Kế Hoạch Lưu Đày

Chương 46: Chiến hung thú



Gần trưa, trời vẫn còn mưa, tuy không lớn như mấy hôm trước nhưng cũng không phải là mưa nhỏ, đàn tiris đang quây lại trong một hốc đá lớn, chỗ này không đến mức bị mưa xối trực tiếp nhưng cũng không thoải mái gì lắm, cả đàn đều bị ướt. Hổ vương ngồi yên ngóng nhìn ra ngoài trời, nó đang đợi mưa tạnh. Từ đêm qua lãnh địa đàn gadnim đột nhiên trở nên im lặng, cho dù nó có khiêu khích cũng không con nào đáp lại khiến hổ vương rất nghi hoặc, tình huống nằm ngoài thường thức nên nó có chút bất an. Đợi cho mưa tạnh nó sẽ lập tức xông vào lãnh địa đàn sói, nó cần nhanh chóng tìm được tung tích kẻ thù.

Đúng lúc này, đàn gadnim xuất hiện. Dẫn đầu không phải con đầu đàn lần trước mà là một con sói khác, cũng là hung thú nhưng so với con kia trẻ hơn rất nhiều, bộ lông cũng không nhiều sắc đỏ như con kia. Hổ vương biết, đây là con gadnim mới thăng cấp mấy ngày trước, là mục tiêu nó muốn tiêu diệt.

Con gadnim dừng lại trước hốc đá của hổ vương không xa, hạ thấp người nhìn nó khiêu khích. Hổ vương không cần suy nghĩ lập tức rống lên một tiếng dẫn đầu xông vào, mà đàn của nó cũng theo ngay sau.

Không cần mào đầu nào, Gadnu và hổ vương xông vào nhau, mà Alan cũng dẫn theo đàn gadnim chặn lại đàn tiris. Dựa vào chỉ dẫn trước đó của Lind, đàn gadnim đánh có trật tự hơn nhiều, dần dồn đàn tiris ra xa thủ lĩnh của chúng.

Cách đó không xa, con bò bilan to lớn đã nghe thấy tín hiệu của hổ vương, nó đứng dậy khỏi cái ổ dưới lùm cây, đi vòng qua dãy dây gai chắn giữa nó với đàn tiris. Tuy rằng với thực lực và thể trạng của nó không sợ tiris nhưng nó vẫn theo bản năng giữ khoảng cách với kẻ săn mồi, cho nên nó chọn ở cách bọn chúng một dãy dây gai, bây giờ thì phải vòng một vòng mới tới nơi. Bò bilan không ưa gì đàn tiris, nhưng sói vương và đàn của mình có tính uy hiếp hơn nên nó chọn hợp tác với chúng.

Chạy đến trước tiên là đàn turtu, đây là một loài chim chạy, không thể bay cũng không thể bơi, ngoại hình gần giống gà nòi nhưng hai cái chân cao hơn, màu lông của chúng khá sặc sỡ, con trống thường có màu lông thiên về màu đỏ, còn con mái thì thường có màu nâu và vàng với nhiều lấm tấm. Con trưởng thành bình thường cao trên dưới một mét, hoang thú và hung thú thì lớn hơn. Chim turtu mái thường sống chung trong một đàn chừng năm đến mười con còn con trống thì sống riêng lẻ hoặc hai ba con một nhóm, vào mùa sinh sản như lúc này thì con đầu đàn sẽ nhận một số con trống vào đàn, vì vậy lúc này trong đàn của chúng mới có nhiều thành viên đến vậy. Con hung thú đầu đàn là một con turtu mái, nó cao gần hai mét, bộ lông tràn đầy lấm tấm đỏ, móng và cựa rất sắc nhọn, cái mỏ cũng có một ít hoa văn màu lửa.

