuyệt đối không được tới chỗ hẹn muộn.”

Thật ra những lời đó là tôi nói vừa đấy. Chẳng qua là tôi muốn nhìn cậu ấy mặc đẹp rồi tặng hoa hồng cho mình thôi.

Nguyệt Nam Đình như có suy nghĩ gật đầu.

Tôi mỉm cười: “Với lại, anh nhớ nhắc cậu ấy rằng, khi nào không khí chín muồi thì phải tỏ tình đấy!”

“Nhỡ đâu người cậu ấy thích cũng thích cậu ấy thì sao?”

Ông chồng trong mơ ngẩng đầu nhìn tôi, ngơ ngác “Ừ” một tiếng.