Dị Thế Thần Ma

Chương 30: Thú triều.









Áo Lan công quốc, Áo Đặc thành…



Nơi đây có rất nhiều thay đổi nhiều kể từ khi Hạ Thiên lần đầu tiên tới đây. Tường thành cao vài trượng kiên cố đã bị phá nát một số nơi, bên ngoài thành tình cảnh càng trở nên hết sức thảm liệt. Không có làng xóm hay thành trì nào còn nguyên vẹn khi gặp phải thú triều. Xương trắng trải khắp nơi, thôn xóm quanh đây nối tiếp nhau trở thành một vùng hoang vắng, nhà cửa sớm đã bị phá tan tành. Không ai biết được liệu có phải do ma thú đã càn quét qua đây lại có thể phệ huyết tàn nhẫn như vậy? Cũng không ai biết được rằng một trường sát kiếp thú triều này đến bao giờ thì kết thúc. Thỉnh thoảng nơi đây lại có vài tiếng sói tru giữa đên vắng lại càng làm cho cảnh vật trở nên hãi hùng, khiến những người tới nơi đây khó tránh khỏi kinh hoàng.



Năm người Hạ Thiên đã đến nơi này được vài ngày và được binh lính nơi đây giao cho một khu vực và dặn bọn họ nếu có thú triều tiếp tục tấn công thì bọn họ chỉ cần giữ vững chỗ đó là đủ. Sau khi nhận được khu vực cần bảo vệ của mình, mấy người Hạ Thiên cười khổ, khu vực bé nhỏ thế mà cũng cần bọn họ ở lại sao?




Cuối cùng , sau khi thương lượng xong tất cả quyết định lập các loại bẫy rập ở nơi này rồi để ở đây một người trông coi còn những người khác thì đến những nơi khác giúp đỡ, tiếp viện cho nơi đó. Thế nhưng vấn đề là ai sẽ ở lại trong khi tất cả mọi người đều muốn ra ngoài chém giết ma thú. Cuối cùng không còn cách nào khác Hạ Thiên đành phải để lại một phân thân ở lại, rồi cùng những người khác ra ngoài đợi đến lúc thú triều tới sẽ tiến hành cứu viện.



Lại ba ngày sau, cuối cùng tất cả học viên trong học viện đã tụ tập đông đủ tại đây. Sau đó hai ngày, nơi này cũng đang diễn ra một trận thú triều mạnh mẽ nhất trong lịch sử. Thế là tất cả bắt đầu chiến đấu.



Lúc này, tất cả đứng trên cao chỉ thấy cách bên ngoài tường thành hơn mười dặm, nguyên bản màu xanh của cỏ cây đã biến thành một vùng nhiều màu sắc khác nhau rộng mênh mông tựa hồ bao phủ tất cả nhìn không thấy điểm cuối, nếu nhìn kỹ thì thấy từng đàn ma thú thú kích cỡ không đồng nhất. Một đám song mục màu bích lục, toàn thân nhiều màu sắc khác nhau, răng nanh lộ ra thần sắc hung tợn. Tất cả những ma thú này đều như điên cuồng tiến tới, tấn công bất chấp tất cả …



Không lâu sau, tất cả những người đứng trên tường thành đều nhìn thấy rất nhiều loại ma thú khác nhau ùn ùn kéo đến, trong đó lọt vào tầm mắt của tất cả mọi người rõ rang nhất chính là những con mãng xà dài hơn trượng hình thành một biển ma thú hồng sắc, thoạt nhìn khiến cho người ta phát rợn.



Những loại ma thú mãng xà này đều mang theo chất độc kinh khủng, có đặc tính hủ thực rất cao. Chỉ cần trúng phải chắc chắn sẽ khó tránh khỏi cái chết nếu không được chữa trị kịp thời.



