Hùng Ca Đại Việt

Chương 28: Dò La Tin Tức.



" Ca! cho ta! Cho ta một bình rượu! không một chén rượu cũng được!" Phạm Ngũ Lão ngay lập tức lao tới ôm bắp đùi Phạm Long, lúc này Phạm Ngũ Lão không có một chút phong phạm của một cao thủ cấp bậc Võ Tướng cả.

Võ Tánh tuy không nói một lời nào, nhưng ánh mắt lại nhìn chòng chọc lên mấy bình rượu nhỏ trên tay Phạm Long.

Hai vò rượu lớn, sau một hồi chưng cất cũng chưng ra được 5 bình rượu nhỏ, mỗi bình có thể rót đầy được 10 chén nhỏ.

Mà mỗi vò rượu lớn có thể chứa đầu 50 bình rượu nhỏ này, thử nghĩ mà coi tỷ lệ đào rượu đào thải ra để được một bình rượu nhỏ này là bao nhiêu.

" tốt! Ngũ Lão! Nguyên Võ! Ta cho hai ngươi một bình! Uống cẩn thận! không nên quá say, rượu rất mạnh a" Phạm Long nhắc nhở, sau đó hắn mang theo bốn bình rượu nhỏ cùng một ít thịt khô hướng quân doanh mà đi tới. mục đích đương nhiên chính là Hầu Hùng rồi.

Đi xe trâu cả một buổi, Phạm Long cũng đến được doanh trại đóng quân của Trấn Mê Linh.

Cái Doanh trại này có diện tích khá lớn, ước tính chừng 10 mẫu đất. chia ra làm nhiều khu chính, như khu doanh chính, khu đóng quân, khu luyện tập, kho binh khí, kho lương,. . . .

Nhìn thấy một người lạ mặt xông vào quân doanh, mấy cái binh lính canh cổng ngay lập tức đứng ra ngăn cản, sau khi làm rõ thân phận cùng mục đích đến quân doanh, đám lính kia mới cho Phạm Long vào trong, đồng thời một tên đội trưởng trực tiếp dẫn Phạm Long vào trong, tiếp đại vô cùng khách khí.

Daonh trướng đại doanh, nơi này có thể là một nơi cơ mật của toàn bộ khi quân doanh, cũng là nơi ở của Hầu Hùng cùng bộ hạ của hắn.

" Báo! Hầu Tướng Quân! Bên ngoài có người xưng là Phạm Long, muốn bái kiến!" ngay khi Phạm Long vừa báo danh tính là đã có người thông báo cho Hầu Hùng rồi.

" Các huynh đệ, tên nhãi đó đến rồi!" Hầu Hùng hừ lạnh. Quả thật hắn không thích rời đi nơi này một chút nào cả, hằng năm đều có 2 lần vận cống phẩm sang Giao Châu. Hắn thu lợi không ít từ việc này, tuy chức quan phấp, nhưng mỡ thì có thừa.

Còn khi về Giao Chỉ hắn có thể đạt quân hàm Giáo Quan chức vụ cao hơn bỗng lộc cao hơn, phong quang cao hơn, nhưng tiền thì không có. Như thế hắn làm sao cam.

Vì thế đối với Phạm Long Hầu Hùng luôn có thía độ khó chịu, thậm chí là muốn giết người.

Phía dưới Hầu Hùng cũng có một tráng hán, cao to lực lưỡng, nhưng không biết sức chiến đấu ra sao, nhưng hai trong số bốn tên nét mặt có chút tái nhợt, chứng tỏ tiêu hao sắc dục quá mức.

" Hầu Tướng Quân! Chúng ta nên dạy cho hắn một bài học không?" Một tên cười âm hiểm nói.

" Hừ! Sỹ Huy Công Tử tự tay khâm điểm hắn! hơn nữa võ lực của hắn không tệ! dường như tối qua hắn đánh còn chưa hết sức!" Hầu Hùng có chút nhùng chí.

" Hừ! xem ra ngày hôm nay tên tiểu tử này muốn thị uy với huynh đệ chúng ta!" một tên khác lại nói.

