Hào Môn Sinh Con Hàng Ngày

Chương 62



Edit + Beta: ALice.

Fans Weibo của Giang Trúc Tâm gần nhất mỗi ngày đều đang tăng lên, nhưng mà đại đa số đều là từ bên phía Tần Phú Hữu lại đây. Những người này cũng chỉ là đơn thuần muốn xem Tần Phú Hữu và Giang Trúc Tâm show ân ái mà thôi.

Trừ bỏ Tần Phú Hữu làm nũng muốn cậu share, thì Giang Trúc Tâm trên cơ bản cũng không ở trên trang chủ của mình thể hiện ra mặt là mình cùng Tần Phú Hữu có bao nhiêu thân mật. Cậu sẽ chỉ ấn like bình luận bên phía Tần Phú Hữu thôi, còn nội dung share thì trên cơ bản đều không có.

Cậu vẫn hy vọng trên trang đầu của fans nhà mình, không cần bởi vì cậu thường xuyên show ân ái mà cảm thấy phiền là được. Rốt cuộc thì bản thân cậu chỉ là một họa sĩ, Giang Trúc Tâm cảm thấy nếu ánh mắt của fans có thể quan tâm đến tranh của mình nhiều hơn thì vẫn tương đối thích hợp hơn.

Đếm đếm số fans mới, trừ bỏ muốn nhìn một ít ngọt ngào hằng ngày, thì cũng vẫn khiến Giang Trúc Tâm phát hiện được trong số đó có mấy người tương đối có ý tưởng với mỹ thuật.

Thậm chí cậu còn ở khu bình luận nhìn thấy hình đồng nghiệp của mình và Tần Phú Hữu nữa chứ. Đây vẫn là lần đầu tiên cậu được người khác dùng hình tượng phim hoạt hình để vẽ ở trên giấy đấy.

Giang Trúc Tâm cảm thấy manga anime phim hoạt hình này đó, thật ra vẫn tương đối dễ vẽ. Nhưng nếu muốn vẽ ra được linh tính, với cậu mà nói thì vẫn có chút khó khăn. Chờ đến khi cậu thấy được mình và Tần Phú Hữu dưới ngòi bút của người khác, cậu vậy mà lại cảm thấy còn rất có ý tứ.

Vì thế Giang Trúc Tâm lặng lẽ gửi tin nhắn cho đối phương.

Giang Trúc Tâm không rỗng ruột: 【 Xin chào, làm phiền rồi. Tôi là Giang Trúc Tâm, vừa rồi tôi có thấy được hình ảnh mà bạn gửi ở khu bình luận. Tôi cảm thấy rất có ý tứ, xin hỏi bạn có nhận đơn sao? Tôi muốn nhờ bạn vẽ một bức chân dung. 】

Tui muốn khóa chết CP của tôi: 【...........................!!! 】

Giang Trúc Tâm không rỗng ruột: 【?】

Tôi muốn khóa chết CP của tôi: 【 Đương nhiên là có thể rồi!!! Trúc Tâm bảo bối cậu là muốn vẽ ảnh đại diện đôi với Tần đại lão sao!!? Chờ mẹ, mẹ lập tức liền vẽ cho các con!! Không cần tiền!! Miễn phí hết!!】

Giang Trúc Tâm:......Mẹ??

Giang Trúc Tâm không rỗng ruột: 【......Cảm ơn? Nhưng mà gọi tôi Trúc Tâm là được rồi, còn có mẹ là sao? 】

Tôi muốn khóa chết CP của tôi: 【 Cậu cứ xem như là chưa xảy ra chuyện gì đi nhé! Chờ tôi một ngày thôi, tôi lập tức đi vẽ ngay đây. 】

Giang Trúc Tâm không rỗng ruột: 【 Bạn cứ từ từ là được mà......】

Nhưng mà đối diện đã không còn trả lời nữa, Giang Trúc Tâm hoảng hốt ngẩng đầu. Cậu cảm thấy các cô gái trẻ bây giờ đều hoạt bát có sức sống, lúc kinh lúc rống, còn thích hành động nhanh như vậy sao?

Giang Trúc Tâm xác thật là muốn vị họa sĩ này vẽ một bức chân dung đôi, đến nỗi vì sao không tự mình vẽ...... Có thể là bởi vì mình không có cách nào vẽ được một nhân vật có linh tính như vậy, cũng hoặc là nói, có thể là do cậu thẹn thùng đi.

Giang Trúc Tâm bây giờ đã có thể tùy thời tùy ý mà hôn môi với Tần Phú Hữu rồi, ngay cả mình cũng không nghĩ tới hiện tại mình cầm lấy bút vẽ, lúc muốn vẽ Tần Phú Hữu, tâm tình vậy mà lại là ngại ngùng nhiều hơn.