Đàn turtu hành động giống như Lind dự đoán, xuyên qua rừng đá để chạy tới, mà vì rừng đá địa hình phức tạp nên đội hình khá rối loạn. Khi đã gần đến bìa rừng đá, có hai con báo ở trên đỉnh tảng đá cao đột ngột nhảy xuống phía cuối đàn của chúng. Hai con báo này một là Jim, người còn lại là thú nhân tên Caid, thú hình của hắn là loài báo bonbo, loài có tốc độ nhanh nhất trong họ mèo lớn. Hai con báo phục kích đã lâu, còn cùng vồ một mục tiêu, lập tức khiến cho con turtu đi cuối đàn bị thương gục xuống. Lúc đàn turtu phản ứng lại, Jim liền nhảy lên đỉnh một tảng đá rồi lẫn đi mất, Caid thì quay lưng chạy thục mạng. Đàn turtu nhanh chóng đuổi theo, con hung thú đầu đàn có tốc độ nhanh nhất nên không mấy chốc đã kéo ra một khoảng cách với đàn chim phía sau.

Rừng đá địa hình rất phức tạp nên Caid không khó để giữ khoảng cách an toàn với con turtu vương. Rồi đột nhiên, Caid phía trước dừng lại, quay đầu xông về phía turtu vương, nó còn chưa kịp phản ứng thì một đám mèo lớn nấp sau mấy tảng đá gần nó cũng xông ra, trong nhóm này có Bab, Sam và hai thú nhân khác có thú hình thuộc họ mèo lớn trong bộ lạc, thêm Caid là tổng cộng năm người phụ trách cầm chân turtu vương. Vốn dĩ Kant đề nghị để mình tham gia nhóm này vì hắn cũng là hoang thú nhưng Lind không đồng ý. Đối chiến với hung thú mà muốn giữ mạng thì không thể cứng đối cứng được, thú hình của Kant lớn nhưng chậm chạp không thích hợp với nhiệm vụ này, chỉ có các loài thuộc họ mèo có phản xạ và thân thể linh hoạt mới làm được. Năm người với Bab là chủ lực thay phiên nhau quấy rầy con chim nhưng không bao giờ đối đầu trực diện, giữ nó ở trong khu vực bao vây cách đàn turtu một đoạn.

Đàn turtu còn lại thì do các thú nhân bao vây dưới sự chỉ huy của Lind, Moaa cũng tham gia trong nhóm này. Kant và các thú nhân phụ trách kiềm chế mấy con hoang thú, số còn lại do Rin và Moaa phụ trách. Lần này Rin không cần Rein bảo hộ nữa mà một mình đứng bên cạnh khống chế nước, xung quanh luôn có một đám hạt nước bảo vệ, còn Moaa thì dùng tốc độ của mình vờn quanh chặn lại những con đột phá được vòng vây của Rin.

Turtu có một đôi cựa cứng hơn thép và rất sắc bén, mỏ và móng vuốt cũng rất đáng sợ, cộng thêm đôi cánh khỏe khoắn, bộ lông có sức phòng ngự mạnh, quan trọng là turtu là một loài thiện chiến, dù là con trống hay con mái, kỹ thuật đánh nhau của chúng rất linh hoạt và đa dạng, dù đụng phải loài thể hình lớn hơn mình nhiều thì chúng cũng không hề e dè. Trong tự nhiên những loài thú có thể hình cỡ trung trở xuống đều hiếm khi dám săn turtu, trừ khi đàn của chúng đông cỡ đàn nimpas.

Ban đầu tình hình khá loạn, nhóm thú nhân tổng cộng chỉ có mười bốn người, trừ Kant ra đều là những thú nhân mới tới gần ngưỡng hoang thú mà thôi, riêng Rein thì còn cách ngưỡng đó khá xa. So đơn thuần lực chiến thì bọn họ yếu thế, nhưng dù sao cũng là nhân loại, còn có một chỉ huy giỏi như Lind, thêm Rin với sức chiến đấu vượt trội cho nên tình hình cũng dần ổn định lại.

