Khó Chơi - Ngư Sương

Chương 1: Ái Muội



Lục Chẩm Thu mới vừa tỉnh ngủ, điện thoại liền đô đô rung lên, nàng quét màn hình, là tin nhắn bạn tốt gửi tới, một ảnh chụp màn hình, nội dung ảnh chụp màn hình là về bạn gái Đường Nghênh Hạ của nàng.

Ba phút trước, Đường Nghênh Hạ ở trong nhóm bạn thân tag tất cả mọi người, nói cho bọn họ Dư Ôn mới ra sách mới, yêu thích có thể hỗ trợ tuyên truyền.

Lục Chẩm Thu vào nhóm, lướt lên trên, không thấy được tin tức này, chỉ thấy Đường Nghênh Hạ thu hồi tin nhắn.

Còn có hai câu lịch sử trò chuyện ít ỏi.

[??? ]

[ Hạ Hạ cậu nhầm nhóm sao? ]

Sau khi Đường Nghênh Hạ thu hồi tin nhắn kia, còn ở trong nhóm thả một gương mặt cười, Lục Chẩm Thu nhìn biểu tình tươi cười kia, mím môi, hô hấp đều phát đau, đầu óc vừa mới tỉnh ngủ chợt thanh tỉnh, một hơi nghẹn ở cổ họng.

Vành mắt từng chút một đỏ ửng, hốc mắt nóng lên, tầm mắt mơ hồ, nàng nhắm mắt, buông điện thoại xuống, vài giây sau cắn môi, dùng tài khoản phụ vừa mới tạo ngày hôm qua vào nhóm độc giả của Đường Nghênh Hạ.

Đường Nghênh Hạ là bạn gái của nàng, hai người lén lút yêu đương hơn hai năm, lại rất ít gặp mặt, các nàng đều là những người sống ở nơi đất khách, mỗi lần tới gần kỳ nghỉ luôn có đủ loại chuyện ngoài ý muốn không thể gặp nhau, về phần vì sao không công khai, là bởi vì Đường Nghênh Hạ nói không thích độc giả chú ý quá nhiều đến cuộc sống riêng tư của mình, không muốn có một chút chuyện đã bị người khác xoi mói, Lục Chẩm Thu tôn trọng cô, cho nên vẫn luôn không công khai.

Hiện tại xem ra, thật sự là như thế sao?

Đô — —

Đã vào nhóm.

Lục Chẩm Thu có ảo giác giống như đã cách mấy đời, trước kia nàng là quản trị viên của nhóm Đường Nghênh Hạ, sau đó lại cùng Đường Nghênh Hạ xác nhận quan hệ, vì tránh hiềm nghi, nàng lui nhóm, lúc nàng lui khỏi nhóm chỉ có 500 người, bây giờ đã là 2000 người, vô cùng náo nhiệt.

[ Tung hoa tung hoa! Xin chào người chị em mới, show giọng show ảnh đi nào! ]

Màn hoan nghênh nhanh như chớp, so với nàng lúc trước náo nhiệt hơn rất nhiều.

Lục Chẩm Thu gửi một biểu tượng cảm xúc liền lướt lên trên xem, tin nhắn tuy rằng rất nhiều, nhưng tin nhắn ba phút trước, nàng vẫn dễ dàng tìm thấy.

Thịnh Hạ: [@ Mọi người, Dư Ôn mới ra sách mới, nhớ hỗ trợ tuyên truyền nha *hôn gió* ]

[ Hạ Ôn SZD! Hạ Ôn SZD! Chị em tốt! Tới nào! ]

[ Ăn đường rồi! Lập tức tuyên truyền! Yêu Hạ Hạ yêu Ngôn Ngôn ]

[ Mừng như điên! Hôm nay là một ngày để ăn đường! ]

Lướt vài cái, mới xuất hiện một người quen mắt.

Dư Ôn: [ Mọi người đừng nói bậy, không thể nào. ]

Cô ấy vào nhóm khi nào?

Đường Nghênh Hạ cư nhiên cũng chưa từng nói qua.

Lục Chẩm Thu cắn môi, trái tim như có vết thương bị người xé rách, máu tươi chảy ròng ròng, đau đến nỗi thân thể nàng cuộn tròn lại, màn hình dần dần mơ hồ không rõ.

Nàng gia nhập nhóm chỉ là một sự kiện nhỏ không đáng quan tâm, tất cả độc giả lại bắt đầu cao hứng thảo luận về CP Hạ Ôn, chỉ có Lục Chẩm Thu đem những từ ngữ này đọc đi đọc lại.

Đột nhiên một trận ghê tởm!