Cái loại ngọt ngào giấu đầu lòi đuôi này, khiến cho bản thân Giang Trúc Tâm cảm thấy có chút quá mức sến sẩm rồi. Cậu cũng không nghĩ tới mình vẫn luôn không muốn làm ra vẻ, vậy mà sẽ ở chỗ này thiếu nữ còn hơn cả thiếu nữ nữa.

Loại hành vi này tuyệt đối không thể để cho Tần Phú Hữu phát hiện được, bằng không Tần Phú Hữu nhất định sẽ trêu cậu chết mất.

Chờ đến khi ảnh đại diện được vẽ xong, thì Giang Trúc Tâm cũng phải nghĩ kĩ một chút xem phải dùng cách nào để Tần Phú Hữu tiếp nhận đây. Nhưng mà chỉ là đoán trước một chút thử xem, thì Giang Trúc Tâm không hiểu ra sao mà cảm thấy Tần Phú Hữu nhất định sẽ không cự tuyệt việc đổi ảnh đại diện đôi của cậu và hắn......

Được rồi, trước mắt nhìn nhiệt tình show ân ái giống Tần Phú Hữu này, thì xem như là không thể nào có khả năng cự tuyệt đâu nhể.

Y như suy nghĩ của Giang Trúc Tâm, thì ngày kế ảnh đại diện của em gái đại lão liền ra mắt. Cô vẽ chính là hai bức họa nhỏ có hai hình người nho nhỏ đang hôn gió lẫn nhau. Hai hình ảnh này ghép lại, chính là bộ dáng đang gửi đi tình yêu cho lẫn nhau.

Giang Trúc Tâm trước tiên tag vị "Tui muốn khóa chết CP này" này một chút, cảm tạ cô đã vẽ chân dung cho cậu và Tần Phú Hữu. Sau đó vừa vặn hôm nay là thời gian làm việc, cho nên cậu liền trực tiếp lên Wechat gõ gõ Tần Phú Hữu.

Nhưng mà Tần Phú Hữu hẳn là đang đi họp rồi, cho nên tạm thời không có trả lời. Giang Trúc Tâm ngắm bức chân dung này, càng ngắm lại càng cảm thấy đáng yêu. Vì thế tay cậu xoa xoa hai cái xong, vẫn là không giải thích cho Tần Phú Hữu về việc thay đổi ảnh đại diện.

Nhưng mà cậu lại không nghĩ tới, các bạn trên mạng thế nhưng lại nhàn đến như vậy. Không trong chốc lát, vậy mà đã bắt đầu có người ở dưới nhắn lại:

【 Làm sao sau khi Trúc Tâm bảo bối đổi ảnh đại diện xong, thì Tần đại lão lại không có động tĩnh vậy chứ? 】

【 không thể nào chứ, lúc này mới ân ái được có mấy ngày đâu? 】

【 gọi Tần đại lão @Tần Phú Hữu 】

Giang Trúc Tâm cũng bởi vì thay đổi ảnh đại diện xong liền bắt đầu làm việc, cho nên căn bản cũng không phát hiện chuyện hiểu lầm như vậy ở trên mạng. Cho đến khi Mạc Đắc Quỳnh gọi điện thoại tới cho cậu, thì Giang Trúc Tâm mới phát hiện năng lực nghe gió tưởng mưa này của "giang cư mận".

"Chờ lát nữa tôi sẽ giải thích một chút, cậu không cần lo lắng đâu." Giang Trúc Tâm nói nói liền muốn cười.

Lúc Mạc Đắc Quỳnh gọi điện thoại lại đây, liền nói là gọi điện cho Tần Phú Hữu không được, hình như là lúc đi mở họp liền để điện thoại lại ở trong văn phòng rồi.

Có lẽ là bởi vì mấy ngày gần đây thường làm nhiếp ảnh gia tư nhân cho Giang Trúc và Tần Phú Hữu, cho nên Mạc Đắc Quỳnh mới có thể cực kì nhọc lòng mà nhanh chóng chạy lại đây hỏi Giang Trúc Tâm là chuyện thế nào.

Tuy nói chính gã cũng không tin, nhưng trên mạng nói quá nhiều, liền khiến Mạc Đắc Quỳnh cũng nhanh chóng cảm thấy có phải Giang Trúc Tâm và Tần Phú Hữu thật sự muốn ly hôn hay không.

Này có lẽ chính là lực lượng tẩy não của văn tự đi, cho dù gã là đại lão thân kinh bách chiến ở giới giải trí đi nữa, thì đều sẽ âm thầm mà trúng chiêu.

