Huyền Thiên

Chương 941: Cô… Là ai (hạ)?




Một thân thể mềm mại gần như hoàn mỹ trần trụi xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi, hơn nữa vẻ mặt hồng hào, nhưng vẫn kiên định đi đến trước mặt Dương Thiên Lôi, khi trực tiếp cởi quần áo Dương Thiên Lôi ra, Dương Thiên Lôi rốt cục cũng nhịn không được nữa.

Trạng thái hóa phàm, cộng với Dương Thiên Lôi hoàn toàn phóng thích khí tức cửu dương tuyệt mạch ra, lần đầu tiên rõ ràng, giữa cửu âm tuyệt mạch và cửu dương tuyệt mạch có lực hấp dẫn kinh người cỡ nào. Nhưng đó cũng không phải trọng yếu nhất, chân chính làm cho Dương Thiên Lôi không thể cự tuyệt chính là, sâu trong hai tròng mắt lóng lánh của nữ nhân có sự giãy dụa, thống khổ, dày vò cùng e lệ rụt rè.

Trời làm chăn, đất làm giường.

Không biết bắt đầu như thế nào, cũng không biết chấm dứt như thế nào, Dương Thiên Lôi cảm thấy như trong mơ, nhưng thân thể mềm mại uyển chuyển nghênh hợp, cùng với thân ảnh nhẹ lướt đi lại có thể thấy được rõ ràng.

- Ai...

Một tiếng thở dài rất nhỏ, bỗng nhiên xuất hiện trong tai Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi vẫn đang trần truồng, đột nhiên cả kinh:

- Ai?

- Vốn ngươi có thể thắng...

Làm cho Dương Thiên Lôi kinh ngạc vô cùng chính là, không ngờ trước mắt xuất hiện một thân ảnh tương tự với nữ nhân vừa mới cùng triền miên với hắn. Ngay cả giọng nói, vóc dáng cũng hoàn toàn tương tự.

- Cô... Là ai?

Dương Thiên Lôi nhíu mày.

Trong lúc nói chuyện, Dương Thiên Lôi đã mặc xong quần áo với tốc độ cực nhanh.

- Ai... Cậu bị lừa rồi!

Nữ nhân chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, cũng không trả lời câu hỏi của Dương Thiên Lôi, mà là giống như rất bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói khẽ. Đồng thời nhẹ nhàng tháo mặt nạ xuống, cùng lúc đó, khí tức cửu âm tuyệt mạch trên người nàng cũng hoàn toàn phóng thích ra, động tác xuất hiện hoàn toàn giống như nữ nhân vừa rồi, một đầu tóc đen bềnh bồng, đồng dạng lộ ra dung nhan chim sa cá lặn, cùng với nữ nhân kia giống y như đúc. Nếu không phải Dương Thiên Lôi có thể dễ dàng cảm ứng được nàng vẫn còn nguyên âm xử nữ, chỉ sợ thật sự sẽ coi cô gái này là nữ tử vừa rồi.

- Mắc mưu? Tại sao lại nói thế?

Sau khi Dương Thiên Lôi sửng sốt một hồi liền hỏi.

- Cô ta là tông chủ Thần Hoàng tông.

- Cái gì?

Nghe thấy lời nói của nữ tử, Dương Thiên Lôi lập tức chấn động.

- Vốn ngươi có thể thắng, nhưng hiện tại, ngươi thua chắc rồi.

- …?

- Bởi vì, cô ta đã chiếm được năng lượng tinh nguyên từ cửu dương tuyệt mạch của ngươi.

- Vậy thì sao? Tôi cũng chiếm được nguyên âm xử nữ của cửu âm tuyệt mạch. Tu vi của tôi và cô ta đều đề thăng, hơn nữa tuyệt sẽ không kém hơn cô ta.

Vẻ mặt Dương Thiên Lôi ngạo nghễ nói, hiển nhiên cũng không để lời nói của nữ tử ở trong lòng, ngược lại càng quan tâm hơn đến quan hệ giữa cô gái này cùng nữ nhân vừa rồi kia, nói:

- Cô rốt cuộc là ai? Có quan hệ gì với nữ nhân kia? Các cô hẳn là...

- Cô ta từng là tỷ tỷ của tôi, nhưng hiện tại với tôi không có bất cứ quan hệ nào nữa, mà là địch nhân của tôi, địch nhân của Hoa Hạ. Tuy rằng cậu chiếm được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, nhưng cô ta lại bởi vì ngươi mà có thể nắm trong tay đệ nhất thần khí của R quốc, yêu đao Diệu Pháp Thôn Chính. Có nó... Trong thiên hạ không còn ai có thể là đối thủ của cô ta. Đáp ứng tôi một chuyện, được không?

