Đừng Nhớ Em

Chương 24



Bởi vì vai diễn điều chỉnh sát thời gian, Lương Tư Tư không có sự kiên định như lúc đồng ý với đạo diễn Tần, trong tim ít nhiều cũng có chút lo lắng.

Mặc dù cô từng thử vai Hạ Thanh Thanh, nhưng khi đó diễn cảnh nội tâm, không mạnh mẽ như ở cảnh quay của tiết mục lần này và càng cần thể hiện ra được tính cách nhân vật.

Vì vậy tối đó sau khi cô tắm rửa xong, dựa trên thành giường đọc kịch bản, chủ yếu là tìm hiểu cuộc sống và tâm lý của Hạ Thanh Thanh.

Thật ra Hạ Thanh Thanh và Tô Mạn Mạn khá là giống nhau – đều sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, từ nhỏ được bao bọc bởi tình yêu mà lớn lên, dẫn đến tính cách của cô ấy rất nhiệt tình và thẳng thắn, làm vừa đều dựa trên sở thích, ít khi nghĩ đến kết quả.

Mà chính tính cách không quan tâm không để ý, nhiệt tình phóng khoáng này nên cô ấy dám yêu dám hận, dùng vẻ đẹp từ trong ra ngoài xoa dịu nỗi đau của người yêu, bước ra khỏi quá khứ, tiếp nhận tình yêu của cô.

Không ai là không thích một cô gái như vậy – rực rỡ và phóng đãng, khắp người tràn đầy năng lượng tích cực, giống như bấy cứ khi nào cũng đang phát sáng.

Lương Tư Tư phát hiện khó khăn lớn nhất khi cô diễn vai Hạn Thanh Thanh là tính cách của 2 người khác biệt quá lớn.

Môi trường sống ngày nhỏ đã làm cho cô cẩn thận dè dặt với mọi chuyện, thường giỏi về né tránh và rút lui, phong cách làm việc cũng rất e dè, mặc dù sau khi rời xa Dịch Hoài Xuyên, cô đã có thay đổi, nhưng nếu muốn diễn tốt vai Hạ Thanh Thanh cô càng cần cởi mở bản thân hơn.

Còn về làm thế nào để cởi mở bản thân, Lương Tư Tư thử đặt bản thân vào Tô Mạn Mạn.

Gia đình đầy đủ lại hạnh phúc, sự sủng ái mà ba và anh trai cô ấy cho cô ấy đề là thứ tốt nhất. Bản thân cũng làm việc trong lĩnh vực yêu thích, bởi vì có chỗ dựa, cô ấy không cần thiết phải để ý đến ánh mắt của thể tục, có thể làm theo cách của mình, đối mặt với người mà mình thích sẽ đi theo đuổi.

Cảm giác lớn lên tùy ý thật sự rất tuyệt vời, không có trói buộc nào nào tiến về phía trước, căn bản không cần lo lắng phía trước có có hố sâu hay phía sau có người theo sát để hại bạn.

Sau khi bỏ đi sự lo lắng trong nội tâm, Lương Tư Tư đột nhiên cảm thấy cả người thoải mái, đột nhiên liền hiểu ra nên làm thế nào để diễn tốt Hạ Thanh Thanh.

Nghĩ đến Tô Mạn Mạn, Lương Tư Tư lại nhớ đến chuyện đạo diễn Tần bảo cô báo cáo lại chuyện Lương Tâm Thiên bị ngất. Cô nghĩ một chút, sau khi ngắn gọ tóm tắt lại câu chuyện lại thêm vào lời dặn dò của đạo diễn Tần, gửi một tin nhắn wechat cho Tô Mạn Mạn.

Để đề phòng không may, đem chứng cứ nhỏ trước đó có lưu lại gửi luôn qua, bổ sung thêm: [ Nếu cô ta không hại tớ thì thôi, nếu hại tớ thì chúng ta phản kích.]

Có lẽ ở bên cạnh Dịch Hoài Xuyên quá lâu, cô luôn sợ gọi điện sẽ làm phiền anh, nuôi dưỡng thành một thói quen có chuyện gì đều gửi tin nhắn.

