Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2251: Tù Sư búng ngón tay!





Tuy Tiêu Phi Yên trở thành tù nhân, nhưng dù sao cũng là Thần Hậu, nên không bị nhốt vào thiên lao.



Mà phong ấn tu vi, nhốt trong tẩm cung của bà ta!



Tù Sư đẩy mở cửa tấm cung một cách thô bạo, Tiêu Phi Yên trong tẩm cung lập tức đứng lên: “Tù Sư, ông đến đây làm gì? Tôi ra lệnh cho ông lập tức thả bản hậu ra!”



“Nếu không đợi Thần Quân quay về, Tù tộc các ông chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn!”



Tù Sư cười đầy ý sâu xa: “Vậy sao? Tôi cũng rất muốn gặp Lục Thiên Thần!”



“Chỉ là không biết chốc nữa khi bản vương sủng hạnh Thần Hậu, Lục Thiên Thần liệu có xuất hiện không đây?”



Vẻ mặt Tiêu Phi Yên biến sắc: “Ông muốn làm gì?”



Tù Sư giơ tay tóm lên hư không, một luồng sức mạnh trói buộc Tiêu Phi Yên, tay chân không thể nhúc nhích!







“Mọi người đều nói Lục Linh Nhi là đệ nhất mỹ nữ của đại lục Hỗn Độn, ai mà không biết mẫu thân của cô ta Tiêu Phi Yên còn quyến rũ hơn!”



Tù Sư búng ngón tay!



Xoẹt! Tiếng vải bị xé rách vang lên!



Áo dài cung trang của Tiêu Phi Yên lập tức hóa thành mảnh vụn, lộ ra lớp áo cuối cùng!



“Ông dám làm vậy với tôi?”



Toàn thân Tiêu Phi Yên run lên!



Ánh mắt của Tù Sư sáng lên: “Mẫu thân của đệ nhất mỹ nữ đại lục Hỗn Độn, quả nhiên bất phàm!”



“Người phụ nữ mà Lục Thiên Thần phải lòng, hôm nay Tù Sư tôi cũng phải hưởng thụ!



Vừa dứt lời.



Tù Sư mau chóng đi đến trước người Tiêu Phi Yên!



“Bà nói xem, tôi lột chỗ nào trước đây?”



“Ông dám!”, Tiêu Phi Yên nghiến răng nghiến lợi.



“Ha ha ha? Bản Vương không dám?”, Tù Sư ngửa cổ lên trời cười lớn.



Năm ngón tay tóm về phía Tiêu Phi Yên!



Một luồng sức mạnh chuẩn xác cuốn đến!



Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!



Ba âm thanh vải rách lần lượt vang lên, dồ lót trên người Tiêu Phi Yên đều rách vụn, ngoại trừ hai đồ phòng tuyến cuối cùng!



Mọi thứ thường ngày ẩn dưới lớp cung trang uy nghiêm, gần như đều lộ ra trước mặt Tù Sư!



“Vãi… đẹp!”, đồng tử của Tù Sư co lại: “Chỉ là không biết Thần Hậu so với các phụ nữ khác, rốt cuộc có điểm nào khác nhau?”



Tiêu Phi Yên tức đến tái xanh mặt, sau đó lại biến thành trắng bệch!



Chẳng lẽ mình thực sự phải thất thân cho Tù Sư?



Nghĩ đến đây.



Một hàng lệ không nhịn được trào ra, nói với giọng gần như cầu xin: “Tù Sư… tôi xin ông đấy, ông muốn giết tôi, hành hạ tôi thế nào cũng được…”



“Cầu xin ông, đừng động vào tôi…”



Thần Hậu Thần Quốc Hỗn Độn lại đang vẫy đuôi cầu xin?


“Ha ha ha!”