Hệ Thống Liên Minh

Chương 179: Ngọc Tuấn, Akuma





P/s Về vấn đề mà @Nh0xkemlucky đã hỏi, mk xin giải thích chút.



T.Thành chết lúc còn trong bụng mẹ lúc đó Long và Lạc Tuyết mới chỉ có 2 tuổi( vì lúc Long và Lạc Tuyết sinh ra đều cùng 1 ngày và cũng là ngày trăng tròn. Bí mật này sẽ liên quan đến cốt truyện sau này ) vì lúc sinh Long ra cha mẹ Long đã biết là cậu thuộc tính vô, mà vô đồng nghĩa với việc sẽ ko đc làm chủ và cũng không tu luyện đột phá cấp 10 được. Nên Trình Thành là phải giữ vì nếu bỏ đi thì Trần Hoa sẽ ko bao giờ có con được nữa và Nguyễn gia sẽ lâm vào kế hoạch của ba nhà kia( 3nhà nào thì đọc tiếp sẽ biết). Vì vậy 2 nhà Lạc Nguyễn quyết định lấy máu Long và Lạc Tuyết trộn vào máu của Trình Thành kiểu như gián tiếp Trình Thành là con của Long, Lạc Tuyết và Trần Hoa, Trung Kiên (kiểu như mang thai hộ ấy) vì sự rối loạn này mà 2 nhà đã phải để cho Long và Lạc Tuyết thực hiện Lời nguyền Uyên Ương Song Tử mãi bên nhau và không thể có con với nhau. Còn về sao TT hôn mê thì là do cải mệnh thì phải trả cái giá đắt.



.........................



Thời gian trôi ngược về mấy tiếng trước, khi mà Long vẫn còn đang quẩy tưng bừng ở Vũ gia mà không biết rằng ở quê nhà của hắn đang tiếp đón những vị khách đặc biệt



Hoàng Long Sơn là một dãy núi gồm tám ngọn núi lớn nhỏ xếp với nhau tạo thành một hình với một thung lũng rộng lớn ở giữa



Trên đỉnh tám ngọn núi là nơi tọa lạc của tám đại gia tộc, chính xác hơn là hoàng tộc trong suốt năm mươi nghìn năm thay đổi triều đại của vùng đất Việt Tộc này



Trần Gia là một trong tám hoàng tộc kể trên. Trần gia đứng thứ ba trong bát đại gia tộc, chỉ thua mỗi Nguyễn gia và Lạc gia.



Tuy vậy, thực lực Trần gia cũng không phải là mạnh mẽ. Đặc biệt là tới thế hệ này thì Trần gia có nguy cơ bị hạ bệ xuống thứ tư, thậm chí là thứ năm. Lý do là vì người thừa kế Trần gia: Trần Ngọc Tuấn lại là một kẻ thuộc tính vô



Cả vũ trụ này cũng chỉ có duy nhất một mình Long là có thể biến thuộc tính vô trở thành toàn hệ thuộc tính. Còn lại, tất cả những ai thuộc tính vô đều không thể tu luyện và Trần Ngọc Tuấn cũng không phải ngoại lệ. Hiện tại, Trần Ngọc Tuấn đã hai mươi tuổi nhưng thực lực vẫn chỉ là Luyện Tinh Cảnh cấp 10 mà thôi



Mà Trần gia chỉ có hắn là con trai, vì thế đến khi cha của Trần Ngọc Tuấn – Trần Minh Đức mất, chức vị gia chủ sẽ truyền lại cho Trần Ngọc Tuấn, và điều này cũng đại biểu ngày tàn lụi của Trần gia bắt đầu




Hôm nay, Trần gia có thể nói là vô cùng nhộn nhịp. Bởi vì hôm nay, Trần gia tiếp đón một vị khách quý. Một vị khách mà đến cả Trần Minh Đức cũng phải bỏ qua công việc để tiếp đón đối phương



Sân bay Trần gia, một chiếc phi thuyền từ từ hạ xuống. Từ bên trong phi thuyền, một thanh niên hai mươi với khuôn mặt đúng chuẩn soái ca hàn quốc bước xuống. Hắn ăn mắc đồng phục Hư Không Hình Cảnh , phía bên ngực là một phù hiệu khắc hình tam giác với một ngôi sao ở chính giữa



Thấy thanh niên, Trần Minh Đức nở nụ cười niềm nở, mang theo vẻ khách khí đi tới đưa tay ra , cười nói:



“ Xin chào Nguyễn Huy Thiếu Tướng. Ta là Trần Minh Đức, gia chủ hiện tại của Trần gia. Chào mừng ngài đến với Trần gia”



Nếu như đối phương chỉ là một Hư Không Hình Cảnh bình thường, Trần Minh Đức cũng sẽ không tỏ vẻ ân cần như vậy. Chỉ là đối phương quân hàm Thiếu tướng và quan trọng nhất lại còn là thành viên của Twelve Olympians Team, hắn không thể không tỏ vẻ kính cẩn.



