Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 36: hoàn thiện vô niệm.



   Mọi ngày sau đó,cuộc sống của họ diễn ra khá bình thường. Buổi sáng đi học,buổi trưa Masaru học vô niệm với Youko-sensei. Buổi chiều họ vẫn đến guild làm nhiệm vụ như bình thường.

   Biến chuyển của Masaru không có gì đặc biệt. Dù cậu có thể thực hiện chúng mà không cần chú,nó vẫn không đủ để được coi là ma pháp. Mana vẫn thất thoát rất nhiều. Ma pháp bắn ra không thể điều khiển được. Nói cách khác là thất bại thảm hại.

-thật vô vọng. Tôi đã nghĩ cậu có thể làm được. Nhưng giờ tôi chả rõ cậu có cơ hội không nữa.-

-nhưng...ngay cả cô cũng chỉ dùng nó được một chút thôi mà.-

-tôi khác. Tôi không thể theo kịp sự biến đổi ma pháp. Cậu thì khác. Cậu là Highelf đó. Còn là cá thể đặc biệt nữa. Đáng nhẽ điều này là muỗi với cậu chứ.-

-em biết sao được.-

-haizz...hay là cậu sinh nhầm kiếp? Một elf lại giỏi cận chiến hơn cả rút gọn ma pháp. Thật là nực cười.-

-biết làm sao được? Chắc em chỉ có thể gắn với vòng ma pháp....thôi?-

-uh. Có lẽ như vậy là.....-

-em nghĩ ra rồi!!!! Cảm ơn cô. Hẹn cô ngày mai.-

-....ể?-

   Cậu nói thế rồi chạy đi. Để lại Youko-sensei ở đó,thắc mắc không hiểu điều gì. Cả chiều hôm đó,không ai thấy Masaru đâu. Cậu thậm chí còn không cả đi làm nhiệm vụ với nhóm.

   Hôm sau,cậu vẫn tới chỗ Youko-sensei như bình thường. Nhưng lần này cậu nhìn tự tin hơn hẳn.

-nhìn cậu tự tin nhỉ? Chả bù cho hôm qua. Hay lại nghĩ đến cách gì đó lạ đời rồi?-

-dạ không. Cô nhìn em nè.-

   Không chần chừ,cậu quay về hướng mấy con bù nhìn,hít một hơi sâu rồi thở ra. Giơ tay lên,một vòng tròn ma thuật từ đó hiện ra.

-tưởng gì,vẫn chỉ là vòng ma...-

   Cắt lời cô,một quả cầu lửa to đùng bắn thẳng về phía mấy con bù nhìn,đối trụi chúng theo diện rộng. Cách 30m mà cô vẫn cảm thấy nóng,

-đó,cô thấy thế nào?-

-....cái....cái gì vậy? Rõ...rõ ràng nó là vòng tròn phép mà?? Sao cậu lại không niệm trú?-

-khi cô nói đến vòng ma thuật,em nhớ em có đọc một cuốn sách về phù thuỷ vòng phép. Mọi phép thuật của ông ta liên quan trực tiếp đến những vòng phép. Thế là em nghĩ "nếu không thể tự thực hiện quá trình chuyển đổi thì chỉ cần lập một vòng tròn ma pháp có thể làm thế hộ mình". Thế là em thức cả đêm để sáng chế ra nó.-

-và....?-

-và em đã tạo ra được một vòng phép chỉ để thực hiện quá trình này. Để thực hiện được nó,em đã thử gần 100 cách tạo vòng phéo khác nhau và cách thiết lập chúng.-

-...cậu...cậu thật sự nguy hiểm đó. Vậy cậu định đi theo con đường của pháp sư vòng phép sao vì mặc dù sức mạnh của ông ta rất đáng nể nhưng khá dễ bắt bài đấy.-

-em biết. Nên em sẽ đi theo con đường của riêng em,sáng tạo một kiểu ma pháp mới.-

-vậy sao? Vậy thì ta sữ chúc cậu. Nhưng trước đó,làm một trận tỷ thí nào.-

-ể?-

- sao không? Cậu có sức mạnh mới rồi mà. Lo gì,thử xem cậu có thể thực hiện nó trong trận chiến không?-

-đ...được thôi.-

   Sau đó,họ đơn giản vào trong sân đấu và bắt đầu thủ thế. Bọn họ đứng đó. Nhìn nhau. Không khí buổi trưa yên ắng đến lạ thường. Có thể nghe rõ mọi tiếng động.