Cho nên bây giờ, cho dù là chuyện quan trọng, cô vẫn là thuật lại trên wechat.

Cô không có ý định cố ý đi thay đổi.

Tất cả mọi thói quen đều là của cô, cô thích như vậy thì sẽ kiên trì như vậy, không cần thiết phải thay đổi thói quen trong cuộc sống vì một người đã rời đi.

Quá cố ý chỉ có thể chứng minh quá để ý, thuận theo tự nhiên mà quên đi sẽ tốt hơn.

Buổi sáng ngày hôm sau, tập đầu tiên của "Diễn viên xuất sắc nhất" theo tiến độ quay, khi tổng đạo diễn xác nhận tất cả mọi người đã vào vị trí, Lương Tâm Thiên bên kia gửi đến một tin – sáng nay lại một lần nữa ngất đi, bệnh tình nặng hơn, không có cách nào tham gia thi đấu.

Nhưng tối hôm qua sau khi Lương Tâm Thiên ở bệnh viện tĩnh lại, còn kiên trì nói hôm nay sẽ như hẹn mà tới tham gia cuộc thi.

Khách mời tham gia quan trọng sát giờ từ bỏ thi, tổ tiết mục còn chưa chuẩn bị kế hoạch B, nhất thời, hiện trường trở nên náo loạn.

Mà những chuyện này, bởi vì đã được đạo diễn Tần dự liệu trước, khi tổ tiết mục đang thương lương nân sắp xếp như thế nào cho Lương Tư Tư, là đạo diễn Tần đã đưa ra cách giải quyết, tổ tiết mục tính ra vẫn là có kinh nhưng không hiểm.

Giáo viên chấm thi của "Diễn viên xuất sắc nhất" tổng cộng 4 người, ngoại trừ trên tay đạo diễn Tần có 7 tổ tuyển thủ, 3 giáo viên còn lại trong tay mỗi người có 6 nhóm tuyển thủ, tổng cộng 25 nhóm 50 người.

Tập đầu tiên sẽ loại đi một nữa, bởi vì Lương Tâm Thiên từ bỏ thi, nhóm của Lương Tư Tư trở thành ngoại lệ đặc biệt – không ai cạnh tranh với cô.

Tiêu chuẩn chấm điểm liền trở thành đạo diễn Tần có hài lòng hay không.

Như vậy, lợi hại đều có, hoặc là có thể nói hại nhiều hơn lợi, bởi vì bất luận cô có thăng cấp hay không, đều sẽ có người nói cô.

Tăng cấp, là bởi vì nằm vậy cũng thắng.

Không tăng cấp, không có đối thủ cạnh tranh còn có thể bị loại, có thể thấy thực lực kém như thế nào.

Trước khi lên diễn, đạo diễn Tần lại tìm Lương Tư Tư một lần nữa, giọng điệu nghiêm túc hỏi:

- Tiết mục sẽ được phát trực tiếp trên mạng, cháu biết chứ?

Hình thức phát sóng tiết mục, Tô Mạn Mạn trước khi đi đều đã nói với cô. Chính vì như vậy, cô mới biết rằng nếu như hôm nay biểu diễn xảy ra sai xót gì, liền trở thành tai nạn hiện trường.

- Cháu biết ạ.

Lương Tư Tư gật đầu.

Đạo diễn Tần nhìn cô một chút:

- Lợi hại ta đều đã phân tích qua với cháu, bây giờ cháu vẫn còn cơ hội nghĩ lại, một khi tiết mục bắt đầu, cháu muốn không quay thì cũng không được nữa. Cho nên, quyết định của cháu là?

Lương Tư Tư khi nay đã thay xong trang phụ diễn, một chiếc váy đỏ rực rỡ như lửa, nghe vậy lại một lần nữa gật đầu, giọng điệu thản nhiên kiên định, chỉ nói ra một chữ khí phách:

- Diễn.

Ánh mắt đạo diễn Tần dừng lại ở đôi mắt đen long lanh của cô một lúc, cuối cùng gật đầu, không lên tiếng nữa.

