Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 344: Hổ huyền thiên tàn nhẫn



"Vút!!!Ầm!!! Phốc!!! "

"Chủ nhân! Đây là chiếc ghế chủ vị tại Thiên Khiếu Điện, mời ngài an tọa!"

Hổ Huyền Thiên không có trả lời Hổ Huyền Cầm, thay vào đó hắn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nhanh chóng đi đến Hổ Huyền Cầm vị trí, một quyền đem Hổ Huyền Cầm đánh bay ra khỏi chủ vị mà Hổ Huyền Cầm đang ngồi, sau đó không còn quan tâm đến Hổ Huyền Cầm sinh tử, hắn khẽ phất tay làm sạch đi chiếc ghế kia, hướng về Diệp Tử Phàm phương hướng mỉm cười lấy lòng nói. 

Bộ dạng này của Hổ Huyền Thiên thật sự là rất tiện, nếu như không phải vừa rồi hắn bày ra thực lực khủng bố, chỉ dùng một chiêu đã đánh bay đi Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc đệ nhị cường giả Hổ Huyền Cầm, mọi người còn tưởng hắn là giả dạng đến đây lừa gạt bọn họ đâu.

"Ân!"Diệp Tử Phàm chỉ gật đầu một cái.

Diệp Tử Phàm nhẹ nhàng đi đến, mỗi một bước đi của hắn như là thuấn di một dạng, không ai tại nơi đây có thể bắt được quỹ đạo hướng đi của hắn.

Hắn trong lòng cũng là thở dài một hơi, thật là không dễ a, không nghĩ đến đường đi đến Thiên Khiếu Thành này lại lâu như vậy, bọn họ hai người phải mất cả tuần phá không mới đến được đây, bây giờ hắn mới thật sự cảm nhận được cái Thiên Nhược Đại Lục này rộng lớn, đây chỉ là một tòa Sơn Mạch mà thôi, hắn còn nghe nói Thiên Nhược Đại Lục còn sáu tòa Sơn Mạch diện tích không kém gì Thiên Khiếu Sơn Mạch này, còn bao la vô cùng Nhân Tộc lãnh địa, muốn đi hết Thiên Nhược Đại Lục này, đừng nói là Thông Thần cảnh, cho dù có là Hóa Thần cường giả không lấy Truyền Tống Trận cũng không biết ngày nào tháng nào mới có thể đi hết được Thiên Nhược Đại Lục. 

"Yêu Tôn cường giả, nếu như muốn sống, lập tức giao ra một giọt Tinh Huyết! "Sau khi đã ngồi ổn Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc chủ vị vị trí, Diệp Tử Phàm ánh mắt khẽ quét qua toàn bộ Thiên Khiếu Điện tất cả cường giả, sau đó dừng lại tại bảy tên Yêu Tôn cường giả kia nói.

Bây giờ thực lực của hắn đã cao hơn trước rất nhiều, cho nên tầm mắt cũng cao hơn không ít, với những Yêu Hoàng cảnh giới Yêu Thú, nếu như là trước đây, hắn sẽ đem bọn họ đưa vào tầm ngắm một phen, nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác, chỉ có những cái kia Yêu Tôn cường giả, mới làm cho hắn có hứng thú. 

Hơn nữa với một tộc quần như Thiên Khiếu Hổ, chỉ cần nắm lấy mấy tên cầm đầu, những tên Yêu Hoàng tôm tép kia là không thể làm nên trò trống gì. 

"Cái gì? Muốn ta giao ra Tinh Huyết, ngươi.. "

"Ầm ầm!!! Phốc!!! "

"Không biết sống chết! "

Không chờ cho Hổ Huyền Dương nóng giận nói hết câu, Hổ Huyền Thiên đã tàn nhẫn ra tay, cũng giống như Hổ Huyền Cầm, Hổ Huyền Dương thảm trạng là không khác gì mấy, có chăng còn nặng hơn mà thôi. 

Cái này cũng khó trách, Hổ Huyền Dương chỉ là Yêu Tôn Trung Kỳ đại thành cường giả, so với Hổ Huyền Cầm còn kém khá xa, hắn như thế nào có thể là đối thủ của Hổ Huyền Thiên. 

"Rắc!!! Rắc!!! Phốc!!! Phốc!!! "

"Chủ nhân! Đây là một giọt Tinh Huyết của Hổ Huyền Dương cùng Hổ Huyền Cầm, mời ngài nghiệm thu! "

Hổ Huyền Thiên không quan tâm đến hai điều ánh mắt cực kỳ oán hận của hai vị đồng tộc, tàn nhẫn tặng cho mỗi người thêm một cước nữa, đến khi cả hai phun ra chính Tinh Huyết của mình, hắn mới lấy nó cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm. 

Đây là hắn biết Diệp Tử Phàm không có ý định giết chết mấy người này, nếu như mà không, hắn đã tiễn hai người bọn họ đi đời nhà ma.

Đối với đồng tộc của mình mà hắn còn ra tay cực nặng như thế, đủ để thấy hắn đối với Diệp Tử Phàm trung thành bao nhiêu, hay nói đúng hơn là hắn đối với cái Nô Ấn kia sợ hãi đến bao nhiêu. 

"A...A...A..Chuyện gì xảy ra, Hổ Huyền Thiên, ngươi đối với chúng ta làm cái gì? "

"A..A...A...Hổ Huyền Thiên... Ngươi không niệm tình đồng tộc....Ngươi chết không yên lành..."

