Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài

Chương 21: Chỉ Cần Có Em



-Cô tỉnh giấc , đã thấy anh đang nằm kế bên và ôm cô vào lòng , anh nói…"Em dậy rồi hả…"

"Hông có còn ngủ…

"Còn ngủ sao trả lời được anh…

"Hỏng biết…

"Đánh một cái quá…

-Anh chọt lét cô, cô cười quá trời, mặt anh đối diện với cô , cô bảo…"Này , này đừng chọt lét nữa tôi nhột…"

"Biết nhột à…

"Biết chứ sao không…

"Vậy sao còn dám lì hả, nói xạo nữa …

"Tôi nói đùa mà, anh bảo anh tin cơ chứ…

"Còn dám trả treo à…

"Không có, haha đừng chọt lét nữa…

-Mũi anh chạm vào mũi cô, anh hôn cô , cô ôm người lấy người anh thật chặt, anh nói…"Ôm chặt như vậy là muốn nữa à…"

"Hứ. Ai thèm chứ chẳng phải anh muốn hôn à, hôn đi…

"Em nói đấy…

-Anh vừa cất lời xong , thì từ hôn lên cổ cô , thân thể hai người quấn lấy nhau , anh kéo mền lên và chùm lại , hai người đùa giỡn rất vui…anh biết cô còn mệt nên đã ôm cô và nói…"Ngủ thêm chút nữa đi lát hồi dậy…"

"Ừm…

"Chút em muốn ăn gì, anh bảo bếp làm…

"Tôi không biết….

"Cái gì cũng không biết , vậy biết yêu anh không…

"Khôngg, tự nhiên buồn ngủ quá đi ngủ thôi…

"Chưa gì đã muốn trốn…

-Cô đã nhắm mắt lại và nằm trong lòng anh , cô ôm anh và ngủ thêm một chút nữa, 12 giờ trưa, anh đã kêu cô dậy đánh răng rửa mặt , thay đồ anh dẫn cô đi ăn…



"Dậy thay đồ đi, trưa rồi…

"Ừm tôi muốn ngủ thêm một chút nữa…

"Không dậy đi…

"Không….

"Anh ẩm em vào nhà vệ sinh thay đồ cho em đấy…

"Anh muốn làm gì anh làm, tôi buồn ngủ lắm, có phải anh chưa từng thấy cơ thể tôi đâu, chả phải anh nhìn cả đêm rồi à , hỏi tôi làm gì nữa…

"Em đừng có trách anh đấy

-Anh liền kéo cô dậy và bế cô vào nhà tắm , anh choàng áo tắm vào cho cô , anh bế cô ngồi lên gần bồn rửa mặt , anh cột tóc và đánh răng, rửa mặt , thay đồ cho cô,anh làm một cách rất thuần thục. thay đồ xong cô vẫn chưa muốn tỉnh …

"Vẫn chưa chịu tỉnh , buồn ngủ lắm à…

"Tôi mệt cả đêm rồi, anh không cho tui nghĩ ngơi một chút được à…

"Anh không muốn em bỏ cử ăn trưa, không tốt cho sức khỏe, ngoan dậy đi, ăn xong về em muốn ngủ bao nhiêu cũng được..

"Anh nói đấy, tối nay anh không được động vào người tôi…

"Rồi , rồi biết rồi…

"Ừm

-Anh đưa cô ra tới nhà ăn, anh bảo cô ngồi vào bàn và anh đi lấy đồ ăn cho cô, Cao Vân Hi ngồi chung bàn với hai người và đi lấy đồ ăn cùng Bắc Minh Phong, tới bếp lấy đồ ăn , bữa nay là thứ bảy bếp phải nấu món Gà chiên nước mắm, bắp cải xào, canh bắp cải thịt băm, nhưng bữa nay bếp không nấu món đó bếp nấu món, Thịt kho trứng cút và bắp cải luộc , canh bí đỏ thịt băm, Cao Vân Hi không thích ăn món này cho lắm , anh hỏi bếp với một giọng nói trầm …"Sao bữa nay lại nấu món này, món này không có trong thực đơn tuần này mà…"