Dựa vào trình tự bốc thăm, tiếng mục của Lương Tư Tư xếp ở giữa, khi Mc để cho nhóm họ đứng sau cánh gà, Tề Hạ mới vừa kịp đến trường quay.

Đợi cô ấy thay xong đồ của Chu Tiểu Cẩm, 2 người đến chào hỏi cũng không kịp, trực tiếp lên diễn.

3 người vào vị trí, đạo diễn Tần hô bắt đầu, rèm lớn mở ra.

- Woaaaa, tớ không nhìn nhầm chứ, là nữ thần Tề Hạ!

- Trời ơi, Tề Hạ cũng tới tham gia "Diễn viên xuất sắc nhất" rồi sao?

- Sao có thể, người tham gia là Lương Tư Tư chứ.

- Tớ ngất, cô ta là sao có mặt mũi để Tề Hạ làm diễn viên phụ, đều ép Lương Tâm Thiên đến mức vào viện rồi, đúng là người được tổng tài của Bạch Minh bảo vệ liền khác hẳn ha!

* * *

Còn chưa bắt đầu diễn, khán giả dưới khán đài liền bắt đầu nhỏ tiếng nghị luận, Lương Tư Tư từng nghĩ bời vì sự đặc thù của tổ cô, sẽ có không ít âm thanh thảo luận.

Nhưng đột nhiên nghe tin tức Lương Tâm Thiên bị cô ép đến vào viện, cô vẫn là có chút ngây ngốc.

Trực giác nói với cô nhất định là Lương Tâm Thiên đã đăng tin gì đó để hủy hoại cô, nhưng bởi vì buổi sáng cô đều ở trường quay, nên không biết tin tức này.

Nghị luận tiêu cực đột nhiên nghe tới, làm cho đầu óc Lương Tư Tư xoẹt qua tạp niệm, vốn là cô vừa lên sân khấu liền nên nhập vai đột nhiên ngốc ra.

Mà lúc này kịch đã bắt đầu, nam diễn viên nắm tay cô, bước lên trước một bước.

Cơ thể bị động được kéo đi, Lương Tư Tư chợt giật mình.

Biết bản thân bởi vì lời đáng giá bên ngoài mà thất thần, cô áy náy vô cùng, ép xuống toàn bộ tâm tư và hoài nghi trong tim, nhanh chóng tĩnh tâm, hoàn toàn chìm đắm vào trong nhân vật Hạ Thanh Thanh, đem tất cả sự chú ý đặt vào trong biểu diễn.

Cô nắm lại tay nam diễn viên, nghiêng đầu nhìn anh ấy, trong thời khắc anh ấy nhìn lại, khéo miệng nhoẻn lên nụ cười, long lanh rực rỡ, lại không mất đi sự ngọt ngào của thanh xuân.

Xuất sắc diễn ra được một Hạ Thanh Thanh nhiệt tình phóng khoáng, sự tự nhiên cởi mở không bị trói buộc.

Cô đối với người cô yêu, từ trước đến nay đều không giữ lại gì.

Nụ cười của cô, giống hoa tường vi, từng bông lớn nở ra, mạnh mẽ sôi nổi, còn đẹp vô cùng.

Nam diễn viên là lần đầu tiên chính thức diễn với Lương Tư Tư, nhìn thấy nụ cười của cô, có chút hốt hoảng mới đi vào trạng thái.

Thực tế là, trạng thái của Lương Tư Tư quá tốt rồi, so với sự yên lặng ngày thường là 2 tính cách hoàn toàn khác nhau.

Có một kiểu diễn viên tốt như thế này, ngày thường là bản thân, ở trên sân khấu chính là nhân vật. Biểu diễn lúc này của Lương Tư Tư đã chứng minh cho câu nói này.

Sự biểu đạt tinh xảo của cô còn làm lay động đến ánh mắt của Dịch Hoài Xuyên ở Yến Thành xa xôi.

