Hùng Thiên Đại Lục

Chương 491: Tông Tích Cố Hương



Vũ Trụ bốn bề, rộng bao la

Nơi nào là chốn, cố hương ta

Hỡi ơi nơi ấy, nàng có khỏe?

Vần còn trông ngóng, người chồng xa.

...

Lạc Tinh có chút tài phú, lại đi tìm một số kim loại quý hiếm cho Thiên Lan chiến giáp.

Nào là Thanh Minh Thạch, Kim Diện Thạch, Hồi Minh Thạch.

Giá cả phải nói khá đắt. Lại quý hiếm, mỗi lần chỉ mua được vài viên. Nhưng hắn biết chuyện này không gấp. Cứ tích tiểu thành đại thôi.

Thấm thoát ba mươi năm. Lạc Tinh thông qua Hứa Nhật Thành, bán ra được hai mươi viên đan dược trung phẩm. Sau khi dùng mua vài thứ linh tinh, thì hắn cũng tích lũy được bảy vạn linh thạch thượng phẩm. Trong thời gian tìm kiếm khắp các quyển ghi chú mà Lạc Tinh có quyền hạn xem. Hắn thấy một tin tức trong bút kí. Nói về địa danh: "Đông Phương Tiên Vực".

Có Một đại năng từng qua nơi đó. Nơi đó hệ thống tu luyện là Hóa Thần, Hợp Thể, Đại Thừa. Đây chắc chắn là nơi hắn muốn tìm, cũng là nơi người thương hắn đang chờ hắn. Tuy nhiên phương hướng của Đông Phương Tiên Vực thì không có ghi rõ.

"Mặc kệ dù có ghi ta cũng không đi đến nỗi."- Lạc Tinh bình tâm lại:

"Ta nên xông phá ảo ảnh Không Gian tháp để có tài nguyên tăng cảnh giới lên."

Lần này, Lạc Tinh không hề giữ sức, một mạch xông qua tầng 30. Tạo ra một oanh động lớn. Phải biết Lạc Tinh là kẻ ít đi tham gia học tập, thi đấu, duyễn luyện nhất của chiến hạm bộ. Hằng ngày chỉ ru rú trong phòng luyện công. Nay làm một phát trở thành lực lượng trung kiên của chiến Hạm Bộ.

Kể từ khi thăng lên tầng 30 thành công. Mỗi năm Lạc Tinh ngoài vài ngàn linh thạch thượng phẩm, thì hắn còn nhận được hai viên Huyền Linh Đan trung phẩm.

Dù sao Hứa Nhật Minh hắn cũng không mua hết vì thứ này khá đắc, không phải thường nhân có thể mua. Lạc Tinh lại chuyển hướng qua nhờ Hà Tiểu Xuân mua hộ. Nàng ta cũng sảng khoái đáp ứng.

Lạc Tinh lúc này bắt đầu tìm hiểu Chiến Ma Tinh vực hơn. Xem phạm vi ảnh hưởng của nó. Cũng như vị trí của nó trong Tây Phương Tiên vực. Nhưng kết quả hắn thu được khá ít.

Thực tế nhờ Lạc Tinh lần trước sáng tạo ra Thần cơ Pháo và đạn Yêu Đan. Nên tình thế chiến sự khá tốt. Hai mặt tiếp giáp với Phong Ma Thiên Hà thì có một mặt hoàn toàn áp đảo đối phương. Đương nhiên đây chỉ là mặt bên do Phi Lang Chiến Đoàn phòng thủ. Mặt bên kí của Phi Hổ Chiến Đoàn thì cũng hết sức gay cấn.

Một ngày đang tu luyện, thì Hà Tiểu Xuân tìm đến.

"Có chuyện gì ưh." - Lạc Tinh thấy nàng đến nên ra chào hỏi.

"Chúng ta mấy chục năm nay tu luyện nhàm chán,. Cảnh giới đã đến bình cảnh, nên muốn rủ nhau tìm có duyên một chút."

"Cơ duyên gì?"

"Ta nghe gần đây có có một bí cảnh lớn. Nơi đó có vô số linh dược và cơ duyên. Tuy nhiên khá nguy hiểm. Mấy ngày trước nghe nói trong bí cảnh đó đột nhiên xuất hiện một kỳ hoa, ánh sáng chiếu sáng khắp ba ngàn dặm. Tin chắc là đại cơ duyên, nên muốn rủ ngươi đi cùng."

"Được thôi... Vậy Hứa Nhật Thành đâu."

"Hắn ta đương nhiên đi cùng. Nhưng hắn đã đi mua vài loại đan dược phòng thân."

Hai người đợi không lâu, thì Hứa Nhật Thành đến.

Cả ba bắt đầu đi đến Khu truyền tống. Chiến Ma Tinh khá lớn để di chuyển. Nên giữa các thành lớn đều có một truyền tống trận.

Tốn một ngàn linh thạch thượng phẩm làm phí tổn. Cả ba đến Lan Sương Thanh. Một nơi cách Chiến Hạm Bộ tám ngàn vạn dặm.