-Đầu bếp nghe giọng nói của anh rất trầm và dữ nên đã từng tẩy trả lời…"Dạ , dạ món này là anh Bắc kêu bọn tôi nói ạ…" Cao Vân Hi liền xoay qua nhìn Bắc Minh Phong và dập tắt đi rửa hi vọng kêu bếp làm lại món mới…

"Cậu không vừa lòng cái gì à…

"Không , không có…

"Vậy về chỗ thôi…

"Ờ…

-Dù Cao Vân Hi có hung dữ cở nào thì cũng phải khiếp sợ trước Bắc Minh Phong anh chưa bao giờ làm sai trái ý anh, dù hai người có là bạn thân nhưng Cao Vân Hi vẫn nhỏ hơn Bắc Minh Phong hai tuổi , đảo này của Bắc Minh Phong nên anh vẫn rất coi trọng Minh Phong…

"Sao cậu lại bảo bếp làm món này…

"Cô ấy thích ăn món này…



-Anh nghe như chết lặng vì cô mà Lão Đại đổi thực đơn hôm nay của mọi người trên đảo, anh nghe xong chỉ biết cười và ngậm mồm lại và không nói gì thêm nữa…

"Có ý kiến à…

"Không, không có…

"Đồ ăn của em đây.

"Tôi cảm ơn.

"Em ăn đi…

"Ơ, thịt kho trứng này, lâu lắm rồi tôi chưa được ăn món này…

"Lão Đại biết cô thích ăn món đấy , bảo bếp làm và thay đổi thực đơn hôm nay của mọi người đấy…

"Ồ vậy à.

"Tôi không hề thích ăn món này tí nào…

-Anh và cô nghe xong liền đồng thanh nói…"Vậy nhịn đi…" anh nghe liền ngơ ngác sao hai con người này càng ngày giống nhau không biết , cách nói chuyện cũng như vậy…anh đứng hình một lúc và cầm thìa lên múc ăn , không dám nói thêm gì nữa , anh và cô cười như được mùa…

"Trứng này…

"A

-Anh đúc cho cô ăn , Vân Hi chỉ biết ngồi khép nép vào để chỗ cho hai người thể hiện tình cảm , anh không nói nên lời , anh nhìn Thời Tịch Ngọc và nói…"Ngày mai tôi sẽ cho cô ôn lại các bài tập và ôn những kĩ năng lỡ như mình có bị bắt cóc và bị trói mình sẽ làm gì tôi sẽ tập cho cô…

"Tôi biết rồi…

-Trương Nhã Tịnh đã lên tới trên đảo và gặp Trương Hạo Hiên là anh trai của cô , cô vẫn không biết là có sự xuất hiện của Thời Tịch Ngọc , cô đi theo anh và xin lỗi anh vì mình mãi chơi với bạn trên thành phố nên đã tới trễ, Hạo Hiên là một người rất cưng và chiều chuộng em gái rất thương cô…

"Anh hai, em xin lỗi…

"Hứ, sao không ở trên với mấy người bạn em luôn đi…

"Lâu lâu em nói được mà , trễ có hai ngày thui , tha lỗi cho em đi…

"Tha cho em lần này thôi đấy…

"Yaeh cảm ơn anh hai, yêu anh hai nhất…

-Cô ôm và nhảy lên người anh hai, anh cảm thấy rất bình thường vì khi ở nhà hai người còn thân hơn như thế nữa, ai không biết nhìn vào còn tưởng hai người là người yêu nhưng thật chất hai người là anh em, hai em đùa giỡn với nhau ở ngoài…

-Thời Tịch Ngọc ăn xong anh đang đưa cô về phòng trên đường về cô thấy Hạo Hiên đang ôm một cô gái , cô đứng từ xa nên không nhìn rõ cô gái đó là ai , từ từ bước lại cô nhìn rõ diện mạo người đó hơn và biết đó là Trương Nhã Tịnh, cô nghĩ trong lòng …(Hai người này là người yêu À, ôm nhau thắm thiết như thế chủ có thể là người yêu, nhưng cô ấy nói với mình là tới đây nói là thăm anh trai mà vậy đây cũng có thể là anh hai cô ấy hai người đều mang họ Trương…))