" Đệ thì nghĩ khác, hắn hẳn là muốn cùng chúng ta chia một chén canh! Vị trí Phó Quân là một miếng thịt mỡ mà!"

" Cứ xem đã! Nếu như hắn có ý đồ! Chúng ta cũng có cách đối phó" Hầu Hùng trầm giọng.

Không lâu sau Phạm Long cùng một tên đội trưởng bước vào, Phạm Long mắt nhanh nhạy đã nhìn ra thân phận mấy người kia đồng thời cũng dò la ra đôi chút thực lực của những người này.

" ha ha ha Hầu huynh! : Phạm Long nở một nụ cười cực kỳ thân thiện.

" Ngày hôm qua tiểu đệ! Hắc hắc hắc! ngày hôm qua tiểu đệ có nhiều điều đắc tội Hầu huynh! Hầu huynh đại nhân đại lượng chớ trách kẽ thiếu hiểu biết như đệ!" Phạm Long ngay lập tức hạ thấp bản thân lấy lòng Hầu Hùng.

" tiểu tử! Hầu Ca cũng không phải là cái tên ngươi có thể tùy tiện gọi!" một thanh âm bất thiện vang lên.

Phạm Long cau mày nhìn về hướng pháp ra âm thanh, thì phát hiện ra cái tên quái khí, sắc mặt vàng nhợt, hai bên thái dương hóp lại không khác gì đầu con khỉ già.

" ha ha ha! Vị đại ca này! Tiểu đệ biết, nên hôm nay mới mang rượu quý đến bồi tội với Hầu Ca đây!" Phạm Long cố nặng ra một nụ cười lấy lòng, rồi giơ bốn bình rượu nhỏ lên.

" hừ! cái tên nhãi nhép như ngươi làm sao có được rượu ngon! Ta sợ rượu của ngươi còn tệ hơn cả nước tiểu ngựa!" một tên châm chọc nói.

" hắc! Hắc! Hắc!" Phạm Long cũng không nói nhiều, hắn giật nút bần ra, mùi hương trong bình rượu lan tỏa trong không khí.

" ha ha ha! Chư vị thấy thề nào ?" Phạm Long cười tà, bình rượu kia đã đưa đến trước Hầu Hùng.

Hầu Hùng lúc này làm gì còn bộ dáng tức giận với Phạm Long nữa, ánh mắt nhìn chòng chọc vào cái bình rượu nhỏ trên bài, miệng hắn không ngừng nước nước bọt.

Hắn không nhịn được giật lấy bình rượu kia, tự rót cho mình một chén nhỏ.

" Suýt!" Hầu Hùng hút một phát, chén rượu đã sạch sẽ, hắn có thể cảm nhận được hương vị rượu nồng đậm. vị rượu cay xè lan tỏa trong khoang miệng, cổ họng, rồi đến bụng, một cảm giác lân lân khó tả diễn sinh trong cơ thể.

" Hảo Tửu! hảo tửu! ha ha ha!" Hầu Hùng cười vui vẻ.

Bốn con sâu rượu kia, nghe mùi cũng biết đây là tuyệt thế mỹ rượu, cả bốn tên nhanh chóng xông đến, muốn giật mấy bình rượu còn lại trên tay Phạm Long.

" này! Không được! cái này là ta chuẩn bị cho Hầu đại ca!" Phạm Long ngay lập tức xua tay.

" Đúng! Cái này là Phạm Long hiền đệ muốn hiếu kính lão ca này! Ha ha ha! Các ngươi còn không mau cút!" Hầu Hùng ngay lập tức thay đổi thái độ với bọn thuộc hạ.

" Còn không mau cút!" Hầu Hùng nhìn thấy mấy tên kia vẫn còn đang ngóp nghép mấy bình rượu quý, ngay lập tức trở mặt gầm lớn.

Bốn tên kia xám xịt rời đi đồng thời trên khuôn mặt để lộ ra vẻ oán giận.

Tất cả những thứ kia đều được Phạm Long âm thầm ghi lại, không có bất kỳ ai nhìn ra khóe miệng hắn khẽ cong lên.

" ha ha ha Phạm hiền đệ! Mau mau mau! Chúng ta cùng đi uống rượu!" Hầu Hùng hào sảng nói.