Anh trong bộ trang phục chỉnh tề ngồi trước bàn làm việc, trước mặt đang đặt cuốn báo cáo tổng kết cuối quý, có điều lúc này PPT được anh thu nhỏ lại, màn hình hiển thị là cảnh phát sóng trực tiếp "Diễn viên xuất sắc nhất" của một trang mạng nào đó.

Trên màn hình, cô gái mặc bộ váy đỏ đang nắm tay một người đàn ông khác, long lanh rực rỡ và cười tươi như hoa.

Cô bên cạnh anh 4 năm, chưa từng mặc bộ đồ máu sáng nào, càng không nói đến bộ đồ màu đỏ tươi lúc này.

Từ đầu đến cuối cô mặc tao nhã, yên lặng, ngoan ngoãn dịu dàng, giống như hoa dành dành nở rộ trong bóng tối, đến mùi hương cũng thơm nhẹ nhàng thanh tịnh.

Mà người con gái trước mắt, hoàn toàn thay đổi, vẫn là gương mặt đó, nhưng lại giống hoa tường vi đầu hạ nở rộ trên tường, rực rỡ chói mắt, nét đẹp tùy ý, không có gì có thể che đi được sự ánh hào quang rực rỡ của cô.

Một lại cảm giác chưa từng có trước đây cứa qua trái tim Dịch Hoài Xuyên, là tâm trạng bất an hơn cả khi bị lỡ mất một hạng mục trăm tỷ.

Đó là loại cảm giác mà ít khi có trong cuộc đời anh, nhưng anh biết, loại cảm xúc này gọi là – hối hận!

Anh đang nghĩ, 4 năm qua, nếu như không phải anh trách nhầm Lương Tư Tư, có phải là cô sớm đã nở rộ như vậy, có một thanh xuân tùy ý, mà không phải là sự hiu quạnh đếm không hết.

Là do sự lạnh nhạt của anh, làm cho một cô nương vốn rực rỡ phát sáng bị che phủ bởi cõi trần.

Dịch Hoài Xuyên nhìn chăm chú gương mặt Lương Tư Tư, trong đầy là một mớ cảm xúc lộn xộn, trái tim cũng bị ảnh hưởng theo.

Anh dần dần quen thuộc với cảm giác đau nhói, mỗi lần nghĩ đến hay nhìn thấy cô, anh đều sinh ra cảm giác đau đớn trong lòng.

Sau khi cô rời đi, nó càng trở nên dày đặc và nghiêm trọng hơn.

Dịch Hoài Xuyên uống một ngụm cafe đen, cái cảm giác đắng chát từ đầu lưỡi chạm vào trái tim, làm cho cảm giác không thoải mái trong tim lại tăng thêm một phần.

Anh nhìn vào cô gái trên màn hình, ánh mắt không rời đi dù chỉ một giây. Đúng vào lúc này, trên màn hình đột nhiên hiện lên một loạt bình luận.

- [Cũng chỉ là lớn lên xinh đẹp, mới lọt vào mắt của Tô tổng của Bạch Minh thôi!]

- [Lương Tư Tư mời cút đi! Cô cho rằng ép đuổi được Thiên Thiên thì có thể tăng cấp sao? Đồ trà xanh!]

- [Kiên quyết ngăn chặn Lương Tư Tư!]

- [Trước khi làm nghệ nên làn người, học nghệ nên sửa đức, hiểu không? ]

Một loạt bình luận đột nhiên hiện lên, làm ánh mắt Dịch Hoài Xuyên bỗng nhiên trở nên nặng nề.

Anh nhìn vào những bình luận đầy ác ý đó, đôi mắt sâu thẳm trở nên lạnh lẽo, giống như đang giấu trong đó là một trận mưa bão, một giây sau liền ập đến.

Không do dự, anh đưa tay ra bấm gọi nội bộ, giọng điệu cũng lạnh vô cùng:

- Kiểm tra xem Lương Tâm Thiên đã đăng cái gì, chỉnh lý lại dữ liệu lần trước phát ra ngoài.

