Lão Đại Là Chồng Tôi

Chương 25: Lư lão đại thực sự



Bên trong chiếc xe màu đen một nam nhân nhìn chằm chằm vào người con gái đang tức tối trong laptop mà khẽ cười.Sao tức giận cũng đáng yêu thế này,ừ thì đáng yêu nhưng chỉ mình anh thấy thế thôi còn Tôn Diễn ngồi lái tuy không thấy chỉ nghe thôi mà còn toát hết mồ hôi hột vậy mà lão đại anh cho là dễ thương cũng thật hay.

"Lão đại bây giờ mình đi đâu đây?"

Lúc đóng laptop lại cũng là lúc nụ cười biến mất sắc mặt trở lại bình thường nói:

"Đến biệt thự Matik của Kiến Hạo tôi đi!"

Tôn Diễn gật đầu nhanh chóng đánh lái sang hướng biệt thự Matik,chẳng mấy chốc chiếc xe sang trọng đã đỗ trước sân.Anh hiên ngang đi vào mà không cần bất kì vệ sĩ nào thông qua,mà hơn hết ai thấy anh đều cuối đầu chào hỏi như thể anh là chủ nhân căn biệt thự này vậy.

Vừa vào đã ngồi xuống sofa hai tay để ngang trên phần tựa lưng trông anh thực sự rất uy thế gọi lớn:

"Tôi cho cậu 3p để xuất hiện trước mặt tôi"

Người đàn ông phong lưu đang ôm nữ nhân trên phòng thì nghe tiếng nói quen thuộc dưới nha nhưng không mấy mải mai mà tiếp tục cuộc vui mãi cho đến 2p sau người hầu hối hả chạy lên gõ cửa phòng anh mới buông cô gái ra mở cửa cau có răn dạy:

"Trong nhà này không còn phép tắc sau quản gia Lưu?Ông biết tôi không thích bị làm phiền mà?"

Người đàn ông già thở gấp nói nhanh trước khi chủ nhân của mình nổi giận:

"Dạ....dạ kh...không dám.Là ....là Tống lão đại đang đợi người dưới nhà....còn nói...."

Nghe anh đến Hạo có chút bấn loạn lẫn bất ngờ nắm vai quản gia hỏi dồn dập:



"Hắn nói gì?Sao lại đến giờ này?"

Quản gia Lưu vuốt ngực cho bình tĩnh lại rồi nói:

"Ngài ấy nói ngài còn 1 phút 59 giây,nếu không xuống sẽ cho trực thăng giỡ căn biệt thự này và...."

Còn chưa nói xong anh ta đã cài nút áo mặc đồ chỉnh tề lại rồi cấp tốc đi nhanh xuống sảnh nhưng vừa tới đã nghe anh phán một câu:

"Trễ 45 giây,cậu muốn phạt như nào?"

Anh thực sự rất ghét phải chờ đợi một ai đó ngay cả bạn bè hắn cũng không thích mình chờ đợi họ.

Nghe bạn mình càm ràm thì vừa đi lại chiếc ghế sofa đơn vừa hờn mác nói:

"Nè,cậu gọi một vừa hai phải thôi chứ.Xuống cũng từ từ mà xuống,cậu có biết cậu vừa phá hỏng việc tốt của tôi không?"

Liếc mắt nhìn sang đã đủ hiểu,nở một nụ cười không thể kinh bỉ thêm mà chê trách:

"Cậu có lúc nào không"vui vẻ" á?Phá hỏng một chuyện coi như giúp con gái người ta thoát khỏi một tên trăng hoa như cậu"

Kiến Hạo cứng họng không thể nói được gì thêm liền đổi chủ đề:



"Hôm nay có chuyện gì mà rồng đến nhà tôm vậy?"

Nhâm nhi tách trà nóng rồi mới nói vào vấn đề chính:

"8 giờ tôi sẽ đến bar Blood Sky "

"Để làm gì"-Kiến Hạo đưa mắt nhìn anh hỏi thật,vì theo anh thấy quán bar này thực sự chẳng gây hại gì cho hắn ta cả,mà hắn sẽ không khơi khơi mà đi như thế.

Anh nhướng mày vừa chê bai vừa trả lời:

"Đi lôi đầu tên Lư lão đại thực sự ra.Cậu đúng là càng ngày càng không linh hoạt"

"Nè cậu nói mình như thế sao?"

"Tại sao không!Cậu muốn đi cùng hay không cũng được nhưng nhớ sắp xếp người ở đường Kế Châu mai phục!"

Lâu lâu mới được Thiếu Tùng nhờ vả nên hắn hất mặt lên cười rất thỏa mãn:

"Hahaha,được thôi nhưng không có gì trao đổi ư?"

Một câu vô cảm phát ra làm anh im bặt giọng cười:

"5p nữa căn biệt thự này bị giỡ sập cậu thấy thế nào?"