"Từ đây đến Lan Sương Bí Cảnh còn hai canh giờ bay."- Hà Tiểu Xuân bay trước. Lạc Tinh và Nhật Thành không nhanh không chậm bay theo. Vừa đi nàng vừa giảng giải vị trí địa lý cũng nhưng điều cần lưu ý nơi này. Lan Sương Bí Cảnh vốn là bí cảnh kỳ lạ. Có từ trăm vạn năm trước. Xung quanh nó luôn có một luồng sương phủ. Địa Giai cảnh giới chạm vào thực lực sẽ giảm mạnh. Nhưng với Huyền Giai thì không sao. Lạc Tinh cũng ngạc nhiên. Hình như ở tiên giới này, hễ là bí cảnh thì Hầu như có năng lực nào đó giới hạn cảnh giới của người đi vào. Mỗi bí cảnh sẽ thích hợp với một loại cảnh giới nào đó. Thực tế , nếu bí cảnh không có vụ giới hạn. Thì nó sao gọi là bí cảnh. Mà bị các bậc cường giả vào khai phá hết sạch tài nguyên của nó cho đám hậu bối của mình rồi.

"Đây là cửa vào. Theo hướng Hà Tiểu Mai chỉ, là một lốc xoáy cực lớn. Xung quanh nó từng làn sương mai xoáy tròn, vô cùng yêu mị.

Cả ba nhanh chóng bay vào. Nơi này không đông như Lạc Tinh tường. Không một bóng người.

"Kì vậy? Ta nhớ trước mình vào có hai người bay trước." Hứa Nhật Thành ngạc nhiên nói.

"Ta nghe nói Lan Sương Bí Cảnh mỗi một phút sẽ chuyển đổi tọa độ một lần. Nên chưa chắc sẽ gặp được kẻ đi trước hay sau mình."

Bọn họ bắt đầu quan sát xung quanh. Nơi này linh khí tràn đầy nhưng khá cuồng bạo. Kỳ hoa dị thảo đúng là nhiều nhưng xem qua chỉ là linh dược dành cho huyền giai nhất trọng thiên. Không đáng để thu gom.

"Bình tĩnh. Chúng ta chỉ ở rìa bí cảnh thôi."

Tiếp đó, ba người không nhanh không chậm bay đến, khắp nơi sương phủ tạo một khung cảnh khá huyền ảo. Tuy nhiên ngoài thứ đó thì không có gì nguy hiểm.

Qua ngày thứ hai. Cả ba vô ý xông vào một đàn Tam Dực Đường Lang.

Bọn chúng phát hiện kẻ xâm nhập. Lập tức bao quây.

"Trường Hà Lạc Thủy." Theo lời nói. Một luồng sóng nước từ Hà Tiểu Xuân lan tỏa ra đánh về bốn hướng. Vô số Tam Dực Đường Lang bị đánh bật ra.

Tiếp đó, Hứa Nhật Thành toàn thân như một hỏa nhân xông vào giữa đàn Tam Dực Đường Lang.

Một lúc sau hắn quay lại. Trên tay y đã là một bầu mật.

"Mật của Nghê Phong. Đồ tốt đó. Ta nghe nói giá trị khá cao. Ăn cũng rất ngon."

"Rút lui đi. kẻo một chút bị đám nghê phong truy đuổi thì phiền."

"Cả ba lập tức rời đi. Lần này có lẽ cả ba hưởng lợi.

Nghê Phong vốn là loại ong cảnh giới Huyền giai nhất trọng thiên. Nhưng độc của nó khá khó chịu. Lần này chắc đang có trận chiến với Tam Dực Đường Lang. Nên Hứa Nhật Thành dễ dàng đắc thủ.

Đi một đoạn lại gặp nột đàn hung thú hình dáng kỳ lạ. Thân Vượn đầu lại như ác điểu. Số lượng hơn trăm con mà cảnh giới huyền giai đỉnh phong.

"Trốn nhanh." Tất cả lập tức rời khỏi. Đi hai mươi dặm. Tưởng an toàn ngờ đâu một tiếng crit vang lên.

"Đây là Ác Thi Điểu."- Hà Tiểu Xuân biến sắc.

Trên không hơn mười vạn con Ác Thi Điểu bay thẳng xuống.

Lạc Tinh nhanh chóng ném lên một quả cầu ánh sáng được bao phủ bởi vô số linh năn. Quả cầu nhanh chóng biến lớn hơn năm dặm che mất cả một góc trời. Cả ba lại bay đi một khoảng khá xa.

"Có lẽ an toàn."

"Chưa chắc."- Lạc Tinh chỉ phía dưới.

khu vực ở dưới là Thực Cốt Hoa. Một loại ác thảo có thể tiêu hóa hầu hết các loại thú. Chúng miễn nhiễm công kích linh lực. Cơ thể lại dẻo dai. Dù là Huyền Giai thập trọng thiên yêu thú lọt vào cũng khó sống. Đương nhiên không phải gặp chúng là xui xẻo. thường gần thực cốt thảo có một loại là Dục Cốt quả. Một loại quả chỉ cần ăn vào cơ thể dù tất cả xương vỡ nát cũng sẽ lành lại.

Tuy nói Huyền Giai thập trọng thiên như ba người dù bị thương nặng đi nữa chỉ cần còn linh lực. Cơ thể sẽ tái tạo như mới. Đương nhiên nếu vết thương đó so một loại vũ khí mạnh mẽ như địa giai gây thương tổn thì không cách nào dùng linh lực hàn gắn. Nhưng dục cốt Quả lại được. Giá trị một quả không dưới năm vạn linh thạch thượng phẩm.

"Trần Tiểu ngư. Ngươi thu kỳ quả. Hai ta đánh nghi binh."- Hứa Nhật Thanh nói.

"Được."- Cả ba bắt đầu phân công rõ ràng nhiệm vụ.