Hùng Ca Đại Việt

Chương 48: Ai Cũng Có Mục Đích Riêng Cả



Theo phong tục của người Hán thức ăn cũng chia theo giai cấp, dân đen bình thường chỉ chính là loại người thấp kém chỉ có thể ăn rau, thịt lợn. giàu sang phú phú danh môn thì mới có thể ăn thịt gà, vịt, dê, còn cao cấp hơn thì có thể ăn Hải Sản.

Ngoài ra theo văn hóa Nho Giáo thì người quân tử phải tránh xa bếp núc, vì thề một kẽ có xuất thân từ bếp núc sẽ không được coi trong, là những kẽ không có chí hướng, nấp sau ở sau bếp không có triểu vọng giống như đàn bà.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Bạch Ngưu nhanh chóng mở nắp bình rượu ra rót cho mỗi người một chén nhỏ, nhưng chỉ riêng Mi Phúc lại không rót cho hắn.

Hương thơm rượu xộc vào mũi, chỉ ngửi thôi cũng đủ biết rượu tốt như thế nào rồi.

" ha ha ha! Chỉ có rượu của Phạm Lão đệ là hợp ý ta!" Hầu Chính cười ha hả nói.

" Ngươi! Mau rót cho ta!" Mi Phúc nhìn thấy ai cũng được rót một chén cả, mà mình lại không được rót thì ngay lập tức cả giận quát mắn Bạch Ngưu.

" ha ha ha! Mi chấp sự không nên nóng tính, chẳng phải Mi Chấp sự mang theo một bình rượu chuyên dùng cho Hoàng Đế dùng sao! Bọn dân đen bọn ta làm sao dám dùng thứ của Hoàng Ân chứ! Ha ha ha!" Chân Thiếc ngay lập tức chớp lấy thời cơ hạ mã uy Mi Phúc một phen.

" ah! Đúng đúng! Ngươi còn không mau rót rượu cho Mi chấp sự à! Đó là rượu của Hoàng Đế uống à!" Hầu Chính cũng buôn một câu.

Quả thật Hầu Chính cũng không có ưa gì Mi Phúc cả, không phải tên này có gia thế rất lớn, nên hắn không dám động vào. Nhưng lần này Mi Phúc ỷ thế hiếp người, nhưng lần này hắn lại gặp phải Phạm Long một gia hỏa không hề ăn thua thiệt.

Hương rượu cay nồng lan tỏa khắp gian phòng, mà bình rượu của Mi Phúc mang theo, quả thật hương vị cũng không tệ, nhưng so với Rượu của Phạm Long đã qua tinh chế thì làm sao mà sánh được.

" hảo rượu!" mọi người đều uống một chén. Vị rượu đậm đà, cay nồng trong khoang miệng làm cho tên nào tên nấy lân lân đến khó tả.

Rượu qua ba chén, món thứ hai lại được mang lên, món này chính là gà nướng lu được ướp tẩm mắc khén tươi. Gà nướng lu chín vàng đều, nhưng không cháy xém phần da bên ngoài, mở gà bóng bẩy, hương thơm ngào ngạt. chấm cùng mới muối xanh hạt dỗi, hương vị phải nói tuyệt trên cả tuyệt vời.

Món thứ ba chính là tôm sông nướng mọi, món thứ tư là thịt dê áp chảo chấm chao. Mỗi món mang theo một hương sắc khác nhau, cách bày biện cực kỳ đặc sắc, chỉ cần nhìn cũng đủ biết món ăn ngon đến mức độ nào rồi.

" ha ha ha! Mời các vị thưởng thức món ăn cuối cùng cũng là món ăn trấn điếm của tử điểm Túy Tiên Lâu" Phạm Long lúc này mới nâng cao giọng.

" Ah! Những món ăn kia không phải những món trấn điếm! ha ha ha! Lần này ta quả thật có lộc ăn rồi!" Hầu Chính cười sảng khoái.

Chỉ thấy bên ngoài Bạch Ngưu mang vào một cái bếp lò nhỏ, bên trong còn có than hồng đang cháy hừng hực. theo sau chính là mấy địa thức ăn, nhưng toàn bộ lạc đồ còn sống, như tôm sông đã lột võ, thị dê thái mỏng, rau tươi.

" ah! Phạm Phó Quân đây là món gì! Chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta ăn sống!" Hứa Đông có chút không vui. Hắn chính là một cái văn nho, mà văn nho chính là những kẽ theo trường phái mangtheo chuẩn mực đạo đức.

" ha ha ha! Làm sao có thể! Món ăn này chính được gọi là Lẩu.

" nước dùng này chính là dùng xương dê nấu ba ngày ba đêm, chất ngọt, hương vị đậm đà, kết hợp cùng với hương liệu bí truyền. khi ăn chỉ cần cho tôm cùng thịt dê thái mỏng vào, nhúng vào nước dùng này chừng hai hơi thở là có thể lấy ra ăn liền.

Thịt vừa chín tới hương vị cực tốt! hơn nữa món này còn có tác dụng tráng dương tăng cường sinh lực!" nói đến đây Phạm Long lộ ra một nụ cười quỷ dị, nụ cười mà bất kỳ nam nhân nào cũng biết.

" ah! Ngươi nói là sự thật!" Hầu Chính không tin.

" ha ha ha! Hầu đại nhân! Ngươi đã từng thấy ta lừa ngươi bao giờ!" Phạm Long cười hả hả. tự tay động đũa đầu tiên làm mẫu đầu tiên.

