Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 124: Ủy khuất?



Tiểu muội muội chỉ rời đi bên cạnh nàng mới không bao lâu, nhưng lúc này thì đã trở thành nơi đó Hắc Lân thành thành chủ nữ nhân?

Cũng đúng...

Lấy muội muội Uyển Tình của nàng khuynh thành một dạng mỹ mạo, nam nhân nào có thể bỏ qua cho được?

Nơi đó Hắc Lân thành chủ nếu như phát hiện được một mỹ nhân tuyệt thế xuất hiện bên trong lãnh địa của mình, hắn làm sao có thể bỏ qua mà không ra tay cướp đoạt cơ chứ?

Nhanh chóng lấy lại tinh thần từ những lời nói của Chu Nhân, thân là nhị tỷ của Uyển Tình, khí khái hào hùng Uyển Nhàn trong nội tâm lập tức có riêng phần mình lo lắng!

Theo như lời nói của Chu Nhân bọn người, như vậy hiện tại muội muội của nàng đã sớm trở thành vợ người...hay nói đúng hơn là bị ăn xong lau sạch không biết bao nhiêu lần.

Mà cho dù là Uyển Tình có bị nơi đó thành chủ ép buộc đi chăng nữa, các nàng Lý gia cũng không thể vì muội muội ra mặt để lấy lại công đạo được.

Một thành chi chủ...

Đây chính là thế giới này tầng cao nhất quý tộc một trong, đó tuyệt đối không phải một mình Lý gia của nàng có thể thể chạm đến kinh khủng nhân vật.

"..."

May mắn là từ một số chi tiết hiện tại biết được, muội muội Uyển Tình của nàng xem như được nơi đó Hắc Lân thành chủ yêu thương cùng sủng ái có thừa.

Ít nhất nàng có thể sinh hoạt vô cùng như ý cùng tự do, nếu không làm sao có thể tự chủ mà ủy nhiệm cho Chu Nhân mạo hiểm đoàn quay về đến Hắc Hùng thành, truy tìm tung tích của Lý gia thương đoàn?

Tuy là như vậy tự an ủi lấy mình, nhưng Uyển Nhàn cũng không tự chủ nhíu lại mày đẹp sắc bén, ánh mắt mỹ lệ mang theo ngưng trọng mà chấp tay hỏi lấy:

"Chu đoàn trưởng, xin cho tiểu nữ biết nơi đó Hắc Lân thành chủ là người như thế nào?"

Ý tứ trong lời không cần nói cũng hiểu.

Nàng chỉ muốn biết nơi đó Hắc Lân thành chủ là nhân vật như thế nào, muốn biết tiểu muội muội của nàng có quá mức ủy khuất cùng thê lương, khi hằng đêm phải hầu hạ cho người kia hay không mà thôi.

Nếu như Hắc Lân thành chủ kia còn là một cái trung niên nhân thì còn tốt một chút, nhưng chỉ sợ người này đã là một lão đầu tử gần đất xa trời...

Dù sao thì, nếu đã có thể ổn định ngồi lên cái vị trí thành chủ kia, cái nào đại nhân vật không phải hao phỉ nhiều năm tranh đấu để giành được?

Nếu thật sự là một lão đầu tử...như vậy cũng quá mức ủy khuất cho muội muội của nàng rồi!

Uyển Tình tiểu muội muội của nàng trước kia ngây thơ đáng yêu, nếu sự trong trắng cùng thanh xuân của thiếu nữ mất vào tay một người như vậy...

Nghĩ đến hình ảnh kinh tởm kia, bên trong nội tâm của Uyển Nhàn như bị từng trận đau đớn cho giày xéo.

Đều là do nàng không thể bảo vệ thật tốt cho muội muội cùng người nhà, từ đó mới để cho muội ấy ủy khuất mà cam chịu như vậy!

Uyển Nhàn thân thể tuy còn thẳng tấp ngồi trên ghế, nhưng ánh mắt sắc bén bên trong hiện tại đã mang theo nồng đậm không cam lòng, cùng với đó là sự yếu đuối cùng bất lực.

Bất lực là bởi vì đã biết được muội muội có thể đang chịu lấy vô tận ủy khuất ở ngoài kia, nhưng nàng lại càng hiểu rõ bản thân của mình cùng phụ thân là không thể làm gì tốt hơn.

Ngồi tại bên cạnh, vẻ bề ngoài là trung niên nhân Lý Thành khuôn mặt cũng không tốt hơn đi nơi nào!

Nhị nữ nhi có thể nghĩ đến chi tiết này...bản thân hắn làm sao không có suy tính qua cơ chứ?

Thậm chí, hắn so với nhị nữ nhi càng thêm hiểu rõ cùng càng thêm bất lực, khi phải đối mặt với cái kia hoàn toàn nắm giữ lấy số lớn Diệt Ma quân Hắc Lân thành chủ.

Đã như vậy, mọi sự phản kháng của bọn hắn chỉ càng mang đến kết cục bi thảm cho tiểu nữ nhi cùng thê tử mà thôi.

Từ khi tiểu nữ nhi rơi vào trong mắt của vị kia Hắc Lân thành chủ một khắc này, như vậy cuộc đời của nàng sớm đã không còn lối đi nào khác ngoài trừ cam chịu.

