Hồng Bàng Lập Quốc Ký Rewrite

Chương 324: Chỉnh hợp Nam Bàn (2)



- Cậu Minh! Bác Lộ! Hai người khỏe chứ!

- Cậu Hùng, lâu lắm rồi không gặp!

- Khỏe chứ?

Đan Quốc Hùng dẫn người tới, Minh và cha vợ Dương Quốc Lộ ra đón, các bên đều tươi cười chào hỏi thật nhiệt tình cứ như là bạn cũ của nhau vậy.

- Lần hội minh này nếu tổ chức thành công, Nam Bàn từ nay ổn định và thống nhất, hai người nhất định là đại công thần. - Đan Quốc Hùng nhìn Minh và Dương Quốc Lộ, nói nước đôi. Đại hội này thành công thì mọi chuyện đều tốt, không thì chỉ e là đại họa. Mà muốn đại hội thành công

- Cái ấy cũng còn phải nhờ mọi người cùng chung sức.- Dương Quốc Lộ liền cười lớn đáp lại, lão đã được thông não sớm, đại hội này cần phải thành công, thậm chí Đan Quốc Hùng phải nắm thực quyền, có thế mới cho tên này mệt tới chết, không còn hơi sức để ý việc khác nữa. Vì thế, lão chả có hề tìm cách loại bỏ Hùng một cách thực sự. Tất nhiên, sự ngăn cản vẫn sẽ có, họ phải tỏ ra tham quyền một tí, để đối phương cùng mình giành việc, chứ nhường hết là bị nghi ngay.

Thấy Dương Quốc Lộ vậy mà tỏ ra bình thản hơn, Đan Quốc Hùng cũng hơi nghi nhẹ. Có điều, hắn giữ chặt sự nghi ngờ lại, chờ xem mọi thứ diễn tiến ra sao, đối phương đã làm mọi thứ để có được cơ hội này, nếu có thể thoải mái đáp trả, thì có lẽ có chỗ tự tin. Đan Quốc Hùng qua điều tra, biết được đầy đủ sự việc diễn ra, thấy có quá nhiều chỗ bất hợp lý, đầu tiên là những kẻ tấn công vậy mà không giết chết một ai, thứ hai là không có kẻ nào bị bắt, thứ ba là vũ khí bị vứt lại rất nhiều ở hiện trường, tạo nên một đống chứng cớ. Từng ấy sự trùng hợp, làm sao mà tin được.

Đợi tới khi những đại biểu các thế lực trên Nam Bàn tới đông đủ, đại hội được chính thức bắt đầu. Tất nhiên, có rượu và thức ăn ngon được đem ra để thưởng thức trước, xong nhiều bên vẫn nhìn nhau trong căng thẳng, trận doanh khác biệt, thù cũ hận mới, khiến không khí có phần căng thẳng. Minh bắt đầu đi làm dịu tình hình, trước hết một màn chào hỏi, thăm hỏi tình hình các bên của Minh, nghe họ kêu ca phàn nàn mọi thứ, từ việc thiếu tiền để tiếp tục nâng cấp công nghệ canh tác, rồi có vài người phàn nàn việc bị đối xử bất công khi so với những kẻ khác hay thậm chí còn có kẻ lên tiếng chỉ trích bên Minh bất công, cố ý làm khó chúng,... Minh nói chuyện với tất cả, để tất cả cùng được phát tiết một phen, tâm tình dịu lại, lát còn nghe cậu ta nói chuyện. Cảm thấy không khí đã bớt căng thẳng, Minh liền đứng ra khu trung tâm để bắt đầu buổihọp.

- Mọi người, cùng nâng ly cho cuộc hội họp vĩ đại hôm nay của ta. Chúc tất cả sức khỏe, may mắn và thịnh vượng.- Đám đông nhấc chén rượu lên cao rồi uống cạn với Minh, người Thượng thích rượu ngon, hơn nữa đây là được mời uống, đồ miễn phí ai cũng thích cả. Thấy mọi người đều uống rượu rồi, tâm tình thư giãn đủ rồi, Minh nói vào việc chính- Mọi người hẳn cũng biết, hôm nay là lần đầu tiên ta cùng tụ họp thế này. Sở dĩ phải làm phiền tất cả tụ họp tại đây, cũng là vì lợi ích chung của chúng ta. Sau biến loạn, tình hình Nam Bàn tuy dần ổn định lại, nhưng chưa giải quyết tới tận gốc vấn đề, sóng ngầm vẫn còn, và gần đây, vụ tập kích một đám cưới mà tôi tới chủ hôn, cha vợ tôi cử binh sĩ đi theo hỗ trợ, cho ta thấy, tình hình vẫn còn căng. Có câu hòa khí thì sinh tài, cứ tranh tranh đấu đấu, chém chém giết giết, cuối cùng ai cũng không sống yên, ai cũng không làm giàu nổi.

Minh nói từng câu, có người gật gù, có người cau mày, có kẻ tỏ ra thờ ơ, nhưng cũng không ai xen ngang, họ chờ xem Minh định làm gì đây nữa. Nói một hồi những tác hại của tình hình hiện tại, Minh nói bản thân cậu ta đưa ra ý kiến là chỉnh hợp lại Nam Bàn, để nơi đây ổn định hơn. Nghe tới đây, Nay Luốt lên tiếng trước, đây là người của bên Minh, đã có kịch bản trước.

- Cậu Minh nói muốn chỉnh hợp Nam Bàn, nhưng nơi đây tất cả các phe không phải cùng một nhà, mâu thuẫn cũng rất nhiều, cũ có mới có, khó mà thống nhất lắm.

- Mọi người và Minh đều biết rõ, Nam Bàn là nơi rộng lớn, các tộc quá nhiều, khác biệt về địa bàn sinh hoạt và phong tục, tất nhiên muốn cai trị như quận huyện bên dưới thì là không thể. Nhưng thống nhất không nhất định chỉ có một cách, cách bây giờ hơn hai ngàn năm, ở một vùng đất còn rộng lớn hơn Nam Bàn, phe phái đông và khác biệt còn hơn Nam Bàn, người ta vẫn tạo nên sự thống nhất. Đó là Trung Hoa thời Xuân Thu, với sự liên hợp của các liên minh do một bá chủ cầm đầu.

Minh mất chút thời gian tóm lược về thời Xuân Thu, khái niệm liên minh, khái niệm bá chủ cùng với ích lợi các nước tham gia liên minh khi đó. Tóm lại một câu, Minh định dùng mô hình liên minh như này để chỉnh hợp Nam Bàn. Các tộc vẫn có quyền tự cai trị, có điều giờ phải tôn một người làm minh chủ, nghe hiệu lệnh của người này, đóng góp tiền của tạo một đội quân chung để bảo vệ liên minh trước ngoại xâm và đánh kẻ không nghe lệnh,... Ở chiều hướng ngược lại, liên minh có nghĩa vụ bảo hộ các thành viên, giúp đỡ phát triển kinh tế và phân xử tranh chấp giữa các thành viên một các hợp tình hợp lý,....

- Nếu quả thực là vậy, thì chúng tôi được lợi lớn rồi còn gì!- Những thế lực theo phe Minh liền lên tiếng ủng hộ, rồi lớn tiếng ca ngợi Minh và Dương Quốc Lộ lo nghĩ cho họ.

- Cậu Minh, tôi có thắc mắc đây!- Đột nhiên, có kẻ lên tiếng, giọng điệu nghe chừng là đến để gây rối. Minh quay lại nhìn, đúng vậy thật, là một thế lực bị bức hàng sau khi bại trận.