Đây chính là uy lực của lời đồn "Ba người thành hổ" đấy!

"Không có việc gì là được, cái tên Tần Phú Hữu kia thật là, mở họp thôi mà cũng không mang

điện thoại theo nữa." Mạc Đắc Quỳnh ở bên kia điện thoại phun tào trong chốc lát cùng với Giang Trúc Tâm xong, cũng biết Giang Trúc Tâm hiện tại cũng đang làm việc, cho nên cũng không hề nhiều lời nữa, chỉ là nhắc nhở Giang Trúc Tâm phải làm sáng tỏ một chút xong, liền cúp điện thoại.

Bây giờ tình thế còn không tính là khoa trương. Vì không để mấy tiếng sau sẽ bị các bạn khác thường xuyên gọi lại đây nhọc lòng cho mình, nên Giang Trúc Tâm liền nhanh chóng lên Weibo.

Giang Trúc Tâm không rỗng ruột V: Xem tôi bắt được gì đây, một đám các bạn, đi làm thì sờ cá, đi học thì nghịch điện thoại. Tần bảo bảo ngoan hơn so với các bạn rất nhiều, mới có thể kiếm tiền nuôi tôi đó. [doge]

Bình luận nhanh chóng xuất hiện.

Tui muốn khóa chết CP của tui: Biết ngay là cái đám con nít kia ở phía sau đoán mò mà!!

Tui muốn giảm béo:!!!Sờ cá bị phát hiện rồi à!!

Kẹo nổ Mỹ Mỹ: Tui cũng muốn nuôi một bảo bối ô ô ô, tui đi làm việc đây!

Yêu bạn một vạn năm: Trúc Tâm bảo bối cậu cũng sờ cá đó nha!!!

......

Tuy rằng Tần Phú Hữu còn chưa xuất hiện, nhưng mà những ý nghĩ tiêu cực vừa nãy cũng đã nhanh chóng bị một câu của Giang Trúc Tâm đánh vỡ.

Bọn họ cũng mới vừa ý thức được, hiện tại là thời gian đi làm, tuy là cũng sắp đến giờ tan tầm rồi, nhưng Tần Phú Hữu hắn chính là một ông chủ lớn mà.

Trong tay hắn nắm giữ nhiều công ty, lại có tiền đến như vậy, trước đây trên Weibo cơ bản là không đăng nội dung gì, gần nhất chỉ thích show ân ái vào buổi tối. Vậy mà bọn họ lại cảm thấy Tần Phú Hữu rất rảnh rỗi, có phải là đã suy nghĩ nhiều rồi hay không.

Giữa trưa, bởi vì Giang Trúc Tâm đã cài đặt chế độ chú ý đặc biệt cho Tần Phú Hữu, cho nên lập tức liền thấy được Wechat mà Tần Phú Hữu đã gửi. Chỉ là không đợi cậu click vào xem Tần Phú Hữu gửi cái gì, thì Tần Phú Hữu cũng đã gọi điện tới rồi.

Quá trình từ lúc đăng Weibo cho tới lúc gọi điện thoại này, động tác của Tần Phú Hữu cũng quá nhanh rồi đó.

"Alo..."

"Bảo bối!!! Anh vẫn yêu em lắm! Em còn yêu anh sao?"

Tần Phú Hữu lớn tiếng đến mức dọa người, Giang Trúc Tâm đột nhiên bị hắn đề cao âm lượng khiến cho sợ tới mức tay run cả lên, thiếu chút nữa là ném điện thoại ra ngoài luôn rồi.

"Bình tĩnh đi nào." Giang Trúc Tâm đi ra bên ngoại nghe điện thoại, vốn dĩ cậu muốn nghe ở trong văn phòng. Nhưng mà nghe thấy thanh âm khoa trương này của Tần Phú Hữu, thì Giang Trúc Tâm cảm thấy vẫn là không nên doạ đến người khác ở trong văn phòng thì hơn.

"...Em đổi ảnh đại diện cũng không nói trước với anh 5555." Tần Phú Hữu ở bên kia điện thoại vậy mà đột nhiên bắt đầu giả khóc.

Vừa rồi lúc hắn thấy cuộc gọi nhỡ của Giang Trúc Tâm, thì lập tức liền muốn gọi điện thoại lại cho cậu rồi. Nhưng mà lúc nhìn đến status mà Giang Trúc Tâm đăng trên Weibo, thì hắn liền click vào xem trước một chút mới biết được chỉ trong một buổi sáng thôi, vậy mà đã có người nghi ngờ tình cảm của hắn và Giang Trúc Tâm rồi.

Này làm sao mà được cơ chứ?

