Kẻ Thủ Hộ Vũ Trụ (Thiên Địa Sát Thần)

Chương 315: So Tài



Cũng giống như ở Địa Cầu, khai mạc các cuộc thi đều là các nhân vật có máu có mặt đứng lên nói vào câu, trưởng giáo Tống Thành Sơn đứng dậy nói vài lời dài dòng sau đó kết thúc bằng một câu khiến tất cả đệ tử bên dưới vỗ tay ầm ầm.

“ So tài đệ tử nội môn chính thức bắt đầu.”

Lần này so đấu mỗi bảng đấu đều được trưởng lão chấp sự tùy tiện nhặt ra hai lá thăm có số trên đài, hai người được gọi có số trùng với tấm thẻ được phát liền đi lên quyết đấu, Trần Quốc Hưng quan sát xung quanh một chút, ngay cả những đệ tử ngoại môn cũng ngồi trên khán đài quan sát, còn có không ít nữ tử xinh đẹp hô hoán cổ vũ cho mấy cái tên, nghe là biết mấy tên được cổ vũ phải nổi tiếng như thế nào rồi, trận đấu đầu tiên của bảng đấu Tứ Quy là hai người thanh niên, cả hai đánh đấm kịch liệt rồi một người tiêu hao quá độ không thể chiến tiếp liền nhận thua, người thắng thì lui xuống bổ sung chờ đến tiếp tục thi đấu vòng sau.

“ Ca ca, tu vi của huynh là gì vậy?”

“ Kim Đan Hậu Kỳ.”

Trần Quốc Hưng bốc phét một hồi, chứ thật ra hắn đã là Kim Đan Đỉnh Phong, thời gian bị nhốt trong quan tài ngoài việc ngủ ra thì chính là tu luyện vì thế tu vi tăng nhanh là chuyện bình thường.

“ Muội muội tu vi của muội chỉ là Kim Đan Tầng Năm, lát nữa gặp đối thủ mạnh trực tiếp nhận thua đi, chiến đấu va chạm mạnh không tốt với cơ thể của muội.”

Tống Như Ngọc cười ranh ma chu môi nói.

“ Muội không cần đánh cũng chẳng ai dám đánh muội, muội nhất định sẽ vào được vòng trong, chỉ lo huynh bị người ta đá đít mà thôi.”

Trần Quốc Hưng chỉ cười không nói, nếu có kẻ nào đá đít được mình, hắn liền cho đối phương thêm kẹo.

“ Số 4890.”

“ Số 4568.”

“ Vương Hạo Nhiên.”

“ Vương Hạo Nhiên ta thích huynh...”

Trần Quốc Hưng nghe đám đệ tử ngoại mồn hò hét liền nhìn lên đài, một nam tử với gương mặt đẹp trai, mày kiếm mũi cao mắt sáng, trên môi là một nụ cười ấm áp, Trần Quốc Hưng gật gù, quả nhiên đẹp trai luôn luôn được nữ nhân chào đón mặc dù đếch biết tên đó có phải người tốt hay không, Trần Quốc Hưng thầm đoán chắc cũng không có ít nữ tử tự động leo lên giường của tên Vương Hạo Nhiên này rồi, nhìn qua cũng biết tên này thuộc dạng Badboy.

“ Oa Vương ca ca thật soái.”

Tống Như Ngọc chấp tay vào nhau ánh mắt cũng hiện lên trái tim nhìn lên đài cao, Trần Quốc Hưng đen mặt, ai cũng nhận làm ca ca được vậy, hắn không biết bản thân xếp hạng thứ bao nhiêu trong danh sách ca ca của tiểu nữ này, thật là đau đầu.

“ Muội muội, gọi người khác là Ca ca ta đau lòng đấy.”

Tống Như Ngọc bấy giờ mới chu môi nói.

“ Nhưng được muội xem như người thân thì chỉ có Tiêu ca ca mà thôi.”

Trần Quốc Hưng dơ tay xoa xoa đầu Tống Như Ngọc bắt đầu vấy bẩn hình ảnh của Vương Hạo Nhiên vào đầu tiểu muội muội.

“ Tên họ Vương này nhìn kiểu gì cũng thấy giống người xấu, muội đừng có dây dưa vào, sau này lại khổ ra biết chưa, tìm một người đàng hoàng mà yêu thích, đừng để vẻ bề ngoài của hắn lừa...”

