Hoàng Ngư Huệ

Chương 9



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Tề Tiểu Khả vẫn còn chìm đắm trong sự việc lúc nãy. Cứ thấy cuộc gặp gỡ này sao sao ấy nhỉ, giống mấy bộ tiểu thuyết. Nam chính sẽ gặp nữ chính trong khi nàng đang thắt cổ hay gì gì đó rồi anh hùng cứu mỹ nhân. Mà Tề Tiểu Khả cô có phải nam chính đâu, cô chỉ là người nghe và xem bộ truyện  mà thôi a, sao lại gặp được tình tiết như thế nhỉ? Khó hiểu.

Dù miên miên mang mang nhưng Tề Tiểu Khả không dám cà lơ phất phơ đi vòng vòng nữa, cố mà chú ý đường. Cũng may là sau một cây nhang cô cũng đi đến nơi mình muốn, Tề Tiểu Khả chấp tay lạy tạ thần linh, cuối cùng cũng cho cô đến được Dụ Nguyệt Uyển. Tề Tiểu Khả mệt thở không ra hơi, bụng đói đến mức hóp lại rồi a, mau mau đi tìm thứ gì bỏ vào mới được, cả ngày đã tiêu hao hết mấy trăm klca rồi. Trông thấy đằng trước là một cái cung lớn, người qua lại cũng không ít, Tề Tiểu Khả cười như vớt được vàng chạy như bay đến trước. À mà Tề Tiểu Khả bị sao chổi ám nhỉ, chưa kịp dừng lại thì một lần nữa đã đụng vào người ta. 

Tề Tiểu Khả mất đà ngã về sau, nói thật chứ cái chạm này ăn thua gì cô, chỉ tại cô đang đói a! Nữ tử kia cũng lùi về vài bước mới đứng vững được, nàng chỉnh lại y phục rồi liếc nhìn người kia, trên tay còn là một chậu nước nóng. Tề Tiểu Khả lại lúng túng đứng dậy đến hỏi thăm nữ tử kia. Nữ tử ôm giận một bụng, trong đầu nàng đã có ý gì đó trả thù, nàng vờ như sắp ngã, Tề Tiểu Khả vội chạy đến đỡ, nữ tử thuận tay tạt nguyên chậu nước nóng vào Tề Tiểu Khả. Tề Tiểu Khả nhảy đỏng đỏng lên như gà mái mẹ, cô bực tức đến phát ra lời lẽ không hay.

"Oh Sh**!!! Cô làm cái quái gì thế, nóng chết ta rồi, m* kiếp!!!!" Tề Tiểu Khả vẫn còn nhảy tưng tưng, trừng mắt quát nữ tử.

"Cái gì!! Là do ngươi không nhìn đường đụng phải ta nên mới vô tình hất trúng ngươi thôi, còn dám gằng cổ quát ta!!" Nữ tử đắc ý cười.

"Ai da mặt của ta, nóng chết rồi, không biết có bị bỏng không nữa!!!"

"Đều do ngươi hấp tấp, không liên quan gì đến ta!"

"Cô bưng nước nóng thì đừng có đi ban đêm, hất vào người khác như vậy, muốn luộc chín ta sao!!"

"Ngươi uất ức cái gì, trong cung ai cấm bưng nước nóng vào ban đêm a"

"Vốn ta tốt bụng thấy cô ngã định đỡ cô, ai ngờ cô lại tính kế ta. Người trong đây toàn là bất bình thường, bị quỷ ám a!"

"Ngươi mới bất bình thường!" Nữ tử tức giận đến đỏ mặt, hay tay chống eo trừng mắt.

Tề Tiểu Khả cũng không tiếp tục đôi co với nàng, cô phủi đi nước đọng trên áo, nới lỏng cổ áo để hơi nóng tản ra ngoài. Nữ tử cũng chẳng thèm để ý hất cằm, bỗng nhiên nàng nhớ ra gì đó mới quay lại nhìn Tề Tiểu Khả.

"Ngươi trong rất lạ mặt, là người mới được cử tới sao" Nữ tử khẽ đánh giá người kia, Tề Tiểu Khả không nói gì chỉ gật đầu một cái.

"Vậy ngươi mau theo ta, nương nương đang đợi, đừng làm người tức giận!" Nữ tử xoay người khoát tay bảo Tề Tiểu Khả đi theo, hai người tiến vào trong cung. 