Người tới không phải ai khác chính là Nguyễn Huy. Nghe Trần Minh Đức nói vậy, hắn cũng cười gật đầu đưa tay ra bắt lại



“Rất vui được gặp ngài, Trần gia chủ. Ngài cứ gọi cháu là Huy cho nó thân thiết, ta cũng gọi ngài một tiếng chú Đức ah. Dù sao, rất có khả năng trong một thời gian dài tới, ta và Ngọc Tuấn sẽ là đồng đội ah”



Nói tới đây, Nguyễn Huy không khỏi mang theo vẻ tò mò nhìn đông ngó tây như là tìm kiếm một ai đó



“ Mà không biết Ngọc Tuấn sao không tới ah?”



“ Ha…ha. Vậy thì ta mạo phạm rồi. Huy, chắc cháu cũng biết tính cách của Ngọc Tuấn rồi đấy. Nếu không phải có việc gì thật sự quan trọng, nó sẽ không bao giờ rời khỏi phòng của mình”



Nói tới đây, Trần Minh Đức không khỏi nở nụ cười đắng chát. Trong lòng không biết bao nhiêu phiền muộn. Từ khi con mình đam mê theo đuổi thứ đó đến giờ, quả thật là khiến ông chán nản vô cùng



“ Chú Đức, nếu như thật sự giả thuyết của NgọcTuấn là thật. Thì Twelve Olympians Team chắc chắn sẽ ra sức giúp đỡ cậu ấy”



Nguyễn Huy nhún vai cười nói. Mặc dù vậy, trong lòng hắn cũng không thật sự coi trọng giả thuyết của Trần Ngọc Tuấn. Bởi vì giả thuyết của hắn hoàn toàn là điều nghịch lý



“ Thôi đừng nói chuyện này nữa. Cháu đường xá xa xôi tới đây chắc cũng mệt. Chú đã chuẩn bị tiệc ở nhà rồi. Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện”



“ Làm phiền chú Đức rồi”



Sau bữa tiệc tảy trần, Trần Minh Đức liền rời đi để lại chỗ nói chuyện cho hai thanh niên.



Bên trong phòng khách, Nguyễn Huy ánh mắt mang theo vẻ đánh giá nhìn về phía người thanh niên trước mặt mình



Chỉ thấy trước mặt hắn là một thanh niên gần ba mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh, tuấn dật phi phàm . Chỉ là quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời khiến hắn trông có vẻ lôi thôi, luộm thuộm làm xấu đi vẻ mặt điển trai của mình. Lúc này, đối phương cũng đang dùng ánh mắt đánh giá nhìn Nguyễn Huy



Rất lâu sau, Nguyễn Huy mới cười híp mắt, bộ dạng điềm nhiên, bình thản:




“ Anh chính là Trần Ngọc Tuấn? Ta là Nguyễn Huy, đến từ Hư Không Hình Cảnh. Ta tới đây là mời anh tham gia vào Twelve Olympians Team”



Đồng thời, hắn lấy từ trong ngực mình ra một bức thư đưa về phía Trần Ngọc Tuấn



Thấy thế, Trần Ngọc Tuấn không nhận lấy lá thư mà lắc đầu, âm thanh mang theo một vẻ âm nhu, pha chút giọng con gái:



:



“ Xin lỗi. Ta từ chối. Ta đang bận việc nguyên cứu của mình, không có thời gian tham gia bất kì một tổ chức nào cả. Mới cả bản tính ta không thích bị người khác quản thúc”



Như là đã biết Trần Ngọc Tuấn sẽ từ chối, Nguyễn Huy không chút nào bất mãn hay sửng sốt, cười :



“ Ta tin anh sẽ tham gia vào Twelve Olympians Team. Biết tại sao không? Bởi vì đội trưởng Twelve Olympians Team chính là Nhất Thiên Long Hoàng: Nguyễn Tuấn Long”



Nghe được ba chữ “ Nguyễn Tuấn Long” . Thân hình Trần Ngọc Tuấn không khỏi run lên, trong mắt lóe lên một sự kinh ngạc sau đó chuyển thành hưng phấn. Âm thanh mang theo sự kích động vô cùng vội vàng hỏi lại:



“ Ngươi nói là thật. Nguyễn Tuấn Long thật sự là đội trưởng của Twelve Olympians Team”



“ Muốn biết ta nói thật hay không? Vậy tại sao không tự mình tận mắt chứng kiến ah”



Nguyễn Huy nói ra một câu sau đó đứng dậy rời khỏi phòng. Trước khi rời đi, hắn còn quay đầu, trên miệng treo một nụ cười thần bí



Thấy thế, Trong mắt Trần Ngọc Tuấn lóe lên một tia do dự, sau đó cắn răng cuối cùng đuổi theo



Thái Dương Đế Quốc là đế quốc mạnh thứ hai của phương đông. Thái Dương Đế Quốc có nền kinh tế, khoa học, … phát triển cực kì mạnh mẽ, chỉ thua sau mỗi Đại Việt đế quốc thần bí mà thôi



Nếu như Đại Việt Đế Quốc được thế giới biết tới với một lòng sợ hãi vì sự thần bí của mảnh đất này thì nhắc tới Thái Dương Đế Quốc, người ta lại mang theo một vẻ kính nể cùng khâm phục



