Khủng Bố Công Ty Tư Nhân

Chương 8: Răng Cưa xuất hiện.



Nate do giật mình nên đánh tay lái hơi lạc, chiếc xe đụng vào trong gốc cây rồi dừng lại, cả ba người đều choáng váng.

Phan Bá phản ứng nhanh nhất, nhanh chóng định thần nhìn lại phía sau thì thấy tên Ba Ngón đang tiến tới, trên tay cầm cây rìu và cái móc câu quen thuộc của hắn.

Định chộp lấy cây shotgun cứu cánh thì Nate nhanh hơn, đã cầm súng mà nhảy khỏi xe.

Phan Bá lắc đầu ngán ngẩm vì diễn biến vụ việc càng ngày càng phức tạp, lệch khỏi lộ tuyến bộ phim hoàn toàn. Nắm chặt con dao bầu, Phan Bá cố gắng lê bước xuống xe, cả đêm hôm nay hắn đã bị mất máu quá nhiều. Đến mức chỉ số tố chất thân thể không thể vượt qua 5/11.

Nate bước ra ngoài, khuôn mặt lạnh lùng nổ súng, nhưng đạn bay trúng bụng tên Ba Ngón chỉ đục vài lỗ trên đấy mà không làm hắn hề hấn gì. Nate ngạc nhiên bóp cò lần hai, tiếc thay, cây súng đã hết đạn.

Ba Ngón lao lại, cây rìu vung thẳng xuống cổ của Nate khi hắn đang loay hoay lắp một viên đạn vào cây shotgun. Thế rìu xuống nguy hiểm khiến Nate phải dừng tay, giơ ngang thân súng chắn đỡ lưỡi rìu và sau cú đỡ này, nòng súng báo hỏng.

Nate không còn cách nào khác  ngoài việc dùng súng tấn công Ba Ngón. Bên này Phan Bá cũng lao lại vung dao tấn công Ba Ngón nhưng bị hắn dùng cái móc cầm trên tay trái cản lại.

Alex bên này vẫn còn giữ một cây dao dài khi chiến đấu với tên Một Mắt, nhanh chóng la lên: “Nate, bắt lấy”. Rồi cô ném cây dao qua cho Nate.

Nate có được vũ khí thì hăng hái hơn nhiều, chỉ thấy hắn vung dao tới tấp khiến tên Ba Ngón phải lùi liên tục. Phan Bá thầm ngạc nhiên, hắn biết tên Ba Ngón lực đạo cũng phải bằng tên Một Mắt nhưng Nate là người thường mà đánh cho Ba Ngón lùi liên tục, phải chăng chỉ có hắn mới là yếu?

Vừa nghĩ Phan Bá vừa nhớ lại bộ phim, tên Ba Ngón sẽ bị chính cái móc hắn cầm trên tay đâm vào đầu mà chết, như vậy mấu chốt để giết tên này có thể nằm ở cái móc. Nghĩ là làm, Phan Bá liên tục tấn công vào tray trái của Ba Ngón. Tuy lực còn yếu nhưng vẫn gây khó dễ cho hắn.

Bên này Nate thấy Phan Bá tích cực thì gia tăng lực lượng, bổ dọc một cú toàn lực, Ba Ngón kinh sợ nhìn lực đạo của đòn đánh, đành chịu một dao của  Phan Bá vào vai trái mà gắng gượng đưa hai tay lên đỡ cây dao của Nate.



Nhưng Ba Ngón tính sai khi sau lưng hắn có tiếng xé gió lao tới. Phía sau lưng hắn, Brandon từ lúc nào đã đứng đó, trên tay cầm cây cung dài.

Mũi tên bay tới đâm vào lưng của Ba Ngón làm hắn khựng một nhịp, dao của Nate đã bổ xuống đầu hắn. “Bốp” một tiếng lưỡi dao đã ngập vào đầu hắn.

Ba Ngón loạng choạng té xuống, Phan Bá lấy cái móc bồi thêm một cú vào đầu hắn cho chắc ăn.

Nhìn lại tên đột biến đã chết nằm dưới đất, ba người Phan Bá, Nate, Brandon cùng thở hắt ra một hơi yên tâm.

Cả bọn dìu nhau ra ngoài đường lộ, ngồi thừ dưới đất. Nate nói: “không ngờ hắn còn sống”. rồi quay sang Brandon nói: “Tôi biết anh không phải tội phạm, cám ơn anh”

Brandon nhún vai đáp: “Tôi biết những gì mình nên làm”.

Nate lại nói: “Tôi sẽ xem như chưa gặp lại anh”.

Brandon cám ơn một câu rồi loạng choạng bỏ đi, bởi vì hắn là một tù nhân, không thể nào đi chung với cảnh sát được.

Phan Bá thở phào, thầm nghĩ trong đầu: “Cuối cùng cũng giết được hắn, ta sẽ sớm được trở về”.

Alex lúc này quay sang nhìn Phan Bá nói: “anh dự định thế nào?”

Phan Bá khẽ nhìn hai người, thở dài nói: “Có lẽ tôi sẽ phải đi”.



Alex hỏi lại: “Còn gặp lại nhau không?”

Phan Bá do dự một chút rồi nói: “Không chắc”.

Nate cũng không hiểu đầu cua tai nheo gì, chỉ yên lặng ngồi xem.

Nhưng một âm thanh hét thảm của Brandon làm mọi người giật mình, quay qua nhìn thì thấy Brandon bị một cái móc cắm vào sau lưng ngã xuống, không rõ sống chết.

nhìn thấy cái móc này Phan Bá cảm thấy không ổn, không cần nhìn lại cũng biết điều gì, lập tức nhào qua Alex đè cô nằm xuống, hô to: “Cẩn thận”.

Lại nghe tiếng “Bụp”, Nate lung lay ngã xuống, trên đầu cắm một cây rìu hai lưỡi to, máu và chất nhầy trắng bắn tung tóe. Bàn về kỹ năng tầm xa thì Ba Ngón ném rìu được xưng hạng nhất trong cả đám đột biến.

Phan Bá đứng dậy thủ thế nhìn ra phía sau, chỉ thấy Ba Ngón như chưa có việc gì đang khập khễnh tiến lại. Trong lòng Phan Bá cũng kinh sợ tên giết hoài không chết này, nhưng lý trí cho biết, chỉ có chiến đấu mới có thể nhanh chóng thoát nguy nhất.

Siết chặt con dao, định lao lại Ba Ngón nhưng Alex kéo tay Phan Bá chỉ chỉ về bên trái nói: “Bên đó”.

Bên trái hai người một thân ảnh xuất hiện, trên mặt nhăn nheo những nếp gấp, cái mũi to, đôi mắt lồi, tóc lưa thưa. Đặc biệt môi trên hắn bị khuyết, hở hàm răng lởm chởm như răng cưa.

Phan Bá ánh mắt kinh sợ, hô lên: “Chạy”

Rồi cả hai dìu nhau tập tễnh trốn đi....