Hệ Thống Thâu Hương

Chương 155: Nửa che nửa ở



_.. cô mặc cái này vào đi...

.

Đi đến khu trung tâm thương mại Vũ đưa cho Hà một cái áo sơ mi dài... với thân thể trần truồng mà quần áo đã bị nó xé rách kia không thể đi vào bên trong được cho nên Vũ đưa cô ta cái áo... áo sơ mi dài ngang đùi nhưng nếu cô ta không cẩn thận sẽ bị lộ hàng trước bàn dân thiên hạ... Vũ chưa coi nàng là nữ nhân bên cạnh mình vì vậy một chút thương tiếc cũng không có... nhưng với bản tính tham lam cùng lòng chiếm hữu mạnh mẽ Vũ ra lệnh làm khó thêm cho cô ta...

_.. không được để người khác nhìn thấy bộ vị nhạy cảm trên người... cô làm được sẽ có thưởng còn không thì chờ đợi cô biết đấy...

.

Lời nói ấy làm bên cạnh Hà rùng mình một cái... lý trí trên người cô trở lại một phần nào đó nhưng chưa đủ suy tư việc mình gần như trần truồng đi giữa đám đông ảnh hưởng thế nào và nguy cơ bị lộ hàng... nàng thật sợ Vũ... đó là bản năng trong người... cô không biết tại sao mình sợ Vũ chẳng khác gì thú nuôi đối chủ nhật vậy... cái cảm giác đó xuất hiện từ lúc Vũ đeo lên cổ nàng vòng... quái lạ là sau khi đeo vào nó biến mất không thấy gì nữa làm cô muốn kiểm tra mà không được...

_.. Anh Vũ ơi mình vào đi thôi..

.

và thế là một tổ hợp quái dị để mọi người xung quanh chú ý ... Vũ dắt tay bé Ly đi trước còn Hà lẽo đẽo theo sau... với cái áo sơ mi ngang đùi mỗi bước đi của cô biết bao nhiêu đàn ông xung quanh ghé mắt nhìn... Hà phải thật cố gắng bước đi từng bước nhỏ nhẹ cho biên độ cặp mông đỡ rung lắc hơn... thêm bộ ngực to nữa... cứ nâng lên hạ xuống rất khó cho cô khi phải giữ bên trên lại bên dưới... cặp đùi thon dài nếu có người tinh tế sẽ phát hiện ra chỗ đó là những vệt nước chưa khô có màu trắng đục... ngoài ra giữa háng một tí lại một chút chảy ra từng giọt tinh trùng trông rất dâm đãng... sự xuất hiện ba người đã cho cả trung tâm thương mại một phen náo động... có những thanh niên nhiệt tình cúi xuống tia ánh mắt độc ác vào dưới háng Hà để cô lo lắng không thôi.. nhan sắc của cô cộng thêm ăn mặc lộ liễu hấp dẫn biết bao người.. vài gã đàn ông cho rằng mình có tiền liền tới làm quen người đẹp mục đích có thể lên giường cùng cô ta..

_.. chào em... Anh tự giới thiệu... anh là Hoàng tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên cho vay nặng lãi Hoàng Đô La... biệt danh của anh Hoàng Đô la luôn.. anh xin số điện thoại tối mình tâm sự được không em...

.

Giống như lời nói ở trên.. Hà đã hấp dẫn nhiều ong bướm và người trước mặt là một trong số đó... gã đàn ông tuổi khoảng 35 cùng thể hình lực lưỡng tự tin lên tiếng chào hỏi còn không quên giới thiệu biệt danh mình...

_.. anh tránh ra... tôi là phụ nữ đã có chồng cho nên anh không cần mơ tưởng làm gì...

.

Nếu trước kia xuất hiện một màn giống vậy Hà có lẽ còn cân nhắc một chút.. có điều hiện tại nàng nhìn cũng không thèm nhìn người đàn ông trước mắt... đừng nói giám đốc công ty cho vay nặng lãi phạm pháp cho dù không phạm pháp đi nữa cô đều có lý do từ chối... vay nặng lãi có thể so sánh biệt thự hạng sang... còn tập đoàn tài phát phía sau... đặc biệt thứ hấp dẫn nhất cô lúc này nằm giữa háng Vũ kia kìa... nhiều lý do như thế làm sao  Hà lựa chọn một người chỉ toàn cơ bắp được ... gương mặt quyến rũ nhưng lời thốt ra khỏi miệng lại vô tình và lạnh lùng...