Cách đó không xa, Jim đã tìm được con báo layi, nó ở phía sau đàn turtu, lúc bên kia khai chiến nó cũng không vòng qua đi tiếp viện đàn tiris mà ẩn nấp trên một trụ đá lớn gần đó quan sát. Lúc Jim nhìn thấy nó, nó cũng lập tức phát hiện hắn.

Cùng là báo hoa nhưng Jim và con báo đó không cùng loài, nếu cùng cấp thì thể hình của Jim lớn hơn báo layi, mức độ linh hoạt thì không so bằng, nhưng thứ hắn đối mặt lúc này là một con hung thú, cho nên tính cả thể hình hắn cũng không so được.

Jim nhìn con báo một cái rồi lui về, kêu một tiếng báo hiệu. Con báo nhận ra hắn đang gọi đồng bọn, nheo nheo mắt nhảy lên xông về phía Jim, Jim liền quay đầu nhảy xuống đất bỏ chạy. Con báo muốn bắt Jim nên cũng nhảy xuống đất.

Đêm qua Jim đã cùng Sam và Lind đến rừng đá này để điều nghiên địa hình, hắn có thể nhớ rõ lộ tuyến cần đi chính xác đến cả vị trí đặt chân sao cho nhanh gọn nhất, cho nên dù con báo layi nhanh nhẹn hơn hắn nhiều thì cũng không cách nào bắt kịp Jim.

Đối với một loài linh hoạt thì địa hình càng phức tạp càng có lợi, cho nên Lind dặn Jim phải cố gắng đem con báo ra bên ngoài nơi trống trải cho dễ đối phó. Nhưng con báo này rất giảo hoạt, nó chạy đến rìa rừng đá thì dừng lại. Thấy một đàn gadnim đang chờ sẵn bên ngoài thì nghiêng đầu nghi hoặc. Đàn gadnim này do một con sói cái trẻ dẫn đầu, chỉ có bảy tám con nhưng đều là hoang thú. Phía xa, đàn gadnim và đàn tiris vẫn đang quần nhau bất phân thắng bại, cách một quãng là hai con đầu đàn đang vật lộn, vậy còn đàn gadnim này ở đâu ra nữa?

Trong suy nghĩ của động vật, một đàn đương nhiên luôn hành động chung với nhau, việc một nhóm nhỏ tách ra đánh lẻ như thế này rất kỳ quái. Tình huống ngoài hiểu biết khiến con báo layi hơi chần chờ. Nhưng mà, không đợi nó nghĩ xong nên làm gì, tiếng gầm gừ sau lưng truyền đến khiến con báo giật bắn. Quay đầu lại thì thấy một con gadnim khác, một con gadnim rất to, so với bản thân nó còn to hơn một vòng, lông trên người cũng tràn ngập sắc đỏ. Nó biết con gadnim này, đây là con thủ lĩnh của đàn sói mới tới không lâu, báo layi chưa đánh nhau với vị thủ lĩnh này bao giờ, nhưng nó biết đối phương vô cùng mạnh.

Sói vương Bandankai nhìn chằm chằm con báo, từ từ tiến đến. Báo layi có chút khiếp đảm, nó biết chính mình không phải đối thủ của vị này. Đang định theo một hướng khác lẩn vào rừng đá thì nó lại phát hiện phía đó còn có một con vật khác, là một con ovit mới trưởng thành, thân hình đồ sộ lấp kín con đường dưới mặt đất, mà con báo hoa mamaf vừa rồi chạy đi cũng đã quay lại, canh chừng trên đỉnh tảng đá gần đó. Nếu bây giờ nó nhảy lên, dây dưa với con báo đó thì kiểu gì cũng bị con gadnim đầu đàn kia bắt được. Báo layi cảnh giác nhìn gadnim đầu đàn, đè thấp người lui về phía sau, từ từ rời khỏi rừng đá. Đợi nó lùi ra khỏi rừng đá một quãng, đàn gadnim liền vây lên, mà con gadnim đầu đàn lại quay đầu rời đi, con ovit và báo hoa cũng vậy. Báo layi càng thêm nghi hoặc, nó muốn quay lại rừng đá, nhưng mấy con gadnim còn lại cũng không dễ đối phó, ở nơi trống trãi như nơi này nó mất đi rất nhiều ưu thế.

