Không Giấu Được Nhịp Tim

Chương 4



4.

Vào ngày đầu tiên Giang Sướng và gia đình chiến tranh lạnh, cửa hàng Taobao của tôi nhận được đơn hàng lớn đầu tiên trong đời.

Với giá trị là 50.000 tệ.

Trong đầu tôi chợt lóe lên một ý nghĩ, liệu người đặt hàng này có phải là Giang Sướng hay không?

Nhưng nó nhanh chóng bị tôi phủ nhận.

Thứ nhất, Giang Sướng rất keo kiệt.

Thứ hai, Giang Sướng anh ta thậm chí còn không biết tôi đang đi làm thêm tư vấn tâm lý.

Thứ ba, Giang Sướng không phải là người thích đeo bám quấn quýt rồi bày ra bộ dạng khổ sở.

Thế là tôi vui vẻ kiếm được tiền hehe.

Còn tự an ủi chính mình, chẳng lẽ đây chính là thua ở tình trường, nhưng thắng ở công việc trong truyền thuyết sao!

"Kim chủ, kim chủ, rất hân hạnh phục vụ bạn, Tiểu Khả Ái độc quyền của bạn luôn trực tuyến, xin hỏi bạn muốn tư vấn cái gì?"

Đối phương trả lời trong giây lát.

"Tôi thất tình rồi."

Hả?.

Cả hai chúng ta đều là những người sa ngã từ nơi tận cùng thế giới!*

*Đây là một câu thơ trong tác phẩm của nhà thơ nổi tiếng Bạch Cư Dị.

Tôi: "Cái cũ không đi thì sao cái mới có thể đến."

Kim chủ: "Nhưng tôi rất yêu anh ấy, nhất định chỉ có thể là anh ấy thôi."

Hóa ra là não yêu đương đấy à.

Vẫn còn là một cô gái đang yêu.

Tôi hoàn toàn buông lỏng cảnh giác,

nghiêm túc tìm hiểu rõ cuộc sống tình cảm của nữ kim chủ này, và hỏi cô ấy:

"Yêu hắn ta vì sao lại chia tay?"

Kim chủ: "Tôi ghét người giàu, tên khốn đó lừa gạt tôi, giả nghèo ở trước mặt tôi, nhưng thực chất là một tổng tài nắm giữ cả để chế thương nghiệp."

Tại sao lại có cảm giác quen thuộc thế nhở?

Kim chủ tiếp tục nói:

"Tiểu Khả Ái, người có tiền đều là xấu xa, con gái bình thường sau khi lập gia đình khó tránh khỏi việc bị mẹ chồng ác độc hành hạ, huống chi một cô gái nghèo như tôi, gả vào nhà giàu sẽ bị nuốt sống, để rồi cuối cùng ngay cả xương cũng không còn?"

Mặt tôi đầy dấu chấm hỏi, thật sự không nhịn được nói:

"Kim chủ, với cách tiêu tiền thế này của cô, cô có chắc mình là…một cô gái nhà nghèo không?".

Mặc dù hơi phản cảm, nhưng đặt hàng trực tiếp với giá 50.000 nhân dân tệ như thế này, chỉ để làm một tư vấn tình cảm thì có hơi khoa trương không?

Kim Chủ: "Nếu là tiêu cho bạn trai cũ của tôi, thì không lãng phí đâu."

"Cô nói xem, tôi có nên theo đuổi đoạn tình cảm vô cùng xa xôi này không?"

Tất nhiên là không rồi.

Cô đều phân tích đến mức quá rõ ràng rồi, còn đang loay hoay cái gì chứ!

"Nếu không, thì bỏ đi?"

"Không, tôi làm không được, tôi thật sự rất yêu anh ấy!"

"Vậy thì quay lại bên hắn thôi."

"Nhưng mà, anh ấy là người có tiền, còn tôi thì ghét những người giàu, lại càng không muốn gả cho một người không môn đăng hộ đối"

Aaaaaa

Tôi phát điên mất thôi.

Độ khó trong việc lựa chọn của ngưởi có tài chính thế này chắc chỉ là loại có thể đạt được tới trình độ thần thánh thôi.

"Tiểu Khả Ái, sao cô không thử cho tôi một vài lý do để thuyết phục tôi có thể kết hôn với người đàn ông giàu có kia?"