   Từ tiếng gió thổi đến tiếng giọt mồ hôi chảy,thậm chí tiếng từng thớ cơ căng cứng lên,lỗ chân lông mở ra,đẩy đống mồ hôi ra ngoài.

   Ngay giây phút giọt mồ hôi chạm đất,Masaru giơ tay về phía cô,vòng tròn ma pháo dần hiện ra.

   Trước khi kịp,cô đã lao thẳng lên,vung cánh tay cậu lên trời. Một quả cầu lửa từ đó phóng ra,đốt cả bầu trời. Nắm lấy đầu cậu,cô ấn xuống mặt đất.

Khi đó,cậu dùng chân quắp lại tay cô,dùng lực toàn thân,vật ngã cô ấy. Nhưng bằng một tay,cô nhấn bổng cậu lên rồi truyền mana vào tay,đóng băng luôn nó cùng với cậu.

Khi đã đóng băng cậu,cô đập mạnh xuống sàn,làm lớp đất đá bay túi bụi. Masaru bắn bay ra,đập vào rào.

Đứng dậy,cậu một lần nữa giơ tay ra,vòng tròn đó lại hiện ra. Cô vẫn tiến đến trước vòng tròn,vung tay cậu lên. Nhưng lần này vòng tròn ma pháp vẫn ở đó. Chỉ có tay cậu bị vung lên. Thế là cô dính trực tiếp một quả cầu lửa vào giữa mặt,lùi lại.

   Tự tin rằng mình đã đánh trúng,cậu mỉn cười về phía Youko-sensei khi mặt cô vẫn còn đang bốc khói nghi ngút. Nụ cười ấy tắt ngay đi khi thấy Youko-sensei đã kịp bao bọc khuôn mặt trong mana.

-được lắm...định chơi thật ấy gì? Vậy thì bà đây cũng không nương tay nữa!!-

   Nở nụ cười nham hiểm,cô triệu hồi ra linh khí của mình. Nó toả sáng dữ dội.

   Masaru nhảy lùi về sau,vẽ một vòng tròn phép trên đầu rồi nhảy lên nó. Thế là cậu đứng ở trên không.

   Chụm tay vào nhau,một đống vòng tròn từ đó hiện ra,toả cả khu tập. Vì số lượng nhiều hơn,cậu mất khá nhiều thời gian. Đến giờ,chưa có cái nào xong cả.

-tôi đã bảo rằng vòng ma pháp rất dễ phá giải mà!!-

   Phi cây linh kiếm lên, cô sượt qua vòng phép và làm nó vỡ tan tành. Khiến Masaru rơi xuống đất.

   Khi cậu đang rơi,cô nhanh chóng chạy đến,đấm vào bụng cậu khiến cậu bay theo chiều ngang. Cuối cùng là tiếp đất.

-cậu cũng hổ báo phết nhỉ? Nghĩ đến việc đánh bại tôi cơ đấy.-

-chưa thử sao biết? Kích hoạt!!-

-gah!?!-

Tay cô bỗng căng cứng lại. Khi cô đấm cậu vừa nãy,cậu đã kịp vẫn chuyển một ít mana vào tay cô. Cậu lại làm chiêu đó một lần nữa.

Không để mất cơ hội,cậu chĩa tất cả vòng tròn phề phía cô ấy,đồng loạt phóng ra một chùm những vụ nổ liên tiếp qua hoả ma thuật trung cấp. Và với nó,mana cậu cũng gần hết.

Ngay khi cậu nghĩ mình đã đánh bại người đàn bà kia,cậu chỉ một lần nữa bị shock khi cô hoàn toàn bình thường. Thậm chí mặt đất dưới chân côn vẫn còn im,không bị hỏng hóc gì.

Và giây phút tiếp theo,cậu chỉ nhớ được mình bị hành...có lẽ tốt nhất là không nên nhớ lại...