Chỉ khi vào trong Tề Tiểu Khả mới thấy được cung này rộng cỡ nào, có bao nhiêu to lớn. Trước mặc là gian nhà sừng sững, ngói vàng tường đỏ, bên phải là một hồ cá, bên trái là một cái tiểu đình, phía sau là hòn non bộ, có một đường lát đá dẫn về sau các gian phòng thông đến hoa viên. Quy mô tuy không giống như trong phim cổ trang nhưng không hề thua kém là bao. Tề Tiểu Khả là lần đầu thấy được kiến trúc lớn và đồ sộ như thế này nên có chút ngẩn người, bước chân cũng chậm lại rồi ngừng hẳn. Nữ tử vỗ vai Tề Tiểu Khả rồi thúc giục đi tiếp. Xuyên qua hòn non bộ, Tề Tiểu Khả thấy có vài người cung nữ đang đứng nghiêm trang ở đó, mặt người nào người nấy căng thẳng vô cùng. Tề Tiểu Khả cũng nghi hoặc lo lắng, không phải có chuyện gì chứ, đều đứng đây mà mặt còn nghiêm như vậy thật doạ người ta, trái tim bé bỏng của ta cũng bị các người hù sắp nhảy ra ngoài rồi này! Nữ tử dẫn Tề Tiểu Khả đến trước một cung nữ, người này dường như lớn tuổi hơn một chút so với mấy người ở đây.

"Vân Xuyên tỷ, hắn là người mới mà Hỉ công công phân đến"

Người đó đưa mắt quét qua Tề Tiểu Khả từ trên xuống dưới, lại quay sang nói với nữ tử:"Vân Tình, đưa chậu nước nóng cho hắn, ngươi có thể nghỉ ngơi được rồi!"

"Vâng tỷ tỷ!" Vân Tình đến đẩy cái chậu nước nóng vào người Tề Tiểu Khả, nháy mắt vài cái ra hiệu gì đó rồi bỏ đi. 

Tề Tiểu Khả vẫn ngơ ngác, đứng như trời tròng nhìn chậu nước nóng trong tay rồi nhìn mấy người đang có mặt. Người tên Vân Xuyên bước đến, nàng hắng giọng rồi lên giọng với Tề Tiểu Khả.

"Ngươi vào trong hầu hạ nương nương ngâm chân"

Tề Tiểu Khả giật mình:"Không phải là người mới không được hầu hạ chủ tử sao, hơn nữa ta là công công, khuya như vậy tỷ bảo ta vào trong không sợ người khác đàm tiếu!"

"Người mới đến phải vào yết kiến chủ tử, nương nương đang cần người hầu hạ nên ngươi phải vào. Cho dù cô nam quả nữ ở chung phòng ngươi là một công công thì có thể làm gì, hơn nữa nương nương là chủ tử còn ngươi là nô tài. Ngươi nên bớt đi mấy cái suy nghĩ đồi bại của ngươi lại!"

Tề Tiểu Khả bị nói trúng tim đen, mặt hiện lên hắc tuyến, trừng mắt nhìn Vân Xuyên.

Mồm miệng có cần châm chọc người khác như vậy không, hèn gì mấy cô không lấy được chồng. May mà ta không phải thái giám, nếu không chắc chắn phải làm bạn với các cô cả đời!.

Mà cô gái này cũng thật là lạ, những nương nương khác mới có người được phân tới thì không cho vào chính điện chứ đừng nói hầu hạ, còn người này thì chẳng những cho ma mới như mình hầu nàng ngâm chân, còn để một công công vào khuê phòng như này. Đúng là người trong này tách biệt thế giới, ăn đồ bổ nhiều nên não bổ tới có vấn đề. Tề Tiểu Khả nhẫn nhịn đẩy cửa bức vào trong phòng, một mùi hương nhanh chóng xộc vào mũi cô. Cái mùi này đám đàn ông rất thích nhưng đối với Tề Tiểu Khả nó quá là nồng, cô bị dị ứng với mấy mùi hương nồng như vậy nên cứ hắt xì và ho liên tục. Tề Tiểu Khả ngắm nhìn căn phòng một lượt, âm thầm cảm thán, phòng này chỉ có màu hồng và đỏ là chủ đạo, những bức rèm phủ bằng vải lụa mỏng dùng để may sa y, cái giường tròn lớn đặt đối diện với bình phong mẫu đơn. Và cảnh tưởng nơi đó làm Tề Tiểu Khả đỏ mặt hơn, cô có để ý từ lúc bước vào cô đã thấy quần áo vương vãi trên thảm, không khó đoán rằng người trong này nhiệt tình như thế nào rồi. Không khí nóng hừng hực bao trùm căn phòng, Tề Tiểu Khả căng thẳng không kém, nếu biết trong này là cảnh tượng như vậy cô thà là bị đánh cũng không vào, cô nuốt khan một ngụm, từ từ vén màn đi đến.

