Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 88: Thư giản!



Phủ thành chủ hậu viện nơi sâu nhất!

Ở đây có một bể tắm, được chế tác từ trơn bóng cùng đen tuyền trân quý hắc diệu thạch.

Xung quanh các bức tường được trang trí vô cùng hoa lệ bằng thanh thoát tranh vẽ, cùng những bức mộc điêu tinh xảo.

Nơi đây không gian vô cùng rộng lớn...đầy đủ để rất nhiều người tại bên trong cùng nhau tắm rửa lấy.

Nham Kiều đáng yêu các Nữ Vệ đội thiếu nữ mỹ lệ...hằng ngày cũng sẽ rất thường xuyên lưu tại nơi đây để mà tẩy rửa cơ thể mệt mỏi, cũng như im lặng nghỉ ngơi thư giản lấy tâm tình của mình.

Các nàng cũng thường dùng trần như nhộng mềm mại cơ thể của mình, uyển chuyển mềm mại mà thích ý tại nước tắm ấm áp bên trong nhẹ nhàng du tẩu đùa bỡn lẩn nhau.

Tựa như muốn hóa thân làm non mềm trắng nõn...nhưng trên thân lại không một mảnh vải che đậy mỹ nhân ngư.

Sau đó lại vô cùng thích ý để cho Nham Kiều ngắm nhìn...muốn hắn tùy ý thưởng thức lấy từng nơi thiên liêng bí mật nhất, tại phía trên cơ thể mê người không đền mạng của các nàng.

Hoặc đơn thuần là nhu mì cùng cẩn thận...ở bên cạnh hầu hạ cho Nham Kiều được thư thái nhất có thể!

...

Nham Kiều hiện tại cũng đang ngâm mình bên trong dòng nước ấm dịu nhẹ, khẽ híp mắt mà hưởng thụ lấy giây phút tuyệt vời này.

Hai bên cánh tay cùng phía sau lưng của hắn đều bị mềm mại cho bao phủ.

Hiện tại phân biệt chính là tiểu kiều thê Tiểu Tuyết, Hồng Yến cùng với Song Nhi tiểu yêu tinh này cho gắt gao quấn lấy.

Các nàng thân thể trần trụi non mềm, lúc này chỉ có một nửa là ngâm mình trong nước ấm...bên cạnh còn không quên đem cả cơ thể của mình, cho yêu mị dán lấy Nham Kiều da thịt bên trên.

Ánh mắt mỹ lệ bên trong đều mang theo ý cười hạnh phúc.

Các nàng thần sắc vô cùng nhu thuận dùng tay ngọc ôn nhu cùng chậm rãi, tuần tự mà xoa bóp lấy cơ thể cường tráng của Nham Kiều.

Hơi nước ấm áp mang theo hương thơm hoa cỏ thoang thoảng...bầu không khí yên bình cùng dịu nhẹ đến lạ thường!

"..."

Hồng Yến mềm mại trắng nõn cơ thể để lộ phần lớn bên trong không khí, cả người đang rúc tại Nham Kiều một bên ngực mà hưởng thụ ấm áp thời gian...sau một lúc lâu mới mềm mại nói nhỏ:

"Phu quân...thỏ rừng cùng hươu trưởng thành tại vườn thú bên trong còn có rất nhiều chứ, chúng ta có nên lấy ra số lớn da lông để mà chuẩn bị cho mùa đông sắp tới?"

Hiện tại Hắc Lân thành sở hữu lĩnh dân đã có hơn bảy trăm người, cho nên số lượng các lĩnh dân am hiểu đi săn cũng đã nhiều hơn trước kia gấp đôi không chừng!

Hằng ngày, phủ thành chủ thu lấy một phần thú rừng từ các lĩnh dân này cũng đi theo tăng lên rất nhiều.

Vườn thú tại ngoại thành đã có ba lần mở rộng quy mô, lúc này mới có thể chứa đựng toàn bộ.

Số lượng phụ nhân làm việc tại vườn thú bên trong cũng đã tăng lên gấp ba lần không chừng...bên trong nơi đó, hiện tại cũng có một chút nhộn nhịp cùng đông đúc ý vị đâu!

Nghe vậy, thướt tha mê người Tiểu Tuyết đang rúc tại Nham Kiều một bên lồng ngực còn lại cũng chậm rãi mở ra mê ly ánh mắt, miệng nhỏ khẽ hôn lấy hắn một ngụm mà nói:

"Hồng tỷ nói rất đúng...tuy y phục giữ ấm của mọi người đều đã được chuẩn bị rất đầy đủ, nhưng số lượng chăn mền dành cho mùa đông lại là có chút không đủ dùng nha"

"Thành chủ pháo đài bên trong tuy ấm áp hơn bên ngoài rất nhiều...nhưng tại mùa đông khắc nghiệt bên trong, nếu như không có ấm áp chăn mền...như vậy các tỷ muội buộc phải mặc lấy giữ ấm y phục để ngủ rồi"

"Cái kia...thật sự có chút bất tiện cho chàng nha!"

Lời nói cuối cùng...Tiểu Tuyết ánh mắt mang theo thâm ý cùng trêu ghẹo mà lườm Nham Kiều một mắt.

Người sau ánh mắt lập tức hơi phiêu hốt...giả vờ như không hiểu lão bà của mình đang nói chuyện gì!

"..."

Tại trước kia.

Phủ thành chủ hằng ngày đều sẽ giết một chút hươu cùng con thỏ để dùng làm thức ăn.

Cho nên da lông mềm mại tích lũy theo thời gian, số lượng đến nay cũng đủ để làm ra rất nhiều y phục giữ ấm cho tỷ muội vào mùa đông.