Quyết đoán nhanh gọn và mệnh lệnh lạnh lùng của anh làm cho Thẩm Hạo Quân ở đầu bên kia điện thoại ngẩn ra một chút.

- Dịch tổng, có cần thông báo với Thẩm thiếu một tiếng không?

Cậu cẩn thận dè dặt hỏi.

Câu trả lời của Dịch Hoài Xuyên lạnh cứng lại kiên định:

- Tôi đã cho người đó cơ hội.

Người đó ở đây, là chỉ Thẩm Chi Hàn hay là Lương Tâm Thiên, Thậm Hạo Quân không rõ, nhưng ý mà Dịch Hoài Xuyên truyền đạt đủ rõ ràng.

Cậu cung kính đáp lại một tiếng, liền đi làm việc.

Yến Thành bên này xảy ra chuyện gì, Lương Tư Tư đang đắm chìm trong vở kịch không cách nào biết được.

Bởi vì có sự luyện tập tối ngày hôm qua khi dùng thân thế của Tô Mạn Mạn, cô của hôm nay hoàn toàn lĩnh hội được nhân vật Hạ Thanh Thanh.

Đối mặt với sự đột nhiên xuất hiện của Chu Tiểu Cẩm, cô không giống các cô gái bình thường có cảm giác khủng hoảng.

Ngược lại, cô tự tin, thẳng thắn, sáng chói, cười tươi nói với nam diễn viên:

- Vậy em quay về ký túc xá trước, 2 người nói chuyện đi.

Cô nói như vậy, không phải ngụy trang, mà là xuất phát từ đáy lòng.

Bởi vì cô biết chàng trai ở bên cạnh sẽ không dễ dàng rời đi.

Mà cho dù anh chịu không nổi mê hoặc rời đi, cô cũng thấy bình thường.

Cô có đủ tài nguyên để tìm thấy người tốt hơn, cần gì phải lưu luyến một người đàn ông không nắm giữ được trái tim.

Cho nên, cô rất yên tâm.

Yên tâm đối với bạn trai, càng yên tâm hơn với bản thân.

Sau này nói chuyện với Chu Tiểu Cẩm cũng vậy, cô không ghen, không tự ti, chân thành giao lưu, thẳng thắn đối đãi, cho đến khi làm cho Chu Tiểu Cẩm vốn dĩ tâm tư tinh tế, nội tâm mẩn cảm tự cảm thấy áy náy, thất vọng rời đi.

Lương Tư Tư trên sân khấu, mỗi một cử động đều vừa đúng lúc, hoàn hảo thể hiện ra một thiên kim nhà giàu tự tin và khéo léo, lại vẫn giữ được sự đơn thuần và non nớt của thời học sinh, không dư cũng không thiếu đi phần nào.

Giống như bức họa màu nước đậm nhạt thích hợp.

Mà kịch so địch của cô và Tề Hạ cũng vừa phải, công thủ ngang nhau, cân bằng tiến thoái, mỗi một ánh mắt của Tề Hạ đều được Lương Tư Tư tiếp lấy, hoàn hảo kết hợp với nhịp điệu biễu diễn của cô.

Một màn kịch so tài, 3 người hoàn toàn đắm chìm trong nhân vật, xây dựng hình tượng của các nhân vật một cách tối đa.

Mà Lương Tư Tư không tốn một binh tốt nào, chỉ bởi vì trên người cô không khi nào không phát ra ánh hào quang, cô đã tinh tế đẩy lùi sự xuất hiện đột ngột của tình địch, hoàn hảo hóa giải được nguy cơ của tình yêu này.

- [Có chút tiền đồ đó!]

- [Tại sao tôi lại cảm thấy, Lương Tư Tư diễn Hạ Thanh Thanh càng phù hợp bản chính nhỉ? ]

- [Yêu Hạ Thanh Thanh quá, ai mà không muốn có một bạn gái nhỏ ấm áp như vậy chứ!]

- [Mọi người phát hiện không, Lương Tư Tư ở trước mặt Tề Hạ không hề yếu thế hơn, cũng không bị lấn lướt nhân vật nè, cảm giác trên người cô ấy khi nào cũng có ánh hào quang phát sáng.]

