Lão Đại Là Chồng Tôi

Chương 23: Không im tôi làm thịt em



Trước khi đưa cô ả đi anh không quên nả một viên vào giữa trán cô ta máu bắn ra xịt vào người họ nhưng xem ra họ không mấy sợ.Cũng đúng ở hắc đạo mà ngay cả máu cũng sợ thì sẽ là người chết trước.

Tề Hân khó hiểu hỏi lại anh:

"Cô ta chết rồi anh bắn thêm chẳng phải vô nghĩa sao?"

Anh không vui không buồn trả lời chầm chậm:

"Trừ hậu hoạn về sau thôi"

Bất ngờ Thiếu Tùng rút lấy khăn tay trong túi quần mình ra,thành thục kéo tay Tuyệt Yến lại lau vết máu trên mặt cô một cách tỉ mỉ.

Sa Tuyệt Yến gạt tay anh ra khỏi mặt mình như thể đang né tránh rồi nói với một tông giọng hoàn toàn khác,cách xưng hô cũng đã thay đổi về như cũ:

"Không còn người ngoài nữa khỏi diễn!"

Thấy cô như vậy anh liền khó chịu cau mày,bao nhiêu cô gái sống chết muốn được anh chạm vào thôi đã mừng rồi còn cô lại né anh như thấy ác quỷ.Kề miệng sát tay cô phả hơi nóng vào tay cô nói:

"Còn không ngồi im tôi đè em làm thịt ngay đấy"

"Anh....anh dám?" Sa Tuyệt Yến hất mặt lên bướng bỉnh hỏi.

Anh không ngại xích mặt lại gần trả lời:



"Tại sao không?Cứ thử thì sẽ biết tôi dám hay không ngay ấy mà"

Sau một hồi tránh né vẫn bị anh khống chế cô ấm ức đứng yên cho hắn hết lau mặt rồi đến lau tay.Nhưng đôi tay thô to của anh như đang cố gắng nhẹ nhàng hay sao ấy,vì từng cử chỉ cũng không dám mạnh bạo.Hành động này đã lọt vào đôi mắt của Tề Hân.

Sau khi lau sạch sẽ anh mới buông cô ra và thẳng tay vứt chiếc khăn đó không một chút do,dự vào thùng rác.Như nhớ ra gì đó anh liền hỏi cô ngay:

"Em bảo lóc thịt của Thế Hải để làm gì?"

"Anh thông minh như vậy thì đoán xem?"-Tuyệt Yến

"Theo tôi nghĩ thì em không tùy hứng làm vậy và càng không làm chuyện vô nghĩa.Lấy thịt Lư thế Hải là để...."

Tránh để anh tiết lộ thông tin quan trọng ra bên ngoài cô vô thức dùng ngin trỏ đặt lên đôi môi bạc của anh,ngón tay mềm va chạm với đôi môi ẩm làm cô như nhận thức được mà rụt tay về lấy lại vẻ lạnh lùng ban đầu:

"Chuyện hay không nên nói lớn!"

Anh cười khẽ một cái chứng tỏ mình đã hiểu kế hoạch của cô và chuyện cô muốn ám chỉ là gì?Anh đút tay vào túi quần phong lưu nói:

"Em lên nghỉ đi,một lát 8h tối chúng ta đến bar một chút"

Anh là ác bá à,cô chỉ vừa ngủ một lúc sau mấy ngày liền không chợp mắt được bây giờ lại bảo cô nghỉ đi 8h xuất phát bây giờ chẳng phải đã 6h59 rồi sao.Chuẩn bị đồ ít nhất cũng mất nữa tiếng vêy cô ngủ được bao nhiêu.Vì sự nghiệp ngủ-nghỉ-khỏe của cô nên lập tức từ chối ngay:



"Không đi,thích thì tự đi tôi không rãnh?Với lại tại sao tôi phải theo cùng?"

Thong thả đút tay vào túi quần anh nhìn cô đầy gian tà nói:

"Cô không có quyền từ chối,vì cô hiện là NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TÔI!Đương nhiên phải xuất hiện nhiều một chút chứ!"

Tức chết mà nếu không vì hợp tác với hắn sẽ có lợi cho mình và bang cô chắc chắn sẽ băm dằm tên này ra làm nhân xíu mại.Đành cắn răng chịu đựng nở một nụ cười không thể công nghiệp hơn nói với hắn:

"ĐƯỢC!EM sẽ chuẩn bị thật đẹp để cùng ANH đi giải quyết công việc.ANH về sớm nha!"

Nhìn biểu cảm tức mà không thề cải được của cô chỉ biết nghiếng ngầm qua từng câu chữ thì tự anh cảm thấy có chút đáng yêu và buồn cười nhưng cố nén cơn mắc cười lại không thể bộc lộ ra ngoài.Anh cũng gật đầu rồi nhanh chóng ra xe đi đâu đó

Sau khi hắn đi cô tức tối dậm chân dậm cẳng khiến Tề Hân giật mình,cô cau có khó chịu lầm bầm:

"Tên khốn kiếp nhà anh,nếu biết trước cái danh bạn gái này của anh khó nuốt như vậy tôi đã chẳng thèm dây vào tên ác ma anh.Tức quá mà!"

Tề Hân nhìn một màng chửi rủa của cô mà lạnh hết sống lưng ngay cả khi là em gái Tề Hân cũng chưa dám nói hắn như vậy.Những câu trách này mà để anh biết chắc Tuyệt Yến bay màu quá.Cô bé nhanh chóng di chuyển sự chú ý của cô sang một chỗ khác.Con bé kéo cô lên tầng nhưng không phải về phòng cô mà là vào phòng em ấy.

Cô dừng lại khó hiểu:

"Vào đây làm gì?"

"Đương nhiên là chuẩn bị cho chị dâu rồi"