Kiếm Vực Vô Địch

Chương 357: 357




Trong rừng cây, Mộ Dung Yêu đứng ngạo nghễ cầm trường kiếm chỉ nghiêng Tư Đồ Vinh, mà ở bên cạnh nàng đã có mấy thi thê lạnh giá đang năm, tất nhiên những thi thể này là những đệ tử Kiếm Tông.

Mộ Dung Yêu nàng chưa bao giờ là người nhân từ nương tay, trước đây nàng không ra tay với Tư Đồ Vinh là bởi vì đại cục, nhưng hiện tại đối phương cũng muốn dồn nàng vào chỗ chết, nàng đương nhiên sẽ không cổ hủ tới mức còn muốn đi để ý tới đại cục gì đó.

Về phần tình đồng môn, vậy chỉ có kẻ ngốc đến đỉnh điểm mới có thể còn nghĩ tới thứ hư vô mờ mịt vào lúc này!Lúc này sắc mặt Tư Đồ Vinh nghiêm trọng nhìn Mộ Dung Yêu, hắn không nghĩ tới chỉ mấy hiệp, máy đệ tử Kiếm Tông bên cạnh hắn đã chết ở dưới khoái kiêm của Mộ Dung Yêu, khoái kiếm của Mộ Dung Yêu làm cho hắn cảm giác được nguy cơ!Tuy nhiên bát kể thế nào, Mộ Dung Yêu đều phải chết!Nghĩ đến đây, Tư Đồ Vinh vận chuyển huyền khí trong cơ thê, từ trong không trung nỗi lên một trận cuồng phong, trên trường kiêm sáng như tuyết trong tay hắn ân hiện kiêm quang, hắn khế nâng tay phải lên, trường kiếm chỉ về phía Mộ Dung Yêu, nói:- Mộ Dung Yêu, ta thừa nhận trước đây ta thật sự coi thường ngươi, tuy nhiên không sao cả, bởi vì ngày hôm nay ngươi nhất định sẽ chết!Mộ Dung Yêu khẽ nhướng mày, nói:- Thử xem?Đồng tử của Tư Đồ Vinh co tại, bất chợt thân hình hắn thoáng động và hóa thành một đạo tàn ảnh bắn mạnh về phía Mộ Dung Yêu, khi đi tới trước mặt Mộ Dung Yêu, trường kiếm trong tay hắn cắt về phía cổ của Mộ Dung Yêu.


Thân thể Mộ Dung Yêu đột nhiên ngửa ra sau giống như bị bẻ gẫy và tránh thoát được một kiếm này của Tư Đồ Vinh, sau đó đầu ngón chân điểm nhẹ mặt đất, thân thể lui thật nhanh phía sau mười máy thước giống như lướt đi.

Khi nàng muốn đánh trả thì đột nhiên, đồng tử của nàng co tại và nhìn về bên phải cách đó không xa, nói:-Ai!Tư Đồ Vinh nghe vậy, cũng ngừng tiếp tục truy kích, nhìn về phía bên trái của hắn.

- Lực cảm ứng thật nhạy bén!Một giọng nói vang lên, một người thanh niên mặc trường bào màu đen từ phía sau một cái cây lớn đi ra.

Khi thấy người thanh niên này, Tư Đồ Vinh cùng Mộ Dung Yêu đều biến sắc, bởi vì người thanh niên này là Lý Tiên Quân của Quỷ Tông kia!Lý Tiên Quân nhìn Mộ Dung Yêu cùng Tư Đồ Vinh, mỉm cười, sau đó nói:- Đáng tiếc, ban đầu vốn còn muốn xem đồng môn của Kiếm Tông tương tàn, đáng tiếc lại bị phát hiện ra.


Hai vị, các ngươi cứ tiếp tục, ta bảo đảm sẽ không ra tay, các ngươi thấy thế nào?- Ngươi cho rằng chúng ta là kẻ đần độn sao?Tư Đồ Vinh lạnh tùng nói.

Lý Tiên Quân tắc đầu, nói:- Vậy thật là đáng tiếc, xem ra ta chỉ có thể tự mình ra tay, hai vị cùng tiến lên, hay là từng người tên một?Lý Tiên Quân nói đến đây thì dừng lại một lát, sau đó mỉm cười, nói:- Vẫn là cùng tên đi, giải quyết các ngươi xong ta mới được quay về Đề quốc Đại Tần, nếu không trở tại sẽ không tiện ăn nói với tông môn!- Cuồng vọng!Tư Đồ Vinh khinh thường nói:- Lý Tiên Quân, ban đầu ta còn không muốn đi tìm ngươi, nhưng không nghĩ tới ngươi lại tự mình đưa tới cửa, đúng túc ta cũng giải quyết ngươi cùng yêu nữ này luôn!Nghe được Tư Đồ Vinh nói vậy, Mộ Dung Yêu †áắc đầu, đúng fà kẻ không biết gì thì không đáng sợ, đáng sợ là kẻ không biết mình không biết gì, Tư Đồ Vinh trước mắt này là người như thế.

Lý Tiên Quân thấy buồn cười, sau đó lắc đầu, nói:- Không nghĩ tới Kiếm Tông còn có loại người kỳ lạ như ngươi, cũng được, để ta giải quyết ngươi trước đã!Lý Tiên Quân vừa dứt lời thì cổ tay thoáng động, một thanh tiêm đao màu đen xuất hiện ở trong tay hắn, liêm đao rất dài gần như ngang với chiều cao của Lý Tiên Quân, ở chỗ lưỡi của liêm đao có từng dòng máu vẫn đang không ngừng chảy, trông vô cùng quỷ dị! Sau khi liêm đao xuất hiện ở trong tay hắn, Lý Tiên Quân đột nhiên biến mất, hắn hóa thành một đường màu đen trong nháy mắt đi tới trước mặt Tư Đồ Vinh, sau đó cổ tay thoáng động, liêm đao màu đen móc về phía cổ của Tư Đồ Vinh!Tư Đồ Vinh hừ lạnh một tiếng, trường kiếm giơ lên đỡ lấy liêm đao, nhưng! - Keng!Tiếng kim loại va chạm và vỡ nát vang lên, bất chợt liêm đao màu đen vẫn lấy tốc độ không giảm cắt về phía đầu của Tư Đồ Vinh.

Tư Đồ Vinh kinh hãi, cũng may hắn phản ứng không chậm, thân thể đột nhiên lóe lên, nhưng vẫn chậm một chút.


- Vù!Một lỗ tai mang theo máu tươi bay ra ngoài.

Lý Tiên Quân cũng không có đuổi theo truy kích, bởi vì chẳng biết từ lúc nào đã có một thanh trường kiếm đi tới phía sau của hắn, hai chân hắn xoay tròn, thân thể đột nhiên quay lại, tiếp theo cổ tay lại thoáng động, liêm đao móc về phía trường kiếm đã lao tới trước mặt hắn!- Keng!.