Một màn diễn kết thúc, 3 người đi về phía giữa sân khấu, để cảm ơn.

Bên dưới khán đài, quần chúng hoàn hồn từ màn biểu diễn vừa rồi, bàn luận sôi nổi.

Lương Tư Tư chỉ làm như không nghe thấy, đứng thẳng người trên sân khấu, đợi phán quyết số mệnh.

Tất cả sự nhiệt huyết của cô đều để hết cho Hạ Thanh Thanh, dốc sức thể hiện nhân vật, còn về kết quả như thế nào, không nằm trong sự quyết định của cô, đương nhiên cũng nhìn rõ rồi.

Mc đi đến, người đầu tiên nhắm đến không phải là những giáo viên bên dưới, mà là Tề Hạ đang đứng bên cạnh Lương Tư Tư:

- Tề Hạ cô cảm thấy Tư Tư biểu diễn như thế nào?

Tề Hạ mặc trang phục diễn, một chiếc váy liền thân màu đen, giờ phút này thu lại tính cách hướng nội của Chu Tiểu Cẩm, lộ ra sự lạnh lùng và cao ngạo.

Có thể thấy, cô ấy cũng là một diễn viên tốt phân rõ bản thân là bản thân, vai diễn là vai diễn.

Tề Hạ hơi xoay đầu qua nhìn Lương Tư Tư, khóe môi cong lên, trong âm thanh lành lạnh có chứa sự tán thưởng:

- Diễn cùng cô ấy, rất sảng khoái.

Các cô ấy dùng từ rất có nghiên cứu, không phải là "vui vẻ" tiếp xúc dung hòa, mà là "sảng khoái" của kỳ phùng địch thủ.

- Ồ, xem ra sự đánh giá của Tề Hạ với Tư Tư rất là cao nhỉ!

Mc giúp đỡ giải nghĩa.

Tề Hạ cầm Mic lên, cười nói, có ý nói:

- Tôi nghĩ diễn xuất của cô ấy đã nói lên tất cả rồi.

Danh tiếng của Tề Hạ trong nước khá lớn, kỹ thuật biểu diễn cũng được mọi người công nhận, sự khẳng định của cô ấy rất có trọng lượng.

Vào thời khắc này, bất luận là bên dưới khán đài hay người đang xem trực tiếp, trước là bị kinh động trước diễn xuất tinh xảo của Lương Tư Tư, sau đó lại thêm Tề Hạ tẩy não, lại nhìn Lương Tư Tư chỉ có yêu thích và tán thưởng.

Mà những fan của Lương Tâm Thiên từ đầu đến cuối không đổi, quyết chí muốn bôi nhọ Lương Tư Tư đến cùng.

Họ lặp đi lặp lại có 2 điểm.

Thứ nhất là trước buổi quay hình Lương Tư Tư đăng bài lăng xê bản thân dẫm đạp Lương Tâm Thiên, 2 là Lương Tư Tư ép Lương Tâm Thiên, cướp đi cơ hội tăng cấp vào vòng trong.

Sự việc càng ngày càng bùng nổ, bắt đầu là bình luận trên phát sóng trực tiếp, sau đó là trên weibo.

Số lượng fan nhiều, chủ đề càng xem càng bùng nổ, các phương tiện truyền thông nhiều chuyện cũng bắt đầu nổi gió, bắt đầu tạo ra các bài viết, xuất bản nhiều bài như #LươngTưTưtâmcơ, loạitrừđốithủđểđứnglên #đợibàithanhminh.

Nhất thời, lời nói thương cảm cho Lương Tâm Thiên tăng lên, mà lời bàn tán cản trở Lương Tư Tư cũng tràn gập trên mạng.

Fan của Lương Tâm Thiên nhất thời giống như uống máu gà, khi ở trong tổ tiết mục lại một lần nữa điên cuồng bình luận, đột nhiên một tin viết in hoa bôi đậm mang theo hiệu ứng hội viên sáng chói xuất hiện trên màn hình.