Hạnh Phúc Viên Mãn 1 - Vì Anh Đáng Yêu Nên Yêu Cũng Đáng

Chương 35: Mua quà



Một tháng sau.

Trung tâm thương mại lớn nhất Thành phố S.

Cuối tuần hàng trăm người đổ xô ra đây để mua đồ, không khí trong trung tâm cũng đông đúc hơn thường ngày.

Thẩm Nhược Giai cùng Thư Nghi rảo bước ngang nhau, cô khoác lấy tay Thư Nghi chậm chạp đi dạo quanh các cửa hàng brand nổi tiếng.

Thư Nghi lúc này vang lên tiếng cười nói: “Xuỳ…cậu tính mua gì tặng cho nhóc nhà cậu vậy?”

“Bí mật, tớ đã đặt trước rồi. Nhưng hiện tại vẫn chưa đến lúc lấy, cậu đi với tớ mua thêm một chút đồ đi."

Thư Nghi bĩu môi, chân đều đặn bước đi theo Thẩm Nhược Giai.

Hai người tiến vào một cửa hàng, chính là cửa hàng thương hiệu Star đợt trước cô cùng Thư Nghi thường xuyên ghé thăm. Tại đây cũng có cả đồ nam.

Lúc đó cô có để ý một cái cavat rất đẹp, cũng rất hợp với Lục Lệ Thành.

Vì cô cảm thấy rất thích kiểu dáng giản dị ấy.

Vừa bước vào, hai nhân viên nữ đều cúi đầu chào cô rất nhiệt tình, Thẩm Nhược Giai mỉm cười hiền hoà cũng gật đầu lại.

Có vẻ cũng đã lâu nên bây giờ nhìn trong cửa hàng đã có rất nhiều mẫu mã mới, Thẩm Nhược Giai nhanh chân đi đến nơi trưng bày cavat nam.

Cô đưa ánh mắt liếc nhìn một vòng, rất nhanh liền có thể nhìn thấy được kiểu dáng ấy, Thẩm Nhược Giai mỉm cười vui vẻ, nhanh nhẹn đi lại cầm lên ngắm nghía.

Đúng quả thật nó rất đẹp, tuy hơi giản dị nhưng tưởng tượng nó nằm trên cổ của Lục Lệ Thành cô lại cảm thấy nó rất hợp với cậu.

Thư Nghi đứng bên cạnh, hai tay khoanh lại dựa vào cái tủ trưng đồ, nhìn người bạn thân của mình vừa ngắm nhìn cavat vừa cười ngẩn người thì nheo mày: “Cậu thích cái đó à?”

“Ừm, cậu thấy sao, có hợp với Thành Thành không?” Thẩm Nhược Giai đưa lên giơ trước mặt Thư Nghi nói.

“Đẹp đó, có khi mua về xong tên nhóc đó lại không dám mang, để vào tủ trưng bày không chừng!”

Thẩm Nhược Giai đi lại kéo tay Thư Nghi ra quầy tính tiền.

Nhân viên gói kỹ càng, bỏ cavat vào một cái hộp nhung cũng rất sang trọng, sau cùng là bỏ vào một cái túi nhãn hiệu của brand rồi nhanh chóng hai tay đưa ra cho cô.

Thẩm Nhược Giai lấy ra cái thẻ rồi đưa cho nhân viên quẹt.

Lý Lộ Lộ nhìn thấy Thẩm Nhược Giai, vui vẻ bước tới: " Thẩm tiểu thư!"

" Cô là...?"



" Tôi là Lý Lộ Lộ đây. Nhờ ơn Thẩm tiểu thư mà tôi đã lên được chức quản lý, xin chân thành cảm ơn tiểu thư rất nhiều!"

" À... tôi nhớ rồi."

Lý Lộ Lộ lấy ra một cái túi đưa cho Thẩm Nhược Giai, cười nói: " Đây là quà lưu niệm dành cho những khách hàng thân thiết của cửa hàng. Cái này dành cho tiểu thư!"

" Đây là gì?"

" Là một chiếc lắc tay do tôi tự thiết kế. " Lý Lộ Lộ vừa nói, cô có một loại cảm giác tự hào mãnh liệt.

Thẩm Nhược Giai gật đầu mỉm cười: " Cảm ơn. Còn nữa, lên được chức quản lý này đều là nhờ năng lực của cô. Vậy chúng tôi đi đây."

" Một lần nữa xin chân thành cảm ơn Thẩm tiểu thư!" Lý Lộ Lộ cúi gập người.

Thẩm Nhược Giai cùng Thư Nghi bước ra ngoài, cô nhìn vào cái đồng hồ trên tay của mình, liền thấy đã đến giờ hẹn.

