Khó Bảo Gặp Khó Tính

Chương 62: Bệnh



Ba cùng bọn hắn đến trường tra hỏi nhưng theo quy định thì nhà trường không được tiết lộ.

Ba Tống đã cự cãi qua lại cùng thầy hiệu trưởng ,cả hai bất đồng quan điểm ,to tiếng với nhau khiến những người xung quanh phải chạy lại ngăn cản.

Tống Á Hiên như bốc hơi ,chẳng ai có thể tìm ra tung tích của cậu.

Mã Gia Kỳ tự trách càng thêm tự trách ,hôm qua hẳn đã thấy cậu có điểm khác lạ ,nếu Gia Kỳ ngoan cố hỏi thì có lẽ bây giờ mọi chuyện đã khác.

Người duy nhất hiện giờ có thể biết được cậu ở đâu chỉ còn Khuyết Khuyết ,người giúp tất cả tìm ra Á Hiên chỉ còn cô.

- Chị Khuyết ! Chị mau nói Tống Á Hiên đang ở đâu cho tôi biết đi !!!

Trình Hâm tha thiết cầu xin ,Khuyết Khuyết buồn bã lắc đầu .Ngay cả cô còn không biết thì làm sao có thể chỉ cho bọn hắn.

- Á Hiên không nói.....em ấy chỉ đến đây thông báo rồi nộp đơn xin nghỉ.

Khuyết Khuyết thành thật trả lời ,ba Tống tin điều cô vừa nói ,ông bất lực rời khỏi cửa hàng trong sự thất vọng.

- Chị nói dối đúng không !! CHỊ MAU TRẢ LỜI ĐI !!

Trình Hâm kích động quát lớn ,cô lắc đầu phủ nhận ,gương mặt cũng có chút giận dữ.

- Chị thật sự không biết !!

-......

Đinh Trình Hâm bỏ ra khỏi cửa hàng ,tâm trạng tệ khiến hắn phải ghé vào một nơi ít người mà hét thật to để giải tỏa.

- CHẲNG PHẢI TAO ĐÃ ĐỐI XỬ RẤT TỐT VỚI MÀY SAO !! SAO BÂY GIỜ LẠI BỎ ĐI !!! TAO RẤT GHÉT CÁI THỂ LOẠI THÍCH KHIẾN NGƯỜI KHÁC PHẢI LO LẮNG GIỐNG MÀY !!!

Tống Á Hiên vẫn ở nhà trọ ,từ hôm nay Á Hiên sẽ có một cuộc sống mới ,ít nhất là quên đi được những tháng ngày không mấy vui vẻ kia.

- Hiên Hiên ,đi làm à em ?

Người chủ trọ nhìn Tống Á Hiên cười ,cậu cười nhẹ đáp trả ,tay vừa khóa cửa vừa trả lời câu hỏi.

- Vâng ,hôm nay con đi làm.

- Nữa ! Tại sao lại là con ? Là em mới đúng ,xưng hô em với chị mới đúng.

- À....dạ..

- Chiều này em có về sớm không ? Chị muốn rủ em đi đây một chút.

- À không ạ ,em đi trước.

Á Hiên cất chìa khóa vào cái balo nhỏ đeo chéo rồi chạy đi ,giờ phút này Tống Á Hiên cảm thấy loại phụ nữ như thế thật đáng sợ.

Tống Á Hiên đến quán gặp Tử Đằng đang ngồi ở quầy ,thật sự cô có chút không vui khi thấy cậu.

- Sao giờ này mới tới ? Tôi đã phải đợi mấy tiếng rồi đấy ,muộn cả giờ đi đến ban nhạc của tôi.

- Tôi xin lỗi tại sáng nay có chút việc, chị đi đi.

Tử Đằng nhăn nhó đeo cái guitar lên vai rồi bỏ đi trong sự hằn học ,Tống Á Hiên thở dài ngồi trông quầy.

- À chào quý khách ,mời quý khách lựa bánh ạ.