Nàng xốc chăn lên chạy chân trần vào phòng vệ sinh, mở nắp bồn cầu bắt đầu nôn đến trời đất u ám, trước mắt còn hiện lên tin nhắn vừa rồi của Đường Nghênh Hạ trong nhóm.

Thịnh Hạ: [ Đúng, đừng nói bậy, vạn nhất bị người hiểu lầm, người này tìm không được lão bà ăn vạ tôi thì làm sao bây giờ? ]

Lục Chẩm Thu mật đắng đều muốn nôn ra.

Nàng ngồi bên cạnh bồn vệ sinh, lưng dựa vào gạch men, cảm giác lạnh lẽo từ sau lưng ập tới, Lục Chẩm Thu đứng dậy rửa mặt, nghe được tiếng chuông điện thoại trên giường vang lên, nàng đi qua, màn hình nhấp nháy tên Đường Nghênh Hạ.

Lục Chẩm Thu không muốn nghe, đem điện thoại đặt sang một bên, đứng dậy mở máy tính, thời gian khởi động máy nàng tranh thủ thay quần áo, trang điểm nhẹ, tóc dài xoã ở sau lưng, ngũ quan thanh tú xinh đẹp, lông mi dài tự nhiên lại cong vút, làn da trắng nõn, son môi là màu hồng nhạt.

Vừa bước vào phòng livestream, phía dưới liền hiện lên tin nhắn: [ Hôm nay không phải nghỉ ngơi sao? ]

Lục Chẩm Thu trả lời Hoa Lạc: [ Ngày cuối cùng, nên kiên trì một chút. ]

Hoa Lạc: [ Gửi tin nhắn cho cậu thấy chưa? ]

Lục Chẩm Thu: [ Ừm. ]

Ban đầu phát hiện Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn không thích hợp chính là Hoa Lạc, bọn họ đều là tác giả của một trang web, Đường Nghênh Hạ viết tiểu thuyết bảy tám năm, vẫn luôn không lạnh không nóng, hai năm trước bách hợp có thể cải biên thành kịch, một nhà đầu tư nhìn trúng tiểu thuyết của Đường Nghênh Hạ, liên tục mua hai bộ, sau khi phát sóng thành tích không tệ, ngay cả Đường Nghênh Hạ cũng hot lên.

Hiện tại là một tác giả đại thần được công nhận trong giới.

Mà Dư Ôn, là người mới viết văn mấy năm nay, rất có linh khí, Lục Chẩm Thu không viết văn cũng đã gặp qua vài lần, nhưng khi đó thế nào cũng không nghĩ tới sẽ cùng Đường Nghênh Hạ có quan hệ.

Hai người qua lại với nhau trên Weibo từ ba tháng trước, không bao lâu Hoa Lạc gửi tin nhắn riêng cho nàng, bảo nàng chú ý Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn một chút, nói quan hệ hai người quá thân mật, khi đó nàng bởi vì vội vàng chuyển nền tảng nên rất mệt mỏi chưa có biện pháp, đợi đến khi nàng hoàn thành xong công việc thì đã nhìn thấy có rất nhiều độc giả đẩy thuyền CP này.

Hoa Lạc: [ Thu Thu, cậu có biết nhà đầu tư mua hai bộ tiểu thuyết của Đường Nghênh Hạ lúc trước là ai không? ]

Lục Chẩm Thu nhíu mày: [ Là ai? ]

Hoa Lạc: [ Không phải chứ? Đường Nghênh Hạ không nói cho cậu biết sao? ]

Lục Chẩm Thu trong lòng dâng lên dự cảm không tốt, dạ dày vừa mới nôn xong lại bắt đầu trào lên, đã mấy ngày không ăn uống đầy đủ, có thể nói gần đây cân nặng nàng thẳng tắp giảm xuống.

Hoa Lạc thấy nàng không trả lời, trực tiếp nói: [ Là công ty nhà Dư Ôn, tôi còn tưởng Đường Nghênh Hạ nói cho cậu biết. ]

Chuyện này, Đường Nghênh Hạ cũng không nói với nàng.

Lục Chẩm Thu nắm chặt điện thoại, khẽ nhắm mắt điều chỉnh hô hấp.

Qua một hồi lâu nàng mới trả lời: [ Không có. ]

Hoa Lạc viết rất nhiều chữ rồi lại xóa, cuối cùng hỏi: [ Vậy những chuyện của Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn, cậu có hỏi qua Đường Nghênh Hạ không? ]

Đầu ngón tay Lục Chẩm Thu đánh chữ trắng bệch: [ Không có. ]

Hoa Lạc: [ Cậu sẽ không tin lời ma quỷ của Đường Nghênh Hạ chứ? ]

Nói cái gì không muốn độc giả biết mình đang yêu đương, không muốn quá nhiều người chú ý đến cuộc sống riêng tư của mình, không muốn bị xoi mói, chỉ một tác giả lại làm giống như nghệ sĩ, yêu đương cần phải che giấu, Hoa Lạc thập phần không hiểu.