Cửa bên ngoài đã đóng kín, có việc gì chắc chắn Tề Tiểu Khả chạy không thoát. Mùi hương nồng cùng mấy cái quần áo vương vãi tạo không khí ám muội, nó khiến Tề Tiểu Khả đỏ mặt và lo sợ. Vừa lách qua bình phong, mặt Tề Tiểu Khả đã như trái cà chua chín. Chăn đệm lung tung dưới sàn, trên giường có một nữ nhân đang nằm. Nữ nhân mắt nhắm nghiền, ngực phập phồng lên xuống, nàng không mặc y phục, cả thân thể trắng nõn đang tạo một kiểu dáng cực gợi tình nằm đó, ba ngàn thanh ti rũ rượi xoã xuống, nàng đang ở trong trại thái cực kì gợi tình. Nhìn yếm mẫu đơn cùng tiết khố bị vứt dưới sàn làm Tề Tiểu Khả ngại đến nóng cả người. Tề Tiểu Khả từ từ bước đến, quỳ xuống cạnh giường, mặt áp sát đất.

Người ta nói phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn a~~~

"Nô tài thỉnh an nương nương" Tề Tiểu Khả nuốt khan.

Nữ nhân từ từ mở mắt, trông xuống người đang quỳ kia, nàng ngồi dậy, với tay lấy yếm đỏ cùng tiết khố mặc vào. Người kia như vậy cúi đầu khiến nàng buồn cười muốn trêu chọc hắn.

"Miễn" Giọng nói ngọt ngào mà ám muội vang lên.

"Tạ ơn nương nương" Tề Tiểu Khả vừa ngẩn mặt lên lại thấy nàng vẫn đang cột dây áo yếm, cô lập tức cúi xuống, thề là nếu có cái lỗ cô sẽ nhảy xuống ngay tức khắc.

"Ha~, ngươi là người lúc chiều" Nhìn hắn bộ dạng ngượng ngùng, nữ nhân khẽ cười một tiếng.

"Dạ phải, lúc chiều nô tài có mạo phạm xin nương nương thứ tội"

Nữ tử một mạc ý cười, người này rõ là đang ngượng đến đỏ mặt, cứ cúi đầu, nhìn hắn như vậy nàng thích thú chỉ muốn trêu ghẹo hắn, ở dưới thân hắn nũng nịu muốn hắn cưng chìu. Đáng tiếc, hắn là công công a~~. Nữ nhân chỉ mặc yếm và tiết khố, bước xuống giường đến cạnh Tề Tiểu Khả vuốt ve gương mặt cô.

"Sao ngươi cứ cúi đầu, ngẩn lên nhìn bổn cung" Nàng nâng lên cằm người kia, cười khẽ.

"Nô tài lĩnh chỉ đến hầu hạ nương nương ngâm chân!"

"Da mặt ngươi mịn như vậy, người khác nhìn vào sẽ lầm tưởng ngươi là nữ giới" Nữ nhân vui vẻ chọc ghẹo.

"Nương nương nói đùa, nô tài sao có thể là nữ giới" Tề Tiểu Khả sợ nàng đoán ra gì đó nên lấp liếm đáp lại ngay. 

Nữ nhân ngồi xuống giường, chân bắt chéo, dáng vẻ dụ dỗ nói:"Qua đây, rửa chân cho bổn cung"

Tề Tiểu Khả y lệnh mà làm, bước tới đỡ lấy chân nữ nhân để vào chậu nước nóng, từ từ cọ rửa. Chân nàng rất mềm mại, da trắng đo đỏ, từng ngón như một thật sự hoàn hảo. Tề Tiểu Khả nâng niu đôi chân này, sợ rằng lỡ có gì thì đầu cô bay như chơi.

"Ngươi đỏ mặt như vậy, thực sự rất đáng yêu!" Nữ nhân hướng người gần sát với Tề Tiểu Khả, đưa tay vuốt ve mặt cô.

Tề Tiểu Khả gượng gạo muốn tránh đi nhưng nào dám. Người này là chủ tử của cô, sau này ăn cơm hay ăn cháo phải xem sắc mặt của nàng, lỡ như khiến nàng không vui thì cô khổ rồi a.

Ai da nương nương của ta a, cô có thể ăn mặc đàng hoàng rồi mới nói chuyện với ta đi, cứ như vậy đầu óc ta thật sự nóng đến hỏng mất a.

-----Hết Chương 9-----

Sa y: là loại áo mỏng khoác bên ngoài lúc đi ngủ thời xưa, được làm bằng vải voan (ko biết đúng hay ko nữa)

Tác giả lảm nhảm: Ta nói cái số hoa đào đi đâu cũng có gái, lại dụ được một người nữa rồi kìa. Mà người này không dễ xơi đâu à nha~~~