Tâm trạng của Á Hiên không mấy vui vẻ nhưng cậu vẫn phải trưng cái bộ mặt tươi cười để đón tiếp khách.

Hạ Tuấn Lâm nằm trên giường ,tay cầm điện thoại lướt lướt vô tình làm sao lại lướt trúng bức ảnh Tống Á Hiên lúc nằm ở bệnh viện khiến Tuấn Lâm cười ngốc lúc nào chẳng hay.

- Cái đồ ngốc thích chơi trốn tìm ,khi tìm được rồi thì tao đánh mày nhừ tử cho mày xem......

Tuấn Lâm để hình ảnh của Tống Á Hiên lên ngay tim ,mắt nhìn lên trần nhà ,trái tim bỗng chốc đập nhanh bất thường.

Hạ Tuấn Lâm cười vô tri ,hắn thích cái cảm giác tim đập rộn ràng như thế ,hắn thích sự chủ động của bản thân ,thích được ngày đêm nhớ nhung một ai đó.

Đang nhắm mắt nghĩ ngợi điện thoại liền reo lên ,Hạ Tuấn Lâm bắt máy thì liền tá hỏa ngồi bật dậy.

- TÔI ĐẾN NGAY !!!!

Hạ Tuấn Lâm chạy đến bệnh viện ,đi đến phòng bệnh đã được nhắn thì liền tá hỏa khi thấy mẹ của cậu đang nằm trên giường bệnh với nét mặt xanh xao.

- Cậu làm cái gì mà để bà ấy bị bệnh nặng tới nước này vậy !! Nên trân trọng khoảng thời gian còn lại đi !

- Bà ấy còn trụ được bao lâu nữa vậy bác sĩ ?

- Ít nhất hai ba tuần gì đấy.

Hạ Tuấn Lâm nghe xong liền đứng hình ,bỗng chốc cảm thấy mẹ của cậu thật tội nghiệp nhưng điều đáng lo ngại hơn là Tống Á Hiên người cần biết lại mất tăm mất tích.

- Trớ trêu thật mà !

Hạ Tuấn Lâm ngồi đó chờ bà tỉnh dậy, hắn nhắn tin cho ba Tống biết về bệnh tình của bà.

Tuấn Lâm đã rất đắn đo nhưng cuối cùng vẫn là liều mình nhắn tin nói cho ông biết.

Đang được lúc đợi ông trả lời thì bên ngoài liền có người xông vào trong ,là cha dượng của Tống Á Hiên đến.

- Ông làm gì vậy ! Biết giữ trật tự không !!

- Bà tỉnh dậy cho tôi !! Bệnh tình như thế mà dám dấu sao !! Dậy kí đơn ly hôn !!!

- ÔNG QUÁ ĐÁNG VỪA THÔI ! VỢ ÔNG BỆNH MÀ ÔNG ĐÒI LY DỊ NỮA À !!

- Mày là cái thá gì mà xen vào chuyện của tao ! Bà ta mà tỉnh dậy thì kêu trở về nhà kí đơn ly dị !

Hạ Tuấn Lâm bị chọc tức vì sự ngạo nghễ của ông ta ,Tuấn Lâm bắt đầu xảy ra xô xát cùng tên cha dượng độc ác.

Nếu lúc trước Tống Á Hiên có chút thất thế thì Hạ Tuấn Lâm bây giờ lại áp đảo luôn tên cha dượng.

Bị đánh cho chảy máu ,người cha dượng lấy tay che miệng dính đầy máu tươi mà bỏ chạy ra ngoài.

- Từ này nói bà ta thân ai nấy lo đi ! Tao sẽ không liên quan đến bà ta nữa !!!

- MẸ NÓ !! ÔNG BIẾN LUÔN ĐI !!!

Nhìn cha dượng chạy trối chết rời đi ,Tuấn Lâm liền bực tức đi lại ghế ngồi ,tin nhắn của hắn đã được hồi đáp.

- Nếu chiều nay xuất viện được thì chở bà ấy đến nhà ta.