_.. ăn mặc thế kia có khác gì con đĩ đâu mà kiêu căng...

.

Hoàng Đôla bĩu môi  coi thường... người thì luôn có tính không ăn được nho nói nó chua chứ thực ra trong lòng tiếc hùi hụi... nhan sắc Hà đâu phải tầm thường nữ nhân có thể so sánh... miệng thì chê nhưng ánh mắt liếc qua liếc lại trên thân thể hấp dẫn trước mắt...

_.. cút... đũa mốc mà đòi chòi mâm son...

.

Hà đâu phải vừa... gã đàn ông nói đúng một phần thôi cho nên cô tức giận phản bác lại... để Vũ nghe thấy điều không tốt làm sao bây giờ... phải biết nàng hiện tại trong tâm trí luôn luôn sợ hãi Vũ không quan tâm mình... điều đó càng rõ ràng hơn khi cô không ngoan ngoãn nghe lời...

_.. con đĩ dám nói chuyện với Hoàng Đô La hỗn thế à... biết thằng này là ai không...

.

Hoàng Đô La tiến lên dùng thân hình lực lưỡng của mình tạo áp lực cho ba người Vũ... mục đích đơn giản... dụ dỗ không được thì dùng sức mạnh thôi...

_.. Ông còn tiến lên thêm cẩn thận nằm ra khỏi đây đấy..

.

Lúc này Vũ mới chịu lên tiếng... trước đó quan sát mọi phản ứng từ Hà làm nó  hài lòng... thấy mình không thể đứng im được Vũ liền đi ra trước mặt gã đàn ông che chở thân hình nhỏ bé hai mẹ con đằng sau... dù thế nào đi nữa cô ta cũng chuẩn bị trở thành con chó bên mình... với bản tính chỉ mình có thể người khác không thể đã đủ lý do Vũ đứng ở đây rồi...

_.. nhóc con từ đâu đến muốn chết à...

.

Hoàng Đô La cao hơn Vũ một cái đầu và khi nói chuyện hắn ta phải cúi xuống nhìn cậu bé trước mắt.. khi nhìn đến thiếu niên vẫn còn đang tuổi ăn tuổi học này hắn không để vào mắt... thử so sánh xem một người cao gần mét 9 cùng người 17 tuổi với chiều cao cộng thêm thân hình bình thường... ít nhất trong mắt hắn Vũ hoàn toàn bình thường thì làm sao đặt vào mắt được..

_ .. tôi nhắc lại lần nữa... ông nhanh biến khỏi đây trước khi tôi tức giận nếu không tự nhận lấy hậu quả..

.

người xung quanh bắt đầu tập trung nhiều hơn... họ chỉ trỏ lên người Vũ mà chê cười.. đa số vấn để ý Hà phía sau nó hơn... những ánh mắt đó hâm mộ có.. ghen ghét có... nhiều nhất vẫn là thèm thuồng từ đôi mắt tham lam của đám sói... bọn chúng nhìn Hà trong khi nuốt nước miếng liên tục... Vũ thấy khó chịu dù nó chỉ coi cô ta là nơi phát tiết tình dục thôi nhưng tính cách vốn ích kỷ của nó chứng kiến như thế thì làm sao chịu được.... nó muốn nhanh chóng kết thúc rồi đi ra khỏi chỗ này bớt đi đám người xung quanh nhìn...

_.. nhóc con hỗn láo với chú mày à... giờ vào viện dưỡng thương mà học cách làm người đi...

..

Hoàng Đô La tức giận rồi... một người tính cách tốt đến mấy cũng phải cuồng nộ trước sự hỗn láo của đứa bé trước mắt... hắn định dùng bạo lực cho cậu ta biết ra ngoài đời không phải như ở trong nhà... chỉ cần hỗn liền có người trừng trị ngay... Hoàng Đô La hắn là người có máu mặt sao để Vũ ra oai trước mắt cơ chứ... điều đó chẳng phải làm mất mặt hắn đã xây dựng bao lâu nay sao... không nói hai lời.. một quả đấm tức khắc thẳng hướng Vũ mà đi...