Huyết Nhân Duyên

Chương 2: Sự gần gũi



Trong không gian tĩnh lặng của Học viện Bloodcrest, những bước chân vẫn tiếp tục điểm qua những góc khuất ẩn chứa những tình cảm vượt thời gian và không gian. Trái tim Swan đang đập nhanh khi cô cảm nhận sự xuất hiện của Darian xung quanh mỗi góc cạnh của trường học.

Một buổi chiều, khi bóng nắng đang dần lung linh, Swan và Darian bất ngờ gặp nhau tại sân thượng, nơi có tầm nhìn tuyệt đẹp ra khung cảnh xanh rờn của Học viện Bloodcrest. Swan đang đọc một cuốn sách về công nghệ mới, còn Darian đang ngắm nhìn xa xăm, nhưng ánh mắt anh vẫn không thể rời khỏi Swan.

Darian (trong lòng): (Tại sao cô ấy lại có thể tạo nên một sự tác động lớn như vậy đối với tôi...)

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Swan nghe máy, đầu dây bên kia là người cha đang lớn tiếng yêu cầu cô về nhà sớm vào tối nay để dự sinh nhật của người mẹ kế: “Tối nay là sinh nhật của dì mày, tốt hay xấu gì thì cũng là người nhà với nhau nên mày nhớ về dự sinh nhật, để không làm mất mặt tao với mọi người nghĩ rằng gia đình mình bất hòa đó nhé!”

Swan (nước mắt rơi dài trên má rồi bất chợt buông lơi cuốn sách đang đọc dở xuống): “Cha đã quên mẹ thật rồi! Mẹ ơi! Con gái rất nhớ mẹ!”.

Tới đây cô hồi tưởng về một năm trước, lúc đó cô vừa tốt nghiệp Trung học, cha cô là chủ tịch của một công ty đá quý cũng là doanh nhân có tiếng nằm trong top ten thành phố. Hôm ấy là sinh nhật của cha nên cô và mẹ đã cùng nhau đi mua một chiếc bánh kem và âm thầm tổ chức sinh nhật để dành cho cha cô điều bất ngờ. Nhưng không thể ngờ lúc hai mẹ con về đến nhà thì người cha đã dẫn người nhân tình cùng với cô con gái đã đợi sẵn ở đó.

Cha Swan: Cha xin lỗi hai mẹ con rất nhiều vì cha đã giấu diếm sự việc này trong rất nhiều năm. Nhưng cha cũng có lỗi với hai mẹ con bà ấy. Swan à! Đây là Cathy, em gái của con, tuy không cùng mẹ sinh ra nhưng cha mong con hãy chấp nhận và thương em của con như chị em ruột thịt. Cha cũng mong cả gia đình chúng ta sẽ đoàn tụ và cùng chung sống hạnh phúc các con nhé !

Mẹ Swan (đau đớn trong lòng, ngậm ngùi mà lớn tiếng) : Ông đã lừa dối và phản bội mẹ con tôi, tôi không bao giờ chấp nhận và tha thứ cho sự phản bội này !

Trong giây phút không thể chấp nhận sự thật đau lòng này mà mẹ của Swan đã bỏ chạy ra đường lớn, kết quả đã bị tai nạn xe và qua đời sau đó.

Swan (trong khoảnh khắc chứng kiến mẹ bị tai nạn xe, cô đã khóc, gào thét và ngất xỉu ngay tại chỗ, chỉ kịp thốt lên hai tiếng) : Mẹ ơi !

Sau khi tỉnh dậy ở phòng ngủ của mình, bàng hoàng ngỡ là một giấc mơ nhưng nghe thoáng tiếng nói của người mẹ kế thì thầm dưới lầu với cô con gái của mình thì lúc này cô đã nhận thức được rằng cô đã mất đi người mẹ thân yêu của mình.

Quay lại thực tại, sau khi nghe cuộc điện thoại của cha mình, cô lại bắt đầu khóc và nhớ mẹ.

Swan (bất chợt đứng dậy và hét lớn trong không trung): Mẹ ơi ! Con nhớ mẹ. Con gái phải làm sao để được gặp mẹ đây ạ ?

Darian lúc này đã quan sát cô được một hồi lâu cũng bất giác lên tiếng nói : «Ồn ào quá ! Cô đang làm phiền người khác nghỉ ngơi đấy ! »



Swan (ngừng khóc và quay sang nhìn anh rối rít chào hỏi) : "Chào anh, có gì đặc biệt với anh ngày hôm nay?"

Darian (ngơ người và nhẹ cười): "Không có gì đặc biệt cả, chỉ là tôi cảm thấy cảm giác này thật lạ lùng."

Darian ánh mắt sâu xa, như muốn thấu hiểu những tâm tư của Swan. Swan ngồi xuống cạnh Darian, trái tim cô đập nhanh hơn bình thường. Hai tâm hồn đang dần hòa quyện vào không gian bất tận, và bên cạnh những bí mật quỷ dị, một tình yêu đang nở rộ từ từ.

Swan (ngần ngại): "Anh ấy... Anh... có cảm thấy điều gì đó không bình thường không?"

Darian (khẽ mỉm cười, đứng dậy và quay người rời đi): “Cảm giác này... nó thật khó tả, nhưng tôi cảm nhận rằng có điều gì đó đặc biệt giữa chúng ta.”

Trong khoảnh khắc đó, Swan và Darian như đã vượt qua không gian và thời gian, để lại những ấn tượng sâu sắc trong trái tim đối phương.

Trong khi đó, những cảm xúc khó kiểm soát cũng đang mở ra những trang mới trong cuộc sống của Caleb và Lucas. Caleb, người luôn thích thầm Swan, dường như đã quyết định không chịu lặng lẽ nữa. Anh quyết định tham gia vào một cuộc thi nghệ thuật tổ chức tại Học viện Bloodcrest để thể hiện tình cảm của mình.

Caleb (quyết tâm): "Tôi sẽ dùng nghệ thuật để nói lên tình cảm của mình."

Lucas, người bạn luôn ở bên cạnh, thấy Caleb đang thay đổi và quyết đoán hơn.

Lucas (cổ vũ): "Chúc may mắn. Chắc chắn Swan sẽ bất ngờ và vui mừng lắm đấy."

Những cảm xúc này không chỉ tạo ra sự thay đổi trong cuộc sống của Caleb, mà còn khiến cho Lucas cảm thấy bối rối và không biết phải làm gì.

Lucas (nghĩ trong lòng): (Tôi không nghĩ là mình đại nhân đến thế!)

Tình yêu và sự gần gũi đang dần khám phá những cảm xúc và suy nghĩ tốt lành trong tâm hồn của những con người đang lớn dần. Những biến đổi đang chờ đợi, và sự xuất hiện của một người không lường trước sẽ thay đổi mọi thứ.