Tống Như Ngọc chu miệng nghe Trần Quốc Hưng nói xấu Vương Hạo Nhiên, trên đài hai người đã bắt đầu chuẩn bị giao phong.

“ Vương Hạo Nhiên, thỉnh giáo.”

“ Chu Tuấn, thỉnh giáo.”

Hai người đều là kiếm tu trong tay đều xuất hiện hai thanh kiếm một nhát bổ ra không màu mè hoa mĩ, kiếm của Vương Hạo Nhiên tỏa ra khí tức sắc bén dị thường hơn hẳn đối phương một bậc, Trần Quốc Hưng nhăn mặt.

“ Kiếm Ý.”

Những người khác cũng cảm nhận được kiếm ý của Vương Hạo Nhiên đánh ra, liền tung hô hắn đến tận trời, ở trên đài cao mấy vị trưởng lão cũng gật gù khen ngợi.

“ Trẻ tuổi đã lĩnh ngộ kiếm ý đến cảnh giới như vậy không tệ.”

Đối thủ của Vương Hạo Nhiên chỉ sau một kiếm liền bại, ở bên dưới đám nữ đệ tử ngoại môn hú hét ầm ý tên của Vương Hạo Nhiên.

“ Vương ca ca thật lợi hại.”

Tống Như Ngọc cũng nhảy cẫng lên khen ngợi, Trần Quốc Hưng thì chỉ bĩu môi, quả nhiên ông trời ưu ái mấy tên đẹp trai thật, vừa có vẻ bề ngoài vừa có tài thì thiếu nữ say như điếu đổ là đúng rồi, bất quá mấy tên như vậy chẳng có mấy kẻ làm người thật thà cả, toàn là phường ác nhân ẩn dấu, bất quá ở Ma Môn tính tình như vậy cũng là chuyện thường tình.

Sau đó là những trận đánh khác nhau, hắn để ý mỗi tới nữ tử tên Mị Linh Nhi mà thôi, người này cũng được các nam đệ tử hô hoán kêu gào cổ vũ, danh tiếng cũng không nhỏ, nghe nói còn xếp dạng thứ tư trong bảng mỹ nhân của Cửu Đầu Giáo, tu vi cũng siêu quần Kim Đan Đỉnh Phong, xem như là một cự đầu chắc chắn tiến vào hai mươi thứ hạng đầu.

“ Số 4765.”

“ Số 4309.”

“ Oa, ca ca tới lượt muội rồi.”

“ Muội muội cố lên đừng quá sức.”

Trần Quốc Hưng cổ vũ Tống Như Ngọc một phen, đối thủ của Tống Như Ngọc là một thanh niên độ hơn hai mươi, thấy đối phương chỉ có tu vi Kim Đan Trung Kỳ thì trong lòng đã nắm chắc tám phần chiến thắng trong tay.

“ Ngô Bằng thỉnh giáo.”

“ Tống Như Ngọc con gái trưởng giáo Tống Thành Sơn, thỉnh giáo sư huynh.”

Tống Như Ngọc cười toe toét giới thiệu, tất cả mọi người bên dưới khóe miệng giật giật, đây quả thực là quá vô sỉ, ngươi báo ra tên tuổi phụ thân ngươi, như vậy ai dám đánh ngươi nữa chữ, trong đám đệ tử nội môn ai mà chẳng biết uy danh của trưởng giáo, bất quá cũng rất ít đệ tự biết trưởng giáo lại có một cô con gái.

“ Uy, quả nhiên nha đầu này thừa hưởng tố chất của trưởng giáo, quả thật hazzz...”

“ Trưởng giáo như vậy không tốt đâu.”

“ Trưởng giáo ngươi nhìn xem, nha đầu nay y như ngươi năm đó vậy.”

Mặt Tống Thành Sơn đen như than nhìn con gái bảo bối của mình đứng khoanh tay trên lôi đài, làm một cái phụ thân Tống Thành Sơn cũng có chút xấu hổ à, con gái thật là nói lớn như vậy, chỉ thủ thỉ nhỏ với đối thủ là được rồi, đâu cần phô trương như vây cơ chứ.

“ Khụ khụ, tiểu nữ còn nhỏ, các vị ta sẽ từ từ dạy dỗ lại, làm kín kín một chút năm đó ta đâu có dám to tiếng như vậy đâu cơ chứ.”