Đuổi được con báo layi ra khỏi rừng đá rồi giao cho Leina cùng nhóm gadnim hoang thú do nó dẫn đầu cầm chân, sói vương rống một tiếng thông báo cho bên đàn turtu, sau đó mang theo Dor đến lộ tuyến của con bò bilan, Jim thì đã quay về chỗ đàn turtu hỗ trợ mấy người Bab đang cực khổ cầm chân con turtu đầu đàn.

Lúc này con bò bilan mới vừa vào rừng đá, nó đi không nhanh lắm, với thân hình của nó đi qua rừng đá cũng có chút khó khăn. Dù sao nó biết con tiris đầu đàn cũng không chết ngay được, còn đám tiris hoang thú và bình thường thì chết càng nhiều càng tốt, là loài ăn cỏ nên nó ghét đám thú săn mồi cực kỳ.

Nó vừa vào rừng đá không lâu liền đụng phải sói vương và Dor chờ sẵn ở đó. Một con ovit to lù lù và một hung thú đỉnh cấp xuất hiện trước mặt làm bò bilan suýt nữa thì rớt tim ra ngoài. Nó biết đây là thủ lĩnh của đàn gadnim, hung thú mạnh nhất mà nó từng biết đến, cấp bậc thua kém cùng sợ hãi bản năng đối với kẻ săn mồi làm bò bilan không dám tiến lên nữa.

Sói vương không hề dây dưa, vừa thấy mục tiêu là lập tức xông lên, mà bò bilan cũng theo bản năng đáp trả. Lần này sói vương đánh rất hung hăng, không có sự giảo hoạt thường thấy ở loài sói mà giống một con tiris hơn, tấn công dồn dập làm bò bilan có chút theo không kịp, liên tiếp bị dồn ép sang một bên. Rồi đột nhiên, con ovit vẫn cẩn thận theo sau con sói rống một tiếng vang dội rồi xông lên, sói vương nghe tiếng rống cũng lập tức dùng sức xô đẩy nó một cái. Bò bilan bị con ovit húc một cái vào sườn, lại thêm sức của sói vương thêm vào, nó lảo đảo lui về sau mấy bước, rơi vào một vũng nước bùn gần đó.

Địa hình trong rừng đá rất phức tạp, có những nơi đá lõm xuống thành hố, qua thời gian dài bị đất lấp đầy, bình thường nhìn không khác gì đất bằng. Nhưng mấy ngày mưa liên tiếp đã khiến đất chỗ này đều thành bùn nhão, ngập đến nửa cẳng chân bò bilan, bên dưới vừa mềm vừa trơn khiến nó không có chỗ mượn lực. Những cái hố bùn như thế này giữa rừng đá không hiếm, bò bilan biết đó là bẫy rập đối với mình nên hết sức cẩn thận, nhưng vừa rồi bị liên tiếp công kích khiến nó không chú ý mà rơi vào.

Sói vương vừa thấy bò bilan đã rơi vào hố bùn liền quay đầu kêu một tiếng động viên Dor rồi rời đi, đi ra một đoạn còn không yên tâm quay đầu nhìn một cái.

Dor thì vẫn đứng cạnh bờ hố, nhìn chằm chằm bò bilan bên trong. Trong bộ lạc Kuriki, nếu có thú nhân nào có thể đảm bảo đơn thương độc mã đối đầu với một con hung thú mà vẫn có thể toàn thân trở về thì đó chắc chắn là Dor.