Tuy nhiên chăn mền chế tác quá trình lại cần nhiều da lông hơn y phục một chút...cho nên mãi cho đến hiện tại vẫn chưa đủ dùng.

Song Nhi cả cơ thể trần như nhộng mềm yếu mà dán tại Nham Kiều rộng lớn phía sau lưng, nghe vậy thì lộ ra khuôn mặt nghi ngờ nói:

"Chúng ta cần nhiều như vậy chăn mền vào mùa đông sao?"

Hơi dừng lại, nàng không thèm để ý đến mềm mại nhũ phong to lớn đang bị đè ép gắt gao, thản nhiên nói:

"Nhưng hằng đêm được chủ nhân ôm lấy ngủ say, lúc nào cũng thật sự rất là ấm áp nha...Song Nhi đều không cần chăn mền cũng cảm thấy cơ thể mình rất ấm rồi!"

Tiểu Tuyết bên cạnh nghe vậy thì hơi trợn nhìn nàng một mắt, tức giận nói "Các nàng không giống như ngươi...đêm nào cũng được quấn lấy bên cạnh chúng ta, đương nhiên cần lấy giữ ấm chăn mền!"

Bên cạnh đang cho Nham Kiều xoa nắn bả vai...Hồng Yến cũng có chút buồn cười nhìn xem yêu diễm vô tận tiểu nữ hầu Song Nhi này.

Nên nói nha đầu này là được tiện nghi còn khoe mẻ, hay là quá mức ngây thơ nên không hiểu đây?

Đối với nha đầu này luôn quấn lấy Nham Kiều không rời cả ngày.

Ban đầu Hồng Yến đích thật cũng đối với thiếu nữ này nảy sinh ghen tuông, cùng một chút khúc mắc cảm xúc trái chiều.

Nhưng về sau nàng cũng dần dần quen thuộc lấy nàng tính cách yêu mị của Song Nhi...biết rõ nàng là có nổi khổ của riêng mình, cho nên mới không khống chế được bản thân mà quấn lấy Nham Kiều.

Huống chi...đến ngay cả chính cung nương nương Tiểu Tuyết, xưa nay cũng không có ghen tuông ý tứ đây!

"..."

Nham Kiều đối với các nàng thường ngày tương tác đã rất là quen thuộc.

Hắn hai cánh tay phân biệt ôm lấy trơn ướt cơ thể như ngọc của hai vị tuyệt sắc kiều thê, thần sắc ôn hòa nói:

"Ân...về chuyện này, vi phu cũng là có dự định như vậy từ trước!"

"Nhưng số lượng thịt khô dự trữ còn có rất nhiều bên trong hầm ngầm...nếu lại đi giết thỏ cùng hươu trong cùng một lần để thu lấy da lông, chúng ta không còn nơi cất giữ thịt của bọn chúng rồi!"

Thịt...đây là một loại tư nguyên vô cùng trân quý.

Trân quý đến độ...ngay cả bản thân Nham Kiều cũng có chút không nỡ, đem một lượng lớn như vậy thịt khô phân phát cho bên dưới các lĩnh dân!

Nghe Nham Kiều nói như vậy, Tiểu Tuyết mỉm cười tựa ở bên trên bờ vai rộng lớn của hắn, kiều mị mà nỉ non:

"Chàng là đang đợi từ Hắc Hùng thành đi đến các thương nhân kia?"

"Ân...theo như thời gian tính toán mà nói, Chu Nhân mấy tên kia mạo hiểm giả hẳn là còn không bao lâu nữa sẽ quay lại thôi!"

Nham Kiều nghiêng đầu nhẹ hôn lấy diễm lệ kiều thê trên môi mềm một ngụm thâm tình, sau đó cười nói.

Hồng Yến lúc này cũng biết là nam nhân của mình đã suy nghĩ mọi chuyện chu đáo từ trước mất rồi, nàng ôn nhu ôm lấy Nham Kiều eo hổ mà mỉm cười nói:

"Như vậy thiếp sẽ để cho Nguyệt Tình các nàng chuẩn bị một chút, trước tiên có thể đem trưởng thành con thỏ cùng hươu cho tụ lại cùng một nơi!"

"Tiểu Tuyết...đến khi đó lại cần Nữ Vệ đội mọi người, đích thân đi đến vườn thú trợ giúp Nguyệt Tình các nàng một chút rồi, dù sao số lượng kia có chút lớn!"

Hơi dừng lại ở giữa một chút, Hồng Yến ánh mắt nhu mì hướng về Tiểu Tuyết nói nhỏ như vậy.

"Ân...tỷ ngươi cứ nói với Thanh Lân các nàng là được, chúng ta sẽ hết sức phối hợp cùng tỷ!"

Tiểu Tuyết khuôn mặt cũng vô cùng ôn hòa mà nhẹ đáp lời.

Hai nàng tuy thời gian bên cạnh nhau còn chưa dài...nhưng tình cảm tỷ muội lại là lạ thường thân thiết.

Có lẽ là do Hồng Yến nhu mì tính cách ảnh hưởng đi.

Nàng ôn nhu ánh mắt, luôn để cho xung quanh nàng những người khác...đều không tự chủ đối với nàng sinh ra nồng đậm hảo cảm nha.

Nhìn xem hai nàng chỉ trong nháy mắt đã bàn luận cũng như đem mọi chuyện thu xếp một cách chu toàn, Nham Kiều có chút cười khổ nói:

"Ta cảm thấy về sau mình có thể triệt để làm một đầu cá ướp muối được rồi...các nàng đều đem mọi chuyện cho hoàn mỹ giải quyết!"