Bất quá đó là trước kia, hiện tại cùng Dư Ôn là như thế nào?

Đều không cần che giấu nữa sao?

Lục Chẩm Thu không trả lời, nhìn chằm chằm vào máy tính một hồi lâu, đợi đến khi điện thoại đô đô hai tiếng, nàng nghiêng đầu, nhìn thấy tin nhắn của Đường Nghênh Hạ gửi tới: [ Lão bà, ngủ dậy chưa? ]

Nàng cầm điện thoại, nhất thời hoảng hốt.

Cửa có động tĩnh, Lục Chẩm Thu nhìn qua, một con lông vàng ngồi ở chỗ đó, thấy Lục Chẩm Thu nhìn qua, lông vàng vẫy đuôi đi qua, dựa vào trên người Lục Chẩm Thu, tựa hồ biết tâm tình Lục Chẩm Thu không tốt.

Lục Chẩm Thu vỗ vỗ đầu nó, âm thanh khàn khàn: "Mao Mao, đi chơi đi."

Mao Mao ô ô hai tiếng, còn dựa vào bên cạnh nàng.

Phòng livestream lục tục có fans tiến vào, đây là một nền tảng nhỏ, mảng giải trí này do một người bạn của Đường Nghênh Hạ phụ trách, khi đó nền tảng vừa mới bắt đầu, chủ yếu tập trung tinh lực vào mảng trò chơi kia, bỏ tiền mua mấy người dẫn chương trình nổi tiếng, bên giải trí không có người, Lục Chẩm Thu đã được đào tới, sau đó nền tảng xảy ra chuyện, những người dẫn chương trình trò chơi kia dẫn fans đi nền tảng khác, nền tảng vốn vừa mới bắt đầu cứ như vậy sụp đổ, nhưng Lục Chẩm Thu vẫn bởi vì bạn của Đường Nghênh Hạ mà không rời đi. Năm nay hợp đồng tròn hai năm, nền tảng không có khả năng gia hạn hợp đồng, Lục Chẩm Thu mới đi tìm nền tảng khác.

Tuy rằng nền tảng rất nhỏ, nhưng Lục Chẩm Thu vẫn có một ít fans, những fans này nhìn thấy Lục Chẩm Thu mở livestream liền cao hứng kêu oa oa!

[ Thu Thu! Cô không phải bị cảm sao? Sao vẫn phát livestream? ]

Hai ngày nay Lục Chẩm Thu quả thật bị cảm lạnh, vừa rồi nghỉ trưa lại không ngủ được, dứt khoát đứng lên mở livestream một hồi.

Dù sao, cũng là ngày cuối cùng.

Nàng cười nhạt giải thích trong buổi livestream, người hâm mộ đau lòng cho thân thể nàng, còn có hai ba người đang hỏi: [ Thu Thu, cô chuyển đến nền tảng nào vậy? ]

Lục Chẩm Thu cười: "Còn chưa hoàn toàn quyết định."

Fans rất thức thời, thay đổi đề tài, Lục Chẩm Thu bình thường chỉ hát, hai ngày nay cổ họng không tốt, dứt khoát cùng fans tán gẫu, một hồi liền nói đến bộ phim bách hợp gần đây, là tiểu thuyết cải biên của Đường Nghênh Hạ.

[ Chọn nhân vật đều rất thích! Tiểu thuyết cũng thích! Thu Thu đã bao giờ nghe nói qua Thịnh Hạ chưa? ]

Động tác uống nước của Lục Chẩm Thu khựng lại.

Trên màn hình đã có fans hâm mộ nhắn lên.

[ Khẳng định quen biết, Thu Thu và Hạ Hạ còn từng hợp tác! ]

[ Đúng vậy! Thu Thu đã từng làm kịch truyền thanh cho tiểu thuyết của Hạ Hạ! ]

Lục Chẩm Thu rũ mắt xuống, nhấp một ngụm nước ấm, các fans đã trò chuyện, nàng không biết nói gì, chỉ nhìn màn hình, nhìn thấy bọn họ thảo luận từ phim mới đến Đường Nghênh Hạ rồi đến Đường Nghênh Hạ và Dư Ôn.

[ Hạ Hạ đối xử với Ôn Ôn thật sự quá tốt, lần này ra sách mới còn hỗ trợ tuyên truyền. ]

[ Tôi cũng cảm thấy Hạ Hạ và Ôn Ôn thật xứng đôi, ngọt chết tôi rồi. ]

Trái tim Lục Chẩm Thu giống như rơi vào chảo dầu nóng, làm tim nàng thủng hết lỗ này rồi đến lỗ khác, sắc mặt nàng trắng bệch, tay nắm chặt cái ly, sau khi nói với fans một câu thân thể không thoải mái liền tắt livestream.