Tất cả trưởng lão đều quăng cho Tống Thành Sơn một ánh mắt khinh bỉ, Tống Thành Sơn mặt đã dày đến mức độ kiếm chém không thủng nên chỉ ho vài tiếng rồi còn ở trên đài cao vỗ tay.

“ Ta nhận thua.”

Ngô Bằng mặt như bánh đa ngâm nước, khó coi chắp tay nhận thua, đánh con gái trưởng giáo nếu thua còn tốt nếu thắng ngươi nghĩ còn mạng mà sống hay không, đằng nào cũng chỉ có một kết quả thì tốt nhất nhận thua không nên kết thù với tiểu công chúa trưởng giáo, nếu không làm gì có chuyện tốt.

“ Quả nhiên sinh ra có cha mẹ trâu bò liền ngưu bức.”

Trần Quốc Hưng bên dưới đài cũng há hốc cả mồm, hắn đã từng duy đoán thân phận của Tống Như Ngọc không ngờ tới tiểu muội muội cướp chỗ ở của hắn lại là thiên kim của trưởng giáo Cửu Đầu Giáo, chuyện này càng ngày càng hay rồi.

Những người khác trong lòng thầm cầu nguyện không có đụng trúng tiểu ma nữ này, ai bảo ngươi không có phụ thân làm trưởng giáo cơ chứ, chỉ có thể trách bản thân không biết lựa chọn kĩ năng đầu thai mà thôi, rất nhiều nam tử ánh mắt lập lòe lên kế hoạch tán tỉnh tiểu công chúa của trưởng giáo trong đầu.

“ Ca ca thấy muội muội giỏi hay không?”

Trần Quốc Hưng làm bộ nghiêm mặt dơ tay cốc mạnh lên đầu Tống Như Ngọc, khẽ hắng giọng bắt đầu dạy bảo.

“Muội muội thế giới này rộng lớn hơn những gì muội nghĩ rất nhiều lần, muội một ngày trưởng thành liền rang rộng đôi cánh của chính mình bay lên chín tầng trời ngắm nhìn thế giới, phụ thân muội không thể bảo vệ muội suốt đời biết không? Đừng ỷ lại vào người khác quá nhiều, bản thân muội phải cố gắng đầy đủ, trang bị hành trang cho bản thân mình để tự mình bay lên, nếu để phụ thân che trở mãi, cánh của muội không trải qua rèn luyện gian khổ không thể nào cứng cáp, vậy thì làm sao có thể cất cánh bay lên chín tầng trời được, muội có một người phụ thân tốt xuất phát điểm của muội cao hơn người khác rất nhiều, bay cao bao nhiêu là còn phải phụ thuộc vào chính bản thân muội.”

Tống Như Ngọc cúi đầu im lặng nghe Trần Quốc Hưng nói, một lúc mới ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn Trần Quốc Hưng một cách kiên định nói.

“ Tiêu ca ca, muội nhất định sẽ tự mình bay cao lên chín tầng trời.”

“ Tốt lắm muội muội.”. Xin‎ hãy‎ đọc‎ 𝒕𝐫uyện‎ 𝒕ại‎ #‎ T𝐫U‎ 𝐦T𝐫uyen.Vn‎ #

Trần Quốc Hưng xoa xoa đầu Tống Như Ngọc cười cười. Rất nhiều năm sau có một nữ đế khuấy đảo phong vân nhưng mỗi khi nhớ đến cái xoa đầu ấm áp liền chu miệng cười, có một người luôn cố gắng đi theo bóng lưng của người ca ca năm nào...

“ Số 4805.”

“ Số 4588.”

“ Oa, ca ca tới huynh rồi, đừng có thua đấy nhé.”

Tống Như Ngọc nhảy lên đủn lưng Trần Quốc Hưng đi lên lôi đài, ở trên đài cao Tống Thành Sơn thở nhẹ một hơi lẩm bẩm.

“ Nha đầu này, con đã trưởng thành rồi, tìm được một người ca ca rất tốt.”

Trần Quốc Hưng phi thân nhảy lên lôi đài, đối diện với hắn là một nam tử độ khoảng ba mươi, nhưng lại để râu ria cá trê nhìn có chút ti bỉ.

“ Triệu Long thỉnh giáo.”

“ Tiêu Hạo, mời.”

Trần Quốc Hưng điệu bộ khinh phong vân đạm chắp tay nói, Triệu Long cũng không có tấn công mà nhăn mặt nói.