Tuy rằng Giang Trúc Tâm đã làm sáng tỏ, tình cảm giữa hai người bọn họ là hoàn toàn không có biến động lớn nào, nhưng mà Tần Phú Hữu vẫn hoảng loạn mà đăng Weibo.

Tần Phú Hữu V: Tình yêu của tôi đối với bảo bối tuyệt đối không dễ dàng tiêu tán như vậy đâu!!! Các người không thể hoài nghi được!!! QAQ @ Giang Trúc Tâm không rỗng ruột V: Xem tôi bắt được cái gì đây, đi làm thì sờ cá, đi học thì nghịch điện thoại. Tần bảo bảo ngoan hơn so với các bạn rất nhiều mới có thể kiếm tiền nuôi tôi đấy. [doge]

Sau khi đăng Weibo xong, thì Tần Phú Hữu liền nhanh chóng đổi một ảnh đại diện đôi khác nhìn thấy ở trên Weibo của Giang Trúc Tâm.

Tin tức trong một buổi sáng này, thật là khiến hắn cảm thấy vừa chua vừa ngọt ngào á.

Chua chính là tình cảm của hắn và Giang Trúc Tâm tốt như vậy, lại bị người khác nghi ngờ thành như kia. Đây hoàn toàn vi phạm mục đích mà hắn show ân ái.

Hắn show ân ái chỉ là vì muốn nhìn thấy cư dân mạng chúc phúc cho bọn họ được lâu lâu dài dài, mà không phải để người khác hoài nghi hắn không yêu Giang Trúc Tâm.

Cư dân mạng mở ra đề tài này thật là xấu bụng! Làm sao có thể mang cái lớp mặt nạ quan tâm bọn họ, để phá hư tình cảm của hai người bọn họ được chứ?

Đồng thời, hắn lại bị phương thức show ân ái lén lút này của Giang Trúc Tâm khiến cho trái tim ấm áp cả lên. Mấy ngày nay tuy rằng nói Giang Trúc Tâm không cự tuyệt yêu cầu của hắn, nhưng đồng thời cũng chỉ là không cự tuyệt mà thôi.

Giống như ảnh đại diện đôi này vậy, còn là đặc biệt mời người vẽ hình tượng của bọn họ theo phong cách phim hoạt hình nữa, cũng hoàn toàn là hành vi của bản thân Giang Trúc Tâm.

Truyện chỉ được đăng tại Wordpress ALice's House, Wattpad phuthuytuyet07 và Sweek.

Bảo bối cũng đã học được chủ động vì bọn họ mà sáng tạo ra câu chuyện tình yêu mới rồi, như vậy thì Tần Phú Hữu làm sao có thể không rung động được cơ chứ!!

"Em cũng chỉ là nhịn không được mới muốn nhanh chóng đổi mà, xin lỗi anh nhé." Giang Trúc Tâm cũng có chút ngượng ngùng, thật ra cậu nhìn qua so với mặt ngoài thì còn vội không kịp đợi á.

Nếu không phải biết Tần Phú Hữu vừa rồi là đi mở họp, thì Giang Trúc Tâm có thể thật sự là dùng đến đoạt mệnh liên hoàn call rồi, để bảo Tần Phú Hữu nhanh chóng thay chân dung mới.

"Không cho em xin lỗi." Tần Phú Hữu rốt cuộc cũng ổn định lại từ trong cảm xúc ngọt ngào cùng chua xót, thanh âm của hắn mang theo một loại ấm áp và quấn quýt, "Vẫn là anh không đúng, vừa rồi anh không mang theo điện thoại bên người, về sau anh sẽ không như vậy nữa."

Tần Phú Hữu là cực kì nghiêm túc mà thề, về sau mình cũng sẽ không ở trong lúc Giang Trúc Tâm không có bên cạnh, mà không mang theo điện thoại.

Trước kia hắn căn bản không ỷ lại điện thoại như vậy đâu, nhưng mà nghĩ đến chiếc điện thoại này là môi giới quan trọng liên kết hắn và Giang Trúc Tâm, thì hắn liền cảm thấy lúc này chính là một lần sai lầm lớn của mình.

Ở cửa văn phòng, Bí thư Hách vốn dĩ muốn đưa hợp đồng đã được sửa chữa xong vào cho Tần Phú Hữu kí tên. Nhưng mà hiện tại nghe được Tần Phú Hữu đang tiền hành ân ái ngọt ngào qua điện thoại với Giang Trúc Tâm, thì trong nhất thời Bí thư Hách lại tiến thoái lưỡng nan.

Bí thư Hách:...Hay là cứ xông vào đi nhỉ?

Tác giả có lời muốn nói: Không cho.