Hai tròng mắt nữ tử nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng không ngờ mang theo một tia khẩn cầu.

Dương Thiên Lôi khẽ nhíu mày. Tuy rằng biết rõ cô gái trước mắt không phải là nữ tử vừa rồi, chỉ có điều biểu cảm sâu trong ánh mắt của hai người, tương tự đến không ngờ, tương tự đến nỗi làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy hốt hoảng.

Nữ nhân kia là tông chủ Thần Hoàng tông, vậy nữ nhân này là ai?

- Mục đích đến đây tìm tôi của cô giống như của cô ta đúng không?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Nguyên bản tôi... Chỉ là muốn ngăn cản cô ta. Thế nhưng... Tôi đã tới chậm, cho nên... Ta nghĩ... Cậu phải giúp tôi.

Sắc mặt nữ nhân trở nên đỏ bừng dị thường, hai con mắt đã không dám nhìn thẳng Dương Thiên Lôi, nói nhỏ như muỗi kêu. So với nữ nhân "lớn mật trực tiếp" kia, rõ ràng rụt rè hơn rất nhiều.

Thấy Dương Thiên Lôi không nói lời nào, nữ nhân nói tiếp:

- Cậu yên tâm, tôi sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với cậu, chỉ là cậu giúp tôi lần này, đối với cậu... Cũng có một chút chỗ tốt, ít nhất trước khi chiến đấu với cô ta, có thể tăng thêm một chút thực lực. Được không?

Nữ nhân nói xong, cũng bắt đầu cởi áo...

Dương Thiên Lôi có chút há hốc mồm. Khi ngươi đói bụng, chuyện tình bánh nướng từ trên trời rơi xuống vốn là chỉ có thể ngộ không thể cầu, nhưng rớt một lần còn không tính, không ngờ rớt xuống lần thứ hai, nhất là Dương Thiên Lôi vừa mới đắm chìm trong "chiếc bánh nướng" tuyệt vời kia.

Đây cũng là chuyện tình không có biện pháp, Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm, cộng với thân thể cửu dương tuyệt mạch cường đại, trước mắt mà nói, đối với nữ nhân không thể cự tuyệt. Đương nhiên, đó cũng là do Hiên Viên Kiếm Tông cam tâm tình nguyện hiến dâng nữ nhân cho hắn, huống chi là thân có cửu âm tuyệt mạch, vả lại còn là nữ nhân không có bất kỳ vướng bận về sau? Với lại mấy ngày nay chỉ có thể nhìn không thể ăn Lý Hàn Mai, quả thật làm cho "dục hỏa" của gia hỏa này bốc cao, hơn nữa đây là chuyện tình có lợi cho đôi bên, còn là chuyện "cứu người" nữa chứ...

Vào nháy mắt Dương Thiên Lôi ngây người, nữ tử đã giống như nữ nhân vừa rồi hoàn toàn phơi bày thân thể mềm mại uyển chuyển của bản thân trước mặt Dương Thiên Lôi, cũng nhắm mắt lại, nhẹ nhàng áp vào trong lồng ngực Dương Thiên Lôi. Đọc Truyện Online

Tới mức độ này, Dương Thiên Lôi đã không còn định lực cự tuyệt nữa, lắc lắc đầu, kết quả là...

Sau nửa canh giờ, nữ nhân lại nhẹ nhàng mà đi, làm cho Dương Thiên Lôi hơi hơi kỳ quái chính là, lúc cô gái này rời đi, không ngờ quay đầu liếc nhìn Dương Thiên Lôi một cái, hé ra một nụ cười thản nhiên, nhẹ nhàng nói:

- Cậu thật tốt, tôi có chút yêu cậu rồi...

- Chúng ta chỉ là trao đổi, không phải sao?

Kiều diễm vừa rồi, Dương Thiên Lôi đã phát hiện, cô gái này, so với cửu âm tuyệt mạch của nữ nhân kia còn cường đại hơn một bậc.

- Đúng a, chỉ là trao đổi, có những lời này của cậu là được rồi, tôi cũng không luyếc tiếc... Tái kiến!

Nữ tử cười thản nhiên xoay người, trong phút chốc liền biến mất vô ảnh vô tung.

Dương Thiên Lôi lắc lắc đầu, sau khi mặc lại quần áo, trực tiếp lăng không mà đi. Đạt được nguyên âm của cửu âm tuyệt mạch, làm cho Dương Thiên Lôi ở trạng thái hóa phàm giờ phút này rõ ràng cảm giác được, tu vi của bản thân có sự đề thăng kinh người.