Trong bất tri bất giác...hình tượng Nham Kiều tại trong lòng hai người này đã là một lão đầu tử ghê tởm đến cực điểm!

"..."

Chu Nhân cũng là một nhân tinh đi qua nhiều biến cố, cho nên trong nháy mắt thì đã nhìn ra được, vị này Lý gia nhị tiểu thư là đang lo nghĩ chuyện gì.

Uyển Tình tiểu thư tại Hắc Lân thành phải chịu ủy khuất sao?

Nói đùa...

Lấy vị kia Hắc Lân thành chủ thân phận cùng tài hoa, lại còn luôn tận tâm sủng ái nữ nhân của mình.

Tại bên trong Hắc Lân thành, không biết có bao nhiêu thanh xuân tịnh lệ thiếu nữ ước ao, thậm chí là âm thầm ghen tị đối với Uyển Tình tiểu thư đâu.

Vì không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, từ đó làm mất lòng những núi dựa sau này, Chu Nhân nhíu mày mà trầm giọng nói:

"Xin hai vị hãy cứ an tâm chớ vội nghĩ lung tung, Uyển Tình tiểu thư hiện tại đang sống rất vui vẻ tại nơi đó, mà bản thân Hắc Lân thành chủ cũng là một nam tử khó gặp trên đời!"

"Theo ta được biết, ngài ấy tuy có được quyền thế ngập trời, nhưng đến hiện tại cũng chưa đến ba mươi niên kỹ đâu!"

"..."

Nghe Chu Nhân bất ngờ lời nói, Uyển Nhàn cùng Lý Thành hai người lần nữa nhìn nhau một mắt.

Nữ nhi (tiểu muội) cam chịu ủy thân nam nhân, lại là một vị chưa đến ba mươi niên kỷ thành chủ?

Chưa đến ba mươi niên kỷ lại có thể nắm giữ toàn quyền của một thành trấn, nắm giữ cho mình một quân đội hùng mạnh?

Đến đây, không chỉ Lý gia hai người, mà một mực lắng nghe chi tiết Liễu Yến bọn người cũng không tự chủ ngơ ngác tại đó.

Theo mọi người ánh mắt mang theo nghi ngờ chăm chú nhìn tới, Chu Nhân vốn đục ngầu con ngươi cũng hiện lên đủ loại phức tạp cảm xúc.

Hắn thần sắc biến vô cùng nghiêm túc, quét quanh mọi người tại đây mà trầm giọng nói thêm:

"Các vị...nam nhân kia chính là một vị hùng chủ!"

"Một ngày các ngươi chưa tận mắt gặp được, là khó mà hình dung được hắn có bao nhiêu kinh khủng!"

...

Hắc Lân thành!

Bầu không khí sinh hoạt tại nơi đây vẫn cứ như trước đây, khắp nơi lộ ra yên bình cùng thư thái.

Tuy hằng ngày luôn có một bộ phận không ít lĩnh dân tiến đến Thanh Thủy Hà bên bờ để xây dựng bến tàu, nhưng xung quanh tường thành cùng trên đường cái vẫn không có chút nào lộ ra vắng lặng cả.

Dù sao số lượng lĩnh dân hiện tại đã vượt qua một ngàn người, mà cần tham dự xây dựng bến tàu lại chưa đến một nửa con số này.

Đi săn, tiến vào sâm lâm hái thuốc, tại xung quanh tường thành thu thập rau quả cùng nhặt lấy củi khô, trên đường cái quét dọn vệ sinh, còn có chăm sóc hoa màu thổ địa...

Đây là những công việc cơ bản mà các lĩnh dân hằng ngày tham dự vào, những ai cần làm lấy nhiệm vụ gì đều sớm đã có phủ thành chủ sắp xếp đâu vào đó.

Cổng thành phía nam luôn là mở rộng cả một ngày, bên dưới ra ra vào vào từng đạo bóng người chen chúc với nhau.

Bên trong dòng người này không thiếu một chút mang theo trang bị, khí chất lộ ra bất phàm võ giả thân ảnh.

Đúng vậy...

Theo thời gian phát triển, cùng với đó là quá trình không ngừng mở rộng phạm vi tuần tra của các tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ trên bình nguyên.

Hiện tại Hắc Lân thành tồn tại cảm, dần dần cũng đã xuất hiện rõ hơn trong mắt của các blữ khách cùng một chút mạo hiểm giả.

Chính vì như vậy, hằng ngày luôn có một chút lữ khách cùng mạo hiểm giả tiến vào Hắc Lân thành để lưu lại qua đêm.

Có một bộ phận muốn tìm nơi nghỉ lại sau khoảng thời gian dài lưu lạc tại hoang vu, đương nhiên cũng có một bộ phận lữ khách muốn mua lấy lương thực cùng nước sạch.

Hay có người chỉ đơn thuần muốn chiêm ngưởng lấy cái này vừa mới phát triển thành trì.

Nhưng dù là có mục đích gì, những người này đều vô cùng nghiêm túc tuân theo quy tắc mà Nham Kiều đặt ra.

Dù sao thì...Hắc Lân thiết kỵ cái kia kinh khủng ánh mắt, thời thời khắc khắc luôn theo dõi bọn hắn đâu!