Không bao lâu, Hổ Huyền Thiên lại có dịp chứng kiến thảm trạng trước đây của mình, chỉ có điều lần này là qua người khác, nhìn Hổ Huyền Cầm cùng Hổ Huyền Dương nằm lăn lộn dưới kia, hắn không cấm đánh rùng mình một cái.

"Chết không yên lành sao? Ta cũng mong là mình có thể được chết a!"Hổ Huyền Thiên trong lòng âm thầm nghĩ. 

Nếu như có thể được chọn, hắn là thật sự muốn chết đi, ai lại muốn làm một con chó bao giờ, nhất là với một vị đứng trên đỉnh Đại Lục như là hắn, chỉ là trên đời này làm gì có chuyện như hắn mơ ước như vậy, đôi khi chết cũng là một hi vọng xa vời. 

"Hổ Huyền Phương, Hổ Huyền Cường, Hổ Huyền Minh, nếu như không muốn chịu đựng thống khổ như hai người kia, ta khuyên các ngươi đừng nên nghĩ cách dùng Phá Giới Phù rời đi là hơn, xung quanh Thiên Khiếu Thành này đã bị Chủ Nhân dùng Phong Giới Châu phong cấm, không có Ngụy Thánh thực lực, đừng nghĩ đến chuyện rời đi!" Nhìn thấy ba người kia tròng mắt xoay chuyển liên tục, sống cùng nhau hàng trăm vạn năm, Hổ Huyền Thiên như thế nào có thể không hiểu được mấy người bọn họ đánh cái bàn tính gì. 

Hắn cũng không phải là một người tuyệt tình cho lắm, cho nên mới truyền âm nhắc nhở, còn lại nghe hay không là chuyện của bọn họ. 

"Tộc Trưởng! Huyền Phương có một điều không hiểu, mong ngài có thể giải thích một câu!"Hổ Huyền Phương thấy tính toán của mình đã bị phá vỡ, khẽ liếc mắt nhìn Hổ Huyền Cường cùng Hổ Huyền Minh một cái, sau đó lại nhìn thảm trạng của Hổ Huyền Cầm hai người, truyền âm hỏi Hổ Huyền Thiên một câu.

"Ngươi nói đi!" Suy nghĩ một chút, Hổ Huyền Thiên vẫn lên tiếng nói, dù sao bọn họ sau này cũng là cùng chung số phận, nói ra một ít chuyện cũng không tính là thứ gì.

"Tộc Trưởng! Ngài thật sự là đã quy thuận...Vị Nhân Tộc kia?" Hổ Huyền Phương ban đầu là muốn nói cái tên Nhân Tộc gian xảo kia, nhưng mà sau cùng hắn vẫn là đổi giọng lại.

"Không sai!"

"Như vậy! Thực lực của hắn?"Hổ Huyền Phương có chút nghi hoặc hỏi. 

Từ lúc xuất hiện đến bây giờ, Diệp Tử Phàm kia vẫn là không hề ra tay, chỉ dùng một chút thủ đoạn nhỏ làm cho hai vị cường giả trong tộc sống không bằng chết, nếu như vị Nhân Tộc này là một bao cỏ, sử dụng một chút âm mưu quỷ kế để thu phục người, hắn thà rằng tự bạo cũng là không muốn thần phục cho một người như vậy. 

Âm mưu quỷ kế chỉ có thể tại trong bóng tối sử dụng, cũng chỉ dùng được nhất thời mà thôi, không thể nào đem ra ánh sáng, thể giới này chung quy vẫn là thực lực vi tôn, không có thực lực, chỉ sử dụng một chút thủ đoạn nhỏ, một khi gặp phải cường giả sẽ càng bị chết nhanh mà thôi, bản thân hắn chính là một ví dụ sống, mưu kế của hắn có thể nói là rất nhiều, nhưng mà khi gặp được người như Hổ Huyền Thiên vậy, hắn cũng chỉ đưa cổ chịu chết, cho nên hắn là không muốn đi theo một người như mình vậy. 

"Chủ nhân là Đạo Thể Hóa Thần, thậm chí rất có thể là Thánh Thể Hóa Thần, ta cũng không biết Chủ Nhân thực lực tại cảnh giới gì, vì khi giao thủ với ta, Chủ Nhân còn không có sử dụng toàn lực! "Hổ Huyền Thiên nói.

Đây là sự thật, cho dù là không muốn thừa nhận, nhưng mà hắn biết bản thân của mình thực lực so với vị chủ nhân này là không có cùng cấp bậc, giao thủ với hắn đa phần là vị chủ nhân này chỉ luyện một ít quyền cước mà thôi, nếu như vị chủ nhân kia thật sự ra tay, hắn không biết mình có thể chống lại một chiêu hay không nữa, cái cảm giác vô lực này vài vạn năm trước khi gặp được Dương Đình Phong hình chiếu hắn cũng đã gặp qua.

Chỉ là nếu đem ra so sánh, hắn thấy vị chủ nhân này còn cường đại hơn Dương Đình Phong rất nhiều lần, ít ra khi gặp Dương Đình Phong, hắn cũng còn nãy sinh ra một tia chiến ý, còn với vị chủ nhân này thì lại không thể. 

"Đạo Thể Hóa Thần cường giả! Khó trách! "Hổ Huyền Phương âm thầm cười khổ nói.

Đạo Thể Hóa Thần nha, đây chính là thực lực tương đương với lại Thần Chủ Dương Đình Phong, cùng với ba trăm vạn năm trước Hỗn Nguyên Chí Tôn.