" Người đâu! Còn không mau chuẩn bị mồi nhắm! hôm nay bổn tướng quân muốn một trận no say ha ha ha!"

" Ah! Không được Hầu huynh! uống rượu ngon, thì phải có mồi ngon tương xứng, loại thức ăn tẻ nhạt kia làm sao phù hợp với loại rượu quý này!" Phạm Long cười tà. Bên hông lại lấy ra một chiếc túi giấy, bên trong chứa cái gì đó.

" Phạm hiền đệ! Đây là thứ gì ?"

Chỉ thấy Phạm Long gỡ túi giấy ra, bên trong là một khối thịt khô có màu nâu đỏ, mùi hương phát ra thơm nức mũi.

" ha ha ha đây là đặc sản chỉ có Phục Hưng Thôn đệ mới có mà thôi, làm từ thịt Nai tơ, hùng phần thịt đùi ngon nhất, sau đó tẩm ướt 49 loại hương liệu, rồi phải hong không một tháng mới thành phẩm." Phạm Long tùy tiện biên ra cái món thịt nai khô này.

Quả thật mấy ngày trước, trước khi rời đi Phục Hưng Thôn, Phạm Long đã vay mượn được một ít muối cùng phối hợp với các loại hương liệu mà Nguyễn Sí tìm trờ về như Xả, Hạt Dỗi, Tiêu, Mắc Khén. Để làm hương liệu làm một ít thịt khô mang đi dùng dần.

Thật sự không ngờ tới cái thứ này lại dùng để khoe mẽ, cũng như làm mồi ngon dụ dỗ một con cá lớn.

Hầu Hùng ,tỏ ra nghi ngờ, nhưng mùi hương của khối thịt khô này rất tuyệt, hắn không nhịn được mà xé một khối nhỏ đưa vào miệng.

Hắn trợn mắt thật to nhìn chòng chọc Phạm Long.

" ngon! Tuyệt! đúng là tuyệt phối! ha ha ha Phạm Lão đệ! Hầu lão ca thích!" Hầu Hùng cười rộ lện.

Phạm Long liền ngồi xuống bàn cùng Hầu hùng chè chén. Quả thật rượu rất là nặng đô, là Hầu Hùng lại uống cạn chén không ngừng, chỉ mới xong hai bình là tên kia đã có dấu hiệu ngà ngà sau, mặt mày đỏ bừng.

" hắc hắc hắc! ta nói Phạm Hiền đệ này! Đệ có chuyện gì muốn nhờ Hầu Ca. đệ cứ nói thoải mái hầu Ca sẵn lòng giúp!" Hầu Hung lên cơn say cao hứng nói.

" Ha ha ha Hầu Ca! sao nghĩ tiểu đệ như thế! Tiểu đệ chỉ muốn bồi tội với Hầu Ca thôi!" Phạm Long cũng cố gắng tỏ va say nói.

Phạm Long loạng choạng đứng lên, tay nân chén rượu lượn lờ khắp doang trước. hắn bước đến một tấm bản đồ treo chính giữa, rồi trong chốc lát lại xoay người rời đi.

Giang hồ dừng gót chân phiêu bạt

Bằng hữu cùng nhau chén rượu nồng

Ngày mai trên bước đường lưu lạc

Biết còn gặp lại nữa hay không?

Uống cạn chén này thêm chén nữa

Cùng nhau quên hết chuyện ngày qua

Quên hết đau thương mùa binh lửa

Đừng nhắc làm chi thêm xót xa.

" ha ha ha thơ hay! Hảo thơ hay! Phạm hiền để quả thật là thiếu nên xuất anh tài, xuất khẩu thành thơ. Ha ha ha!" Hầu Hùng rất là cao hứng.

Nhưng hắn nào biết được, chỉ trong thoát chốc kia, cũng như những lần quan sát lén lúc, Phạm Long đã ghe nhớ lại những chi tiếc trên tấm bản đồ sơ lược kia rồi.

Hắn lượn một vòng quang tấm bản đồ để một lần nữa xác nhận thêm một lần nữa mà thôi.