Tin nhắn Hoa Lạc theo đó mà đến: [ Thu Thu, không sao chứ? ]

Lục Chẩm Thu choáng váng, nàng muốn trả lời Hoa Lạc không có việc gì, lại nhanh tay bấm vào khung chat của Đường Nghênh Hạ.

Nàng cân nhắc vài giây liền gửi tin nhắn cho Đường Nghênh Hạ: [ Đường Nghênh Hạ, Mao Mao không thấy đâu. ]

Đường Nghênh Hạ đang cùng Dư Ôn tán gẫu chuyện sách mới, nhìn thấy ảnh đại diện của Lục Chẩm Thu nhảy ra liền nhíu mày vài giây: [ Tại sao không thấy? ]

Lục Chẩm Thu nhìn chằm chằm vào điện thoại, ánh mắt nặng nề, tay đánh chữ nặng ngàn cân: [ Vừa mới mở cửa lấy chuyển phát nhanh, Mao Mao thấy cửa mở liền lao ra ngoài. ]

Nói dối siêu vẹo đến thế, Đường Nghênh Hạ sẽ phát hiện ra sao? Mao Mao tính cách hiền lành như vậy, chưa bao giờ chạy nhảy lung tung, hơn nữa tiểu khu này chuyển phát nhanh sẽ không đưa lên lầu, là Đường Nghênh Hạ nói cho nàng biết.

Nhưng Đường Nghênh Hạ lại không phát hiện ra.

Đường Nghênh Hạ nhắn: [ Xuống lầu tìm chưa? Chắc chắn là ở dưới lầu, không thể chạy được bao xa, em tìm thử ở tầng dưới xem. ]

Một cuộc gọi đến cũng không có.

Lục Chẩm Thu hô hấp cứng lại, cổ họng vừa đắng vừa chát, nàng đánh chữ: [ Biết rồi. ]

Vừa mới gửi qua đã thấy tin tức trên Weibo.

Dư Ôn: [ Sách mới đã được phát hành, hy vọng mọi người sẽ thích, cuối cùng đặc biệt cảm ơn Hạ Thần, nhiều lần nửa đêm giúp tôi sửa văn, chờ cho sách mới kiếm được tiền tôi sẽ mời cô tắm suối nước nóng @ Thịnh Hạ. ]

Lục Chẩm Thu mở bình luận, cái tên quen thuộc lại cảm thấy thật chói mắt.

Thịnh Hạ: [ Chuẩn bị xong áo tắm @ Dư Ôn. ]

Bình luận là một phút trước.

Mà một phút trước, nàng vừa mới nói với Đường Nghênh Hạ rằng Mao Mao đã chạy không thấy đâu.

Niệm tưởng duy nhất của Lục Chẩm Thu tan biến, cả người nàng cuộn tròn trên sô pha, ôm điện thoại lên che ngực, đau đến mức phát không ra tiếng, mãi cho đến buổi tối, Đường Nghênh Hạ cũng không gửi tin nhắn cho Lục Chẩm Thu, cũng không hỏi chó có trở về không, Lục Chẩm Thu nghiêng người dựa trên sô pha, dựa vào Mao Mao, suy nghĩ hồi lâu vẫn là gửi tin nhắn cho Hoa Lạc.

Lục Chẩm Thu: [ Có đó không? ]

Hoa Lạc: [ Có, làm sao vậy? ]

Lục Chẩm Thu: [ Lần trước cậu nói có bạn muốn cho thuê phòng, phòng đã cho thuê chưa? ]

Hoa Lạc: [ Tôi giúp cậu hỏi một chút. ]

Sau đó, Hoa Lạc tìm được số của Cận Thủy Lan trong danh bạ, khẩn trương liếm liếm môi, chỉnh sửa xong câu chữ liền gửi đi.

Cận Thủy Lan ngồi trước cửa sổ cúi đầu đọc kịch bản, trên sống mũi cao thẳng đeo một cặp kính mạ vàng, đèn thủy tinh đánh vào trên mặt cô, làm nổi bật đường nét rõ ràng, ngũ quan nhuệ khí, màn hình điện thoại sáng lên, Cận Thủy Lan tháo kính ra nhéo nhéo sống mũi, một tay cầm lấy điện thoại, liền thấy một tin nhắn: [ Cận lão sư, trước đây trong nhóm bạn bè cô nói có phòng cho thuê, xin hỏi hiện tại còn thuê được không? ]