Hôn Phu Lãnh Khốc: Chậm Rãi Động Lòng

Chương 3: Cứng Họng.



Nghe xong những điều mà người đàn ông vừa nói ra, đôi chân mày thanh tú của Bạch Tố Hoan nhíu lại, vẻ mặt của cô càng thêm ngẩn ngơ, sửng sốt tuột cùng.

Cái gì mà biết gia thế thận sự của anh ta chứ? Thật nực cười! Nếu như người đàn ông không chấp nhận mối hôn sự này thì trực tiếp nói thẳng ra, hà cớ gì mà phải ăn nói khó nghe như vậy.

Không phải kết hôn ở độ tuổi này, Bạch Tố Hoan cô đây vui mừng, phấn khởi còn không kịp.

Với lại, đây là lần thứ hai Bạch Tố Hoan mới có dịp gặp mặt anh ta.

Lần đầu tiên gặp mặt người đàn ông, Bạch Tố Hoan chẳng có một chút ấn tượng gì về anh ta hết. Khi ấy hai bên gia đình Bạch - Mạc gặp mặt bàn bạc chuyện làm ăn, hiển nhiên lúc đó người đàn ông cũng đi theo.

Chắc hẳn khi ấy Bạch Tố Hoan còn quá nhỏ, vô tình lướt qua không nhìn rõ diện mạo của anh ta, sau đó cô được mẹ Bạch đưa sang nước ngoài sinh sống đến tận bây giờ.

Kể ra trong lòng Bạch Tố Hoan cũng có chút tò mò khi biết được giữa cô và người đàn ông đã có hôn ước với nhau từ trước.

Đáng lý ra Bạch Tố Hoan không bao giờ chấp nhận về việc hôn ước liên minh gia tộc này, nhưng tất cả cũng vì chữ hiếu với ba mẹ của mình cho nên cô mới cắn răng nghe theo.

Thời điểm hiện tại, tập đoàn do ba của Bạch Tố Hoan đang rơi vào nguy cơ phá sản. Ngay lúc nguy cấp này Mạc lão phu nhân đã trực tiếp liên hệ với ba của cô, nói sẽ giúp gia đình nhà họ Bạch không phải bị rơi vào tình cảnh bế tắc như hiện tại.

Vì vậy mà hai hôm trước, cả gia đình của Bạch Tố Hoan đã đi đến căn biệt thự nhà họ Mạc để tham dự bữa tiệc mừng thọ tám mươi của Mạc lão phu nhân, đồng thời bàn bạc đến chuyện hôn ước trớ trêu này.

Theo như những gì mà mẹ Bạch kể lại, trước kia hai bên gia đình hợp tác làm ăn với nhau rất thân thiết. Ngay sau khi Bạch Tố Hoan tròn một tháng tuổi, hợp đồng hôn ước liên minh được lập ra, điều khoản rõ ràng, rành mạch, hệt như nó là sợi dây thừng vô hình gắn kết mối quan hệ hợp tác giữa hai gia tộc càng thêm khăng khít.

Nhưng bất hạnh thay, Mạc lão gia đã không may qua khỏi vụ tai nạn tàn khốc đó. Trước khi nhắm mắt buông xuôi, Mạc lão gia đã đặt hết niềm trông cậy vào bạn hợp tác lâu năm, thay ông nắm quyền kinh doanh của tập đoàn MZ. Mạc lão gia còn nhắn nhủ thêm, ông hy vọng gia đình nhà họ Bạch nuôi dưỡng con trai ông trưởng thành.

Mạc phu nhân sau khi nghe tin chồng qua đời, bà không chịu nổi cú sốc ngày, bệnh tim tái phát, không kịp uống thuốc trợ tim đã ra đi mãi mãi.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, người con trai duy nhất nhà họ Mạc đã trưởng thành và tài giỏi hơn sự mong đợi của ba cô, đủ tố chất để thay người cha quá cố ganh kế thừa mọi gia tài nhà họ Mạc cũng như trở thành người nắm giữ độc quyền tập đoàn MZ.

Bạch Tố Hoán thì suy nghĩ rất đơn giản, cô dù gì cũng đã hai mươi bốn tuổi rồi, già đến nơi mà vẫn chưa có mối tình vắt vai. Không phải Bạch Tố Hoan không có đối tượng theo đuổi mà là do cô ham học hỏi và còn có ước mơ được đi du học ở Pháp cho nên cô không yêu đương hay hẹn hò với bất cứ một chàng trai nào. Nếu như có người thổ lộ tình cảm, Bạch Tố Hoan dứt khoát từ chối đối phương.

Cũng bởi vì do tập đoàn Bạch Thị có vấn đề nên phận làm con như Bạch Tố Hoan tạm gác lại chuyện đi du học, trở về làm tròn chữ hiếu, hoàn thành hôn ước mà hai bên gia đình đã định sẵn từ trước đó.

Sau khi trở về nước hai ngày so với thời gian đã dự kiến, đêm hôm qua, lần đầu tiên người đàn ông họ Mạc này chủ động liên hệ với Bạch Tố Hoan, muốn gặp riêng cô bàn bạc về một việc. Địa điểm mà anh ta nói đến chính là quán cà phê cách tập đoàn MZ vài trăm mét.

