Hào Môn Hôn Ước: Lão Công Cầu Tha Thứ

Chương 39: Chương 39




Mọi người nghĩ Cao Việt Xuân chỉ vô dụng vậy sao, thậm chí không thể cứu nổi Cao thị.

Không, không nha.

Anh ta giấu nghề đó.

Ngay cả Cao Đức Hải cũng phải công nhận: tài giỏi cơ mà, chỉ là ngu IQ xuống âm trong chuyện tình cảm thôi.

Cao Việt Xuân tốt nghiệp xuất sắc với số điểm cao nhất và thời gian ngắn nhất ở đại học nổi tiếng toàn thế giới kèm theo nhiều chuyên ngành song song, nhưng bên ngoài chỉ biết anh học mỗi chuyên ngành Kinh tế.

Sau khi tốt nghiệp, anh hoạt động ở nước ngoài thỉnh thoảng mới về nước thăm nhà, chưa vào quản lý Cao thị.

Trong quá trình đó, Cao Việt Xuân đã chiêu mộ rất nhiều nhân tài lập thành một tổ chức kín, bọn họ có mở một số tập đoàn xuyên quốc gia nổi tiếng nhưng không ai biết người đứng đầu đằng sau là Cao Việt Xuân.

Vào thời gian khủng hoảng của Cao thị thì nền kinh tế của thế giới cũng đang khủng hoảng, anh vừa lo cho tập đoàn ngoài nước nên không thể cứu được Cao thị ở trong nước.

Năng lực của một con người cũng có hạn.

Đội ngũ không thể cứu cả hai.

Lại còn Cao Đức Hải từ đâu thêm ra một thằng con riêng nữa.

Sau đó, dưới áp lực của cả bố và mẹ, áp lực công ti nên Cao Việt Xuân mới đồng ý lấy Mặc Kỳ Tuyết.

Nhưng có thể sâu thẳm trong tim anh cũng mong muốn điều đó, anh vẫn thầm yêu cô nhưng bề ngoài vẫn tự nghĩ rằng anh hận cô.

Anh muốn đưa cô đến gần anh để có thể ngày nào cũng thấy cô quanh quẩn bên mình, có thể hành hạ cô.

Chỉ với một cuộc điện thoại ngắn gọn, bên kia nhận lệnh.


Sau 1 tiếng, lập tức cổ phiếu Cao thị tăng lên một cách chóng mặt.

Tình trạng công ti hồi phục như cũ.

Dường như sự khủng hoảng sắp dẫn đến phá sản lúc đầu chỉ như là một giấc mơ.

Điều này đã làm tất cả mọi người không thể tin nổi sự thật trước mắt mình, nhưng những con số trên bảng đã chứng minh cho họ thấy.

Cao thị đã quay trở lại.

Cú điện thoại thông báo nhanh chóng tới tai Cao Đức Hải.

Thấy người gọi là trợ lý, Cao Đức Hải rất lo sợ khi mở máy lên nghe thì thấy thông báo: Phá sản.

Ông run run cầm chiếc điện thoại nhưng rồi cũng thở phào quyết tâm nghe.
Cao Đức Hải giờ phút này đã nghĩ kĩ rồi.

Ông cũng chỉ có một đứa con trai này, sao mà từ cho được.

Còn Cao thị không giữ được thì đành thôi vậy, con cháu vẫn là quan trọng nhất.

Ông nghe lời Lâm Tử Quyên: “sự nghiệp thì có thể dựng lại nhưng con cái thì không bao giờ”.

Vậy nên ông nhấn nghe máy để xem tình hình.

Đầu dây bên kia như rất kích động thông báo một tin động trời:
- Ông chủ, Cao thị hồi phục rồi.

Tin tức như một sét đánh trời quang, Cao Đức Hải nghe xong mà bất ngờ đứng bật dậy.

Điều này đã làm cho Lâm Tử Quyên chú ý đến.

Cao Đức Hải không thể tin nổi.

Làm sao mà? Làm sao mà có thể hồi phục được trong khi hàng đống dự án bị rút vốn lại còn đối tác đòi hủy hợp tác cơ chứ.