Thái Dương Đế Quốc được thành lập cách đây một ngàn năm do sáu hòn đảo cực lớn nằm bên ngoài đại dương, nơi mà có nguồn yêu thú biển cực kì đông đảo và cường đại



Vậy mà Thái Dương Đế Quốc có thể dùng một ngàn năm để từ một tiểu quốc tiến lên đế quốc, thậm chí còn đứng thứ hai khu vực phương đông thì quả thật là một điều khiến người khác rung động không thôi. Vì thế, mọi người khi nhắc tới quốc gia này đều không thể không mang theo sự kính nể



Thủ đô Akina là một trong ba thành phố lớn nhất và hiện đại nhất khu vực Phương Đông. Ở đây, 24/24 h đều đông đúc người đi trên đường, hoàn toàn không có lúc nào là không có người cả



Tại một ngôi nhà ba tầng xa hoa, sang trọng, bên trong một căn phòng ngủ, có một thiếu niên khoảng mười bảy tuổi, khuôn mặt đẹp một cách hoàn mỹ . Chỉ là vẻ đẹp này thật sự không giống như do tự nhiên tạo ra mà giống như do con người tạo ra vậy .



Thiếu niên ngồi trên giường, trước mặt hắn hiện lên vô số bản thông tin kì lạ. Bỗng, một âm thanh ngọt ngào của một cô gái vang lên:



“ Rất vui được gặp cậu, Touhou Akuma”




Âm thanh bất thình lình vang lên khiến Akuma hoảng sợ vô cùng, mắt mở trừng đứng bật dậy. Từ trong hư không, vô số thanh vũ khí xuất hiện nhắm về phía phát ra âm thanh



Chỉ là rất nhanh Akuma thu hồi toàn bộ vũ khí lại, ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn về phía cô gái kêu lên:



“ Cô là Nguyễn Thanh Mị, con gái của Chỉ Huy Trưởng Hư Không Hình Cảnh Nguyễn Thanh Liêm”



“ Quả không hổ danh là Chúa Tể Thế Giới Ảo. Ngay cả đến thân phận của ta cũng biết ah”



Nguyễn Thanh Mị nở nụ cười mị hoặc, hoàn toàn không chút nào kinh ngạc vì thân phận của mình bị lộ ra. Nói xong, cô phất tay, trong tay ngưng tụ một cái bảng thông tin:



“ Touhou Akuma, năm nay 18 tuổi, cha mẹ mất từ khi còn nhỏ, sống cùng ông nội mình. Mười năm trước, ông nội mất để lại toàn bộ gia tài cho cậu.



Mặc dù là một người thuộc tính vô , không thể tu luyện nhưng lại có trí tuệ tuyệt luân, khó người bì kịp



Tám tuổi học xong chương trình phổ thông, mười bốn tuổi thu được học vị Tiến Sĩ của học viên KingWar. Mười sáu tuổi bắt tay vào dự án Người Nhân Tạo cùng dự án Thế Giới Ảo. Mười tám tuổi, tự mình làm vật thí nghiệm cho kế hoạch Người Nhân Tạo, kế hoạch thất bại, cậu biến thành nửa người nửa máy



Hai mươi tuổi, không biết sự trợ giúp của ai mà kế hoạch Thế Giới Ảo tưởng chừng như không tưởng lại hoàn thành. Cậu trở thành Chúa Tể Thế Giới Ảo, nắm giữ toàn bộ mạng lưới internet cùng hệ thống máy tính của toàn vũ trụ. Ta nói đúng chứ”



Thấy Nguyễn Thanh Mị một hơi nói ra toàn bộ lai lịch của mình .Akuma không một chút nào sợ hãi hay chấn động. Hắn thừa biết với một thế lực cường đại như Hư Không Hình Cảnh, việc biết rõ cuộc đời hắn là điều hoàn toàn rất dễ dàng



Chỉ là Akuma vẫn mang theo một sự ngưng trọng nhìn Nguyễn Thanh Mị, trầm giọng:



“ Cô tới đây là gì? Chẳng lẽ Hư Không Hình Cảnh các ngươi muốn bắt ta?”



Nói xong, trong hư không xuất hiện vô số khẩu súng kì lạ, thậm chí có những khẩu súng chỉ tồn tại trên bản vẽ cũng xuất hiện .



Hắn biết rất rõ ràng, sự tồn tại của mình hoàn toàn là một uy hiếp cực lớn tới bất kì quốc gia nào, chắc chắn các quốc gia sẽ không để một người như hắn tồn tại. Vì thế, hắn mới nghĩ rằng Nguyễn Thanh Mị tới đây là để bắt mình



Đối mặt với vô số họng súng nhắm về phía mình, Nguyễn Thanh Mị không một chút hoang mang, lo lắng. Trên mặt vẫn treo một nụ cười câu hồn đoạt phách, âm thanh tràn đầy vẻ dụ người nói ra mục đích chính của cô khi tới đây:



“ Lần này tới đây không phải là bắt cậu mà là muốn mời cậu tham gia vào Twelve Olympians Team”