Mấy người Hạ Thiên lúc này nhìn xa xa về phía biển thú, thỉnh thoảng xuất hiện cự mãng to hơn đồng loại nhiều, trong long tất cả đều âm thầm thở dài một hơi. May mắn những ma thú này đều là ma thú cấp thấp, ma thú cấp cao số lượng ít hơn, nếu không chắc chắn mệt rồi…




Theo phân chia thì Thanh Diệp Ngọc tinh thông y dược sẽ vào thành cứu viện người bị thương, bốn người Hạ Thiên, Diệp Vân, Vân Tiên Khách cùng Yêu Cơ phân chia ra bốn hướng đông tây nam bắc tiếp viện khắp nơi, chỉ cần tiếp viện xong liền đến nơi khác tiếp viện, xong việc tất cả vào thành rồi tụ tập rồi cùng rút lui.Theo phân chia công việc, tất cả cùng hành động.



Nhất thời cả Áo Đặc thành xôn xao một trận, quân đội cùng với Dong binh và những học viên Thần Ma học viện đã sớm chấn chỉnh chờ phân phó, lập tức nhanh chóng xuất phát lên tường thành. Trên tường thành có lắp đặt sẳn rất nhiều chiếc cung thật lớn, lập tức có người đứng ngay sau đó, chuẩn bị sẳn sàng…



Rất nhanh, thú triều đã tới. Rất nhiều ma thú đủ loại cùng nhau di động phát ra những âm thanh “ Sàn sạt”.



Tiếng động liên tiếp, lại rất chinh tề khiến tất cả bất giác tạo ra một cổ khí thế kinh người. Làm cho mọi người trong thành chịu một áp lực lớn đến khó có thể tả.



Rất nhiều binh lính đứng sửng và có vẻ mặt tái nhợt. Bât quá, cũng không có ai đi động viên mọi người. Đối với người thường mà nói, thành trì bị phá bọn họ cùng người nhà củng chỉ có một kết cục chính là chết trong bụng ma thú mà thôi.



Cho nên cho dù trong lòng sợ hãi dị thường nhưng trong chốc lát bọn họ tuyệt đối có thể liều mạng chống cự đàn ma thú này.



Ở trên tường thành một đám đội trưởng cấp đê giai quan quân chuẩn bị các mệnh lệnh tác chiến, chuẩn bị trận địa sẳn sang đón địch. Đàn Ma thú nhìn như di động không mau, nhưng do mọi người chăm chú nhìn nên rốt cuộc dần rõ ràng.




Trong đám ma thú di chuyển một cách hỗn loạn, tấn công điên cuồng như bỏ mặc sự sống chết của mình. Mặt đất truyền đến từng đạo chấn động lớn, trong nháy mắt đàn ma thú đã tiến sát tường thành, bắt đầu tấn công mảnh liệt. Một đám phong lang bay lên trời với móng vuốt sắc bén cào lên vách đá từng trảo, thế nhưng vửng vàng bám vào vách đá, tiếp theo từng đợt lao thằng đến tường thành.



Mà trên tường thành các nơi, các quan quân chỉ huy ra lệnh một tiếng, lập tức tên bắn ra như mưa rơi điểm xuống làm đại lượng phong lang bị xuyên thủng thân thể mà rớt xuống rất nhiều.



Bất quá dưới tường thành số lượng ma thú cũng rất lớn, những tổn thương này củng không hề gây ra điểm mất mát gì ngược lại càng làm cho đàn ma thú càng điên cuồng xông lên. Đầu tường bên này các thủ vệ đả sớm chờ đợi, một con phong lang vừa lao lên tường thành thì lập tức ba bốn ngọn thương lập tức đâm tới. Những đường sáng do đấu khí phát ra lập tức trảm sát con phong lang ấy thành thịt vụn, căn bản không để nó kịp phát huy thực lực.



Trong lúc này, dưới chân tường thành từng loạt mưa tên đan vào nhau trút vào đàn ma thú và các tiếng tru của đàn ma thú quyện vào nhau.



Cuộc chiến liên tục diễn ra, cả tòa Áo Đặc thành bị bao vây bởi một cỗ huyết tinh nồng đậm. Sắc trời bắt đầu ảm đạm dần dần, không trung vầng thái dương bắt đầu biến mất dần dần. Mặt trăng tròn cùng những vì sao lốm đốm bắt đầu xuất hiện. Nhưng đàn ma thú vẫn công kích chưa ngừng, thậm chí còn mảnh liệt hơn. Bởi bản năng sinh tồn nên các loại ma thú gặp phải huyết tinh thì càng tấn công thêm điên cuồng hơn, mãnh liệt hơn.