“ Ngươi có quan hệ gì với trưởng giáo?”

“ Haha không chút quan hệ nào cả yên tâm, ta có thể thề ngươi cứ yên tâm đánh hết mình.”

Thấy biểu hiện cùng lời nói của Trần Quốc Hưng, Triệu Long mới thở nhẹ một hơi rồi tế ra linh khí của mình.

“ Ngũ Kiếm Trận.”

Năm thanh kiếm đủ màu sắc dài ngắn hình dạng có chút tương đồng, Trần Quốc Hưng thấy đối phương mở đầu đã dùng kiếm trận liền cười cười, cái này chính là dùng năm kiện linh khí liên kết với nhau tạo thành trận pháp nâng cao công kích lên một bậc, hắn vừa vặn cũng biết một cái kiếm trận không tệ.

“ Thập Phương Kiếm Trận.”

Trần Quốc Hưng vỗ túi trữ vật, mười thanh kiếm linh khí hạ phẩm bắn ra tạo thành một kiếm trận bay lơ lửng quanh người, Triệu Long khuôn mặt cũng khó coi liền hừ lạnh tay kết ấn thúc dục kiếm trận tấn công tới Trần Quốc Hưng.

“ Đi.”

Trần Quốc Hưng tay kết ấn quyết tinh thần lực tràn ra khống chế mười thanh kiếm, lao lên tấn công, hai bên kiếm trận va chạm kịch liệt, kiếm khí bắn ra khắp lôi đài, nhưng cũng không có vượt ra được bên ngoài, hiển nhiên lôi đài được bố trí trận pháp ngăn cản công kích vọt ra bên ngoài.

“ Thập Phương Kiếm Thế.”

Trần Quốc Hưng chẳng muốn dây dưa nhiều liền thúc dục kiếm trận tấn công, mười thanh kiếm tạo thành một vòng tròn bay lên trời, từ bên trong vòng tròn hư ảnh mười thanh kiếm hiện ra chi chít.

“ Giáng.”

Trần Quốc Hưng tay kết kiếm chỉ giáng mạnh xuống, lập tức hư ảnh của mười thanh kiếm liên tục lao từ trên trời xuống chỗ Triệu Long.

“ Ngũ Kiếm Quy Tụ.”

Triệu Long vẻ mặt khói coi râu ria bay loạn xạ, năm thanh kiếm bay tới đỉnh đầu Triệu Long, năm chuôi kiếm tụ lại với nhau rồi băt đầu xoay tròn, kiếm ảnh của Trần Quốc Hưng đánh tới liền bị năm thanh kiếm quay tròn trên đỉnh đầu Triệu Long đánh nát.

“ Hừ.”

Trần Quốc Hưng cười một tiếng khẽ hừ.

Trên trời mười thanh kiếm tụ lại tạo thành hư ảnh một thanh đại kiếm khổng lồ tỏa ra kiếm khí lăng lệ.

“ Thập Phương Quy Nhất.”

Trần Quốc Hưng giáng mạnh tay hư ảnh đại kiếm liền từ trên không trung lao thẳng tới chỗ Triệu Long.

“ Ngũ Kiếm Phong.”

Năm thanh kiếm trên đỉnh đầu Triệu Long quay điên cuồng, từ đó tạo ra một vòng xoáy kiếm khí bắn lên cao đánh tới đại kiếm của Trần Quốc Hưng.

“ Ầm ầm...”

Vòng xoáy kiếm khí của Triệu Long chỉ trụ được hai lần hít thở liền bị đánh bại, đại kiếm hư ảnh lao thẳng tới phía dưới, Triệu Long phun máu ngã lăn ra đất không cả kịp hô nhận thua, mũi kiếm chỉ cách đầu Triệu Long một cm liền dừng lại.

“ Muốn chết hay là nhận thua đây?”

Trần Quốc Hưng cười cười hỏi đối phương, hắn đây là không muốn giết đối phương, dù sao đây cũng chỉ là so tài, hai bên cũng không có thù, hắn chẳng muốn sát sinh nhiêu, sát khí quấn thân sau này rất phiền phức.

“ Ta nhận thua.”

CẦU ỦNG HỘ, ĐÁNH GIÁ NHẬN XÉT, ĐỂ TÁC CÓ ĐỘNG LỰC RA TRUYỆN NGÀY MỘT HAY HƠN CHO MỌI NGƯỜI THƯỞNG THỨC, CẢM ƠN.