Rốt cuộc là thằng bé đã làm những gì? Thằng nghiệt tử kia dã làm như thế nào?
Lâm Tử Quyên thấy vẻ mặt của ông cảm thấy khó hiểu: “Chẳng phải đã chuẩn bị tâm lý khi nghe thấy tin xấu rồi sao? Sao bây giờ lại hốt hoảng như vậy? Không lẽ là Việt Xuân xảy ra việc gì?”
Lâm Tử Quyên nhanh chóng đi đến sốt ruột hỏi Cao Đức Hải:
- Có chuyện gì vậy? Có phải con mình xảy ra chuyện không?
Cao Đức Hải lập tức ôm chầm Lâm Tử Quyên vui sướng:
- Cao thị hồi phục rồi.

Haha.

Cao thị hồi phục rồi.

Tất cả là nhờ thằng nghiệt tử kia đấy.

Lâm Tử Quyên mắt đẫm lệ vui mừng.


May quá, những chuyện bà lo lắng đã không xảy ra.

Bà biết ngay mà, con của bà tài giỏi như vậy làm sao có thể chịu như thế này.

Được một lúc bình tĩnh lại thì Cao Đức Hải suy nghĩ:
- Nhưng mà làm thế nào nó lại có thể cho vào một số vốn khủng như thế nhỉ? Haizz.

Thôi thôi kệ nó, chỉ cần Cao thị hồi phục là được rồi.

Bây giờ còn mỗi chuyện bên Mặc thị cần giải quyết nữa thôi.

Ông cũng đã nghĩ thông, chuyện tình cảm của hai đứa trẻ người cha già này không thể bắt ép được.

Nếu chúng nó muốn thì sẽ tự đến với nhau, ông chỉ tạo cơ hội thôi, còn nếu không muốn thì coi như Cao thị không có phúc được có con dâu ngoan như Tuyết Tuyết.

Dù không thành con dâu nhưng ông luôn coi con bé như con gái ruột mà yêu thương.

Lúc trước tận tay bế Mặc Kỳ Tuyết đã làm Cao Đức Hải cảm nhận được hơi ấm từ một bé gái, ông luôn mong muốn có một đứa con gái.

Người ta thường nói con gái như áo bông nhỏ ấm áp của ba, nhưng ông không có phúc có con gái chỉ đâu lòi ra cái thằng nghiệt tử kia.

Từ đó ông luôn yêu thương và trở thành cha nuôi của Mặc Kỳ Tuyết.

Quan hệ của ông với Mặc Kiến Minh như tình nghĩa xưng huynh gọi đệ.

Hiện tại dù không còn là thông gia với Mặc Kiến Minh nhưng ông thành thật không muốn đoạt tuyệt quan hệ với Mặc Kiến Minh.

Dù công ty bước vào nguy cơ phá sản ông cũng không hề trách người anh này.

Tất cả là do cái thằng con trai của ông làm tổn thương đến con gái cưng của cả hai người.

Phải xảy ra chuyện gì đó thì bây giờ Mặc Kiến Minh mới tức giận như vậy.

Tại Mặc thị.
Thấy Cao thị hồi phục nhanh chóng như vậy làm Mặc Kiến Minh cũng có chút bất ngờ.
- Sao thằng nhóc này có thể làm được.


Quả không hổ là người mà ông đã từng chọn cho con gái mình.

Mặc Kiến Minh vừa đánh vừa thưởng thức tài năng của Cao Việt Xuân.

Mặc Kiến Minh tiếp tục tấn công theo nhiều hướng khác nhau.

Nhưng bên Cao thị cũng không ngồi yên mà ứng đối hóa có thành không, tuy nhiên, họ không hề đối đầu lại Mặc thị mà chỉ khắc phục mà thôi.

- Hừ, cũng có chút lương tâm đấy.

Nhưng tưởng vậy thì tôi bỏ qua tội dám sỉ nhục con gái tôi sao.
Mặc Kiến Minh hừ lạnh.

Và cứ thế là hai công ti đối đầu nhau.

À không đúng, chính xác là Mặc đánh, Cao phòng thủ cơ.

Sự kiện này đã làm cho giới thương trường phải đỏ mắt mà nhìn.

Cuộc chiến giữa hai tập đoàn lớn nhất nước nó khủng khiếp thế nào chứ.

Sau một thời gian, thấy những cuộc tấn công của mình vô ích nên Mặc Kiến Minh cho đội ngũ dừng tay, không làm gì nữa.

Không làm gì được càng làm cho ông nóng máu, ông không thèm muốn qua lại với Cao thị nữa.

Mặc cho Cao Đức Hải ngỏ lời nhiều lần đến thăm hỏi.

Tác giả: Ủa? Sao cảm giác như hai đứa trẻ con cãi nhau, xong giận dỗi không muốn gặp mặt thế nhở?