Ovit là loài lấy phòng ngự làm ưu thế sinh tồn duy nhất, từ cặp sừng ngoặc ra sau để bảo vệ đầu mà không phải để công kích đến lớp da cứng như đá và sức chịu đựng đáng kinh ngạc, ovit cực kỳ khó bị hạ gục, cho dù gặp phải quần công nó cũng có thể kiên trì rất rất lâu. Vì vậy lần này, Lind giao cho hắn một mình phụ trách ngăn trở một con hung thú, còn là con hung thú khó chơi nhất ở đây. Dor không hề chần chờ liền đồng ý, hắn chưa bao giờ là kẻ sợ thử thách.

Bò bilan là loài thú lớn không thua ovit bao nhiêu, so với ovit ôn hòa thì bò bilan là loài hung hăng hơn nhiều, cũng có tính công kích hơn. Cho dù là sói vương, không tốn bốn năm ngày mài mòn thể lực cũng không có khả năng giết được nó.

Lúc này bò bilan tức giận cực kỳ, nếu là bình thường bị rơi vào hố bùn như thế này, nó tốn chút thời gian cũng có thể leo ra được, nhưng hiện tại mỗi lần nó chuẩn bị leo khỏi hố liền bị thú nhân ovit kia húc ngã trở vào, tuy rằng hắn húc nó xong cũng bị choáng váng một lúc, nhưng đợi nó lại chuẩn bị đặt được chân lên lớp đá cứng rắn bên ngoài thì tên kia lại hùng hục lao lên một lần nữa, khiến cho bò bilan chỉ có thể tức giận rống lên mà không làm gì được. Nó cũng thử dùng đầu húc lại xem thử có làm thú nhân đó ngất đi không nhưng vô dụng, dưới chân quá trơn làm nó vừa bị húc trúng đã trượt trở vào, đôi sừng của nó chủ yếu để bảo vệ đầu chứ rất cùn, nó cũng không tập trung năng lượng đỏ cường hóa bộ phận đó nên không so được với cặp sừng khổng lồ của ovit.

Dor ngã xuống lại đứng lên, tiếp tục nhìn chằm chằm con hung thú, chỉ cần nó sắp trèo ra được là hắn lại không chần chờ lao tới. Hắn húc con bò bao nhiêu lần Dor đã không đủ tỉnh táo để đếm, va chạm mạnh liên tục làm đầu hắn như sắp vỡ ra, cơn choáng váng vừa hạ xuống thì trận va chạm tiếp theo đã tới, hắn hiện tại chỉ còn một chút ý thức đủ để nhớ kỹ việc cần phải làm mà thôi.

Bandankai giải quyết xong bò bilan cũng quay lại chỗ các thú nhân đang cầm chân đàn turtu, nó không tham gia bao vây con đầu đàn mà lại gia nhập cuộc chiến của nhóm thú nhân và đám turtu còn lại.

Ngay lập tức, Rin bứt ra chạy sang hỗ trợ nhóm Bab, có thêm hắn thì giảm bớt áp lực cho mấy người bọ họ rất nhiều. Trong sự nôn nóng của turtu vương, sói vương cùng nhóm thú nhân bắt đầu lùa đàn của nó ra khỏi rừng đá. Đợi cho đàn turtu bị đẩy đi một đoạn, nhóm Bab cũng từ từ dời chiến trường với con hung thú theo, vẫn giữ khoảng cách nhất định với nhóm phía trước. Ngay khi Bandankai xuất hiện Turtu vương liền bắt đầu bồn chồn, nó muốn đuổi theo bảo vệ đàn của mình nên rất thuận theo di chuyển phía sau nhóm bên kia.

Bên ngoài rừng đá, con báo layi vẫn cẩn thận giằng co với đàn gadnim. Nhóm gadnim không định giết nó, mà con báo cũng không ham chiến cho nên tình hình rất ổn định.