Thẩm Nhược Giai không nhanh không chậm kéo tay Thư Nghi đi vào thang máy.

“Cậu tính đi đâu nữa vậy?” Thư Nghi ngơ ngác hỏi dò.

“Đi mua quà cho Thành Thành.”

“Mua nhiều vậy à? Giai Giai nhà ta đúng là phú bà”

Cô cười trừ không nói, tay đưa bấm lên tầng 5.

" À, vòng tay này cho cậu! Coi như quà cảm ơn vì cậu đã đi cùng tớ!"

Thư Nghi mỉm cười nhận lấy chiếc túi: " Được rồi, cậu còn có lòng đó."

Trung tâm thương mại này được coi là lớn nhất trong thành phố, được thiết kế có 15 tầng.

Nếu một người mà đi hết trung tâm này quả thật sẽ bị gãy chân mất.

Ting.

Vang lên một tiếng, cửa thang máy từ từ mở ra.

Thư Nghi đang tĩnh lặng, khi nhìn thấy cảnh bên ngoài thì không khỏi hoảng hốt, cánh môi há ra bất ngờ đến không ngậm lại được.

Đây là một tầng riêng biệt, ở đây chỉ có một duy nhất cửa hàng bán trang sức và kim cương.

Thư Nghi ngơ ngác bước ra, cô cảm thấy ánh sáng chói loá ở đây mạnh đến nổi mà khiến cô cũng phải nheo mắt lại.



Bỗng một nhiên có một người đàn ông đi lại nói vài câu sau đó liền mỉm cười bắt tay Thẩm Nhược Giai.

" Chúc mừng em đã theo đuổi thành công cậu nhóc đó."

" Cảm ơn anh...mà anh tới mua trang sức hả?"

" Ừm..." ánh mắt Từ Hoài Ngọc đượm buồn, nói: " Anh đi chọn nhẫn, sau Tết sẽ tổ chức lễ kết hôn..."

" Vậy sao, chúc mừng anh!"

Nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của Thẩm Nhược Giai, phiền muộn cùng không cam lòng trong anh thế nào cũng không phát tiết ra được.

" Anh chọn xong rồi, đi trước đây."

" Tạm biệt anh."

Thư Nghi chạy tới chỗ Thẩm Nhược Giai, tròn mắt hỏi: " Vừa rồi là ai vậy?"

" Bạn của anh tớ, anh ấy tới mua nhẫn."

" Ồ."

Từ Hoài Ngọc sau khi bị Thẩm Nhược Giai từ chối, anh cũng đành từ bỏ, bởi vì anh biết có cố gắng theo đuổi cũng không cách nào làm lay chuyển được trái tim Thẩm Nhược Giai. Vì vậy Từ Hoài Ngọc đã đồng ý đi xem mắt với một cô gái mà mẹ anh đã giới thiệu. Từ Hoài Ngọc cảm thấy cô gái ấy rất tốt, tính cách hai người cũng khá hợp nhau, cho nên đi tới quyết định tổ chức hôn lễ. Có lẽ chỉ có như vậy, anh mới buông bỏ được đoạn tình cảm này.

Thư Nghi đang ngẩn ngơ ngắm nghía thì bỗng dưng bị một sức lực lớn kéo đi, cô chới với một chút sau liền cùng Thẩm Nhược Giai.

Hai người đi tới dãy trưng bày trang sức nổi tiếng của Pháp là Morina.

Cô cùng Thư Nghi ngồi xuống một cái ghế salon gần đó, nhân viên thay nhau bê trà cùng đồ ăn nhẹ ra tiếp đãi.

Trong lúc chờ đợi Thư Nghi quay qua, giọng nói vẫn không tin được hỏi: “ Thẩm phú bà của chúng ta, cậu tính mua gì tặng cho Lục Lệ Thành vậy?"

Thẩm Nhược Giai nhấp một ngụm trà nóng sau đó mới trả lời: "Bí mật, tí nữa cậu sẽ biết!"

Dứt lời người quản lý cầm ra một hộp nhung màu đen sang trọng, đi lại từ từ đặt lên bàn.

" Đây là đồ mà tiểu thư yêu cầu, cô có thể kiểm tra nó!"

Thẩm Nhược Giai đưa hai tay ra nhận lấy, mỉm cười: " Cảm ơn ông." Bàn tay cô từ từ mở hộp nhung ra.

Chiếc hộp dần dần mở ra, bên trong là một cặp nhẫn đôi thuộc thương hiệu Morina chiếc nhẫn này là Wittelsbach-Graff Diamond Ring trị giá 80 triệu.

Trên cặp nhẫn nếu để ý có thể thấy được dòng chữ nhỏ được khắc lên đấy, đó chính là tên của cô và cậu.