Chỉ thấy Phạm Long dùng đũa gắp lấy một ít thịt dê thái mỏng sau đón nhúng vào trong nồi nước dùng đang sôi, có thể dùng mắt thường nhìn thất thịt dê tái dần, chỉ chư đầy ba hơi thở Phạm Long đã mang thịt dê ra thổi hai cái rồi cho vào miệng.

Ăn xong hắn không ngừng chép miệng thèm thuồng, tay tự rót một chén rượu uống cực kỳ sảng khoái.

. . . . . . . . . . . . . . . .

Một bữa tiệc no say, Phạm Long tin tưởng sau ngày hôm nay thanh danh Túy Tiên Lâu của hắn có thể vang danh toàn Trấn Mê Linh.

" Công Tử! ngươi chịu chi tiêu bỏ ra lượng lớn tiền để khoảng đãi đám người kia! Quả thật tiện nghi cho bọn chúng!" Vương Nhu bất bình nói.

" ha ha ha! Nha đầu ngốc! ai bảo bọn chúng ăn không! Không phải ba cái gia chủ mỗi tên cống nạp 30 thỏi bạc lớn hay sao!" Phạm Long cười mắng.

" không! Ý ta bảo là tên Hầu Chính, Hứa Đông cùng Chân Thiếc kìa! Ba tên kia mặt thật dày!" Vương Nhu chu môi.

" ha ha ha! Không lỗ! không Lỗ! để ta dạy cho muội mấy bài học!" Phạm Long xoa đầu Vương Nhu nói.

" Muội thấy hôm nay ba cái gia chủ kia tặng ta một lượng lớn bạc phải không ?" Phạm Long hỏi.

" đúng! Rất nhiều bạc!" Vương Nhu trả lời.

" bọn chúng tặng tiền không phải chỉ là vì muốn lấy lòng ta. Bọn chúng tặng tiền cho ta có ba chủ đích. Thứ nhất là muốn thăm dò thái độ của ta như thế nào. Xem ta thuộc thể loại đam mê thứ gì để sau này bọn chúng cần đến ta giúp sẽ mang thứ đó ra trao đổi.

Chuyện thứ hai bọn chúng muốn thăm dò thái độ của ta đối với các thế lực trong Trấn Mê Linh. Bọn họ muốn dùng 30 thỏi bạc kia bôi trơn các mối quan hệ, cũng như muốn cho Hầu Chính cùng Hứa Đông thấy bọn họ đã cho ta tiền, nếu như ta quá tham lam không chia cho hai kẽ kia, hoặc chia cho một trong hai tên.

Nếu ta chia tiền cho Hầu Chính tức là ta theo phe của Hầu Chính làm một cái tay chân cho hắn. còn ta chia tiền cho Hứa Đông thì ngược lại ." Phạm Long chậm rãi phân tích.

" bọn chúng thật là âm hiểm!" Vương Nhu tức giận.

" vậy công tử tính toán như thế nào!"

" ha ha ha! Đương nhiên là ăn không nhã xương rồi! tiền vao túi ta làm sao có thể chạy ra ngoài được!" Phạm Long cười gian.

" Bạch Ngưu! Ngày mai ngươi đến các nhà Sùng, Cao, Đỗ thu mua một lượng lớn lương thực cũng như mang một bình rượu nhỏ đến xin gặp gai chủ bọn chúng nói rằng ta muốn mua thương thực để ủ rượu. vì muốn ủ ra rượu tốt phải cần đến rất nhiều lương thực!" Phạm Long cười gian.

" ngày mai ta sẽ đến phủ thành chủ xin cấp một mãnh đất nhỏ để xây dựng lò nấu rượu! chỉ cần được thông qua thì kế hoạch của chúng ta cũng thành công một phần. !" Phạm Long nói.

" ah! Công tử ! ngài định kinh doanh rượu! ta nghe nói rượu là hàng quốc cấm! chúng ta không được tự tiện nấu rượu a!" Vương Nhu hỏi.

" ta không nấu rượu! thì rượu đâu bọn chúng uống! nha đầu ngốc ta đương nhiên là có tính toán của mình rồi!" Phạm Long cười hăn hắn.

Quả thật Phạm Long có ý định kinh doanh ngành thương nghiệp sản xuất rượu này. Hắn không chỉ làm ra rượu gạo thông thường, mà còn làm ra rượu cao lương, rượu nho, cùng rượu ngâm. Ví như ngâm chuối hột, ngâm Dương vật Hổ, Dê, ngâm chun với Nhân Sâm, Linh Chi. Tạo ra các loại rượu khác nhau làm tăng giá thành của chúng lên.

Ngoài ra nấu rượu chỉ là vẻ bên ngoài mà thôi, thực chất Phạm Long muốn dùng rượu để chưng chất cồn độ cao, dùng để rửa vết thương, sát khuẩn dùng cho binh sĩ bị thương.

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Quả thật không ngoài dự đoán của Phạm Long ngày hôm sau Bạch Ngưu đến nhà ba cái đại gia tộc ngõ ý muốn mua lương thực để nấu rượu , liền ngay lập tức đồng ý, hơn nữa bọn họ còn đề nghị hỗ trợ nhân công xây dựng lò nấu rượu luôn. Mà mục đích Phạm Long không cần hỏi cũng biết chính là muốn tìm ra phương phá nấu rượu của Phạm Long.

Còn phía bên Phạm Long thì gặp khó khăn một chút, vì Hầu Chính lấy cớ rượu là hàng quốc cấm không được nấu đại trà, sau một hồi thương thảo, Phạm Long nói là sẽ chia hoa hồng cho Hầu Chính. thế là tên kia ngay lập tức đồng ý, cấp cho Phạm Long một mãnh đất lớn khu ngoại thành do Phạm Long nấu rượu.