Cho dù Bạch Tố Hoan không muốn đi, nhưng trong nghịch cảnh hiện tại, cô buộc phải chấp nhận nghe theo. Tập đoàn Bạch Thị có được cứu vớt hay không đều nhờ đến sự giúp đỡ của người đàn ông này, vậy nên Bạch Tố Hoan miễn cưỡng ngheo theo.

Phải công nhận một điều rằng, người đàn ông trước mắt, vẻ đẹp trai tựa như gấm thêu của anh ta cũng chẳng thua kém gì người bạn thân khác giới của cô. Cả hai người lại bằng tuổi nhau, chín chắn trưởng thành.

Nhưng thật sự Bạch Tố Hoan cô đây chẳng có chút cảm tình gì dành cho người đàn ông cao cao tại thượng này hết. Chỉ cần liếc mắt nhìn thoáng qua, cô biết hắn ta là người đàn ông cực kỳ kiêu ngạo, lạnh lùng và quyết đoán. Bao nhiêu tính từ xấu miêu tả tính cách của con người, so sách với người đàn ông mặt than này kỳ thật không thể đếm xuể.

Suy đi tính lại, để có được vị trí có tiếng tăm của người đàn ông họ Mạc thì phải vượt qua bao nhiêu gian nan thử thách. Số ít đếm trên dầu ngón tay người có thể đứng ngang hàng với hắn. Chỉ mới hai mươi tám tuổi, anh ta đã gây dựng tập đoàn MZ ngày càng phát triển hơn. Hơn nữa, người đàn ông còn kinh doanh thêm về mãn khu du lịch và các resort ở các địa điểm nổi tiếng.

Bạch Tố Hoan nghĩ thầm trong bụng, một người đàn ông ưu tú, hoàn hảo như anh ta, chắc có lẽ có vô vàn người phụ nữ ham muốn làm bạn gái, Mạc thiếu phu nhân, thậm chí tìm cách leo lên giường để trở thành tình nhân của anh ta.

Đối với Bạch Tố Hoan mà nói, hiện tại trong đầu cô trống rỗng vô cùng, bản thân rơi vào nghịch cảnh này chẳng biết nên vui hay nên buồn. Chỉ đành tự an ủi lòng mình, ai một lần trong đời mà chả nghĩ đến chuyện hy sinh. Hy sinh tuổi thanh xuân của mình, hy sinh ước mơ xa vời để cứu vớt tập đoàn của gia đình khỏi nguy cơ phá sản.

Trông thấy đối phương im bạt chẳng thèm đoái hoài đến lời nói của mình, ngón tay trỏ của người đàn ông họ Mạc gõ xuống mặt bàn được làm bằng chất liệu kính. Tiếng động truyền tới kéo linh hồn người con gái trở về với hiện thực. Bạch Tố Hoan giật mình, ngẩng mặt đưa mắt nhìn về hướng mặt của anh ta, trong miệng cô còn đang ngậm chặt chiếc muỗng.

“Đang suy nghĩ gì vậy? Cảm thấy rất hối hận đúng không? Chỉ hai năm thôi mà trông cô thay đổi nhiều quá khiến tôi suýt chút nữa không nhận ra cô rồi!”

Bạch Tố Hoan bỏ chiếc muỗng ra khỏi miệng mình, tuy ngoài mặt nở nụ cười tươi rói trên đôi môi, nhưng sâu trong lòng không ngừng mắng thầm người đàn ông xấu tính, lắm điều.

“Mạc tiên sinh, có phải anh nhận nhầm tôi với người phụ nữ nào khác không?”

Người đàn ông cứng họng, không thể tin được người phụ nữ trước mặt mình lại trơ trẽn đến như vậy. Rõ ràng trước đó còn cố ý tiếp cận anh, nào ngờ sau hai năm không gặp, người phụ nữ thay đổi quá nhiều, khiến cho anh thiếu chút nữa không nhận ra. Vậy mà bây giờ gặp mặt, cô lại tỏ vẻ mình ngây thơ vô tội, không hề biết trước đó có cuộc gặp mặt và chia ly với lý do hết sức ngông cuồng.

“Trước đó... cô thật không muốn nhận ra tôi là ai sao? Cô đừng làm ra giọng điệu ngây thơ nữa! Hừ, đất này thật tròn, tôi không thể nào ngờ được cô là con gái của chú Bạch. Nhưng yên tâm đi, chú Bạch từ trước đến giờ luôn đối xử rất tốt với tôi, tôi nhất định sẽ giúp ân nhân của mình. Còn cô, những gì cô đã làm cho tôi, tôi nhất định bắt cô phải niếm lại hết tất cả những mùi vị đau thương đó.”

Nói dứt câu, người đàn ông uống cạn ly cà phê, sau đó đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Bạch Tố Hoan chẳng hiểu vì sao mình lại bị mắng một cách oan ức như vậy. Mặc dù trong lòng tràn đầy cơn phẫn nộ, nhưng khi thấy người đàn ông họ Mạc chuẩn bị rời đi, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Bạch Tố Hoan cũng vội vàng đứng dậy. Dường như cô đang muốn níu kéo anh ở lại, để anh nghe lời minh oan của mình.

“Khoan… khoan đã…”