Đến Dị Giới: Ta Làm Thành Chủ

Chương 101: Lĩnh dân hằng ngày!



Một ngày thời gian làm việc của lĩnh dân bên trong Hắc Lân thành thật sự trôi qua rất nhanh.

Lúc này đã có thể nhìn thấy mặt trời treo trên thương khung, đang dần dần hướng về phía tây chân trời mà chìm xuống.

Ánh nắng màu đỏ rực tựa như huyết sắc chi khí, bắt đầu tùy ý chiếu xạ phía trên bao la đại địa cùng xanh thẩm bình nguyên.

Bức tranh quỷ dị huyền ảo...làm cho con người ta có một loại đang đắm chìm vào mộng ảo cảm giác.

Bên ngoài bao la bát ngát bình nguyên...các Hắc Lân thiết kỵ tiểu đội vẫn như vậy miệt mài tuần tra.

Tiếng vó ngựa cùng thảm liệt tiếng ma thú điên cuồng gào thét trước khi chết, thay nhau vang lên trong thiên địa.

Thanh âm như vậy vẫn cứ tiếp tục kéo dài dường như vô tận, hằng ngày tùy ý truyền vào trong tai của tất cả mọi người bên trong Hắc Lân thành.

Âm thanh quen thuộc cùng rợn người...nhưng lúc nào cũng mang đến nồng đậm cảm giác an toàn, trấn an cho tâm linh yếu ớt của các lĩnh dân!

"..."

Bên ngoài bình nguyên bốn phía, lúc này cũng đã có từng nhóm thân ảnh nối đuôi nhau xuất hiện.

Bên trong bọn hắn...có người thì đang gắng sức mang theo bản thân săn được to lớn thú rừng, cũng có người thì hợp lực kéo lấy xe gỗ mang theo tràn đầy củi khô.

Kèm theo đó cũng có những người cùng nhau vác lấy bao bố to lớn, bên trong chứa đựng lấy số lớn tươi mới dược liệu cùng khoáng sản.

Bọn hắn tại các tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ thuận đường bảo hộ, mang theo nụ cười yên bình mà chậm rãi hướng về cổng thành di chuyển lấy.

Đến tận đây...cũng đã xem như kết thúc một ngày bôn ba tìm kiếm tài nguyên cùng thú rừng của bọn hắn.

Sau khi nộp lại một bộ phận cho phủ thành chủ.

Các lĩnh dân phụ trách ra ngoài tìm kiếm tài nguyên này, sẽ được ban thưởng thêm trân quý tư nguyên cùng một lượng không nhỏ thịt tươi.

Bao nhiêu đó thu vào, đã đầy đủ để bọn hắn cùng gia đình của mình sinh hoạt trong một đoạn thời gian dài.

"..."

Trong nhóm người được phân công ra ngoài này, có số lớn là mang theo to lớn thú rừng mà quay về.

Đây là những lĩnh dân có chút bản lĩnh cùng kinh nghiệm đi săn phong phú, cho nên bọn hắn lựa chọn rời đi xa thành trấn một chút, để mà săn bắt được nhiều hơn các loại động vật lớn.

Trong đó thường thấy nhất chính là lợn rừng cùng trâu rừng, loại này thú rừng to lớn rất thường xuyên xuất hiện tại bìa sâm lâm cùng với bình nguyên nơi giao giới.

Phủ thành chủ đa phần cũng rất ưa thích thịt của những loài động vật này, so với Hắc Lân quân sau khi tiện tay chém giết rồi phân cho lĩnh dân lão hổ cùng gấu thịt phải ăn ngon hơn nhiều!

Đúng vậy, theo ý tứ của Tiểu Tuyết các nàng đề nghị.

Những cái kia có chút khó mà nuốt trôi thịt hổ, thịt sói, thịt báo, thịt gấu...tất cả đều được Nham Kiều lựa chọn ban thưởng cho hằng ngày làm việc năng nổ các lĩnh dân.

Chỉ có một chút trân quý bộ vị tựa như tay gấu, xương hổ cùng da lông của tất cả bọn chúng...là cần các lĩnh dân giao ra sau khi hợp lực xử lý những cái kia bị bắn chết dã thú mà thôi!

Hằng ngày tập kích Hắc Lân thành lĩnh dân, đó đương nhiên không chỉ có hung mãnh các ma thú đàn.

Nên nhớ xung quanh Hắc Lân thành chính là hai đại sâm lâm to lớn, cả hai chia nhau mà bao quanh ở hướng Bắc cùng hướng Tây của thành trấn.

Cho nên thường xuyên sẽ có dã thú không nhịn được mà rời đi sâm lâm, âm thầm tiến đến gần tường thành với ý đồ tấn công đang làm công tác tại bên ngoài tường thành các lĩnh dân.

Mà kết quả duy nhất của bọn chúng...kia chính là chết tại Hắc Lân cung thủ sắc bén cùng tinh chuẩn xạ kích bên dưới.

Điều này cũng dẫn đến những lúc cuối ngày, bên bờ của Thanh Thủy Hà sẽ có rất nhiều lĩnh dân tụ hợp để xử lý các dã thú thi thể, sau đó lại đồng đều mà phân chia cho mọi người.

Nham Kiều cùng phủ thành chủ Nữ Vệ đội có thể sẽ ghét bỏ những dã thú này thịt có mùi tanh khó ăn...nhưng đối với các lĩnh dân mà nói, đây chính là trân quý bậc nhất tư nguyên rồi!

Đem những khối thịt to lớn này cẩn thận đi hung khói...kia chính là có thể chứa đựng lâu dài thịt khô nha.

"..."

Còn về phần xung quanh tường thành số lớn khu đồi nhỏ cùng đồng cỏ.

Tại những nơi đó đương nhiên cũng có số lượng rất lớn thỏ rừng cùng hươu, bọn chúng hằng ngày kết bầy cùng di chuyển lấy để ăn cỏ.

Cho nên, một chút yếu đuối phụ nhân thỉnh thoảng cũng có thể làm lấy cạm bẩy mà bắt đến một chút tiểu động vật...thuận tiện làm phong phú thêm bữa ăn cho cả gia đình của mình.

Tựa như lúc này đây!

Hoàng hôn tuy chỉ vừa mới kéo đến mà thôi, nhưng số lớn các phụ nhân cùng hài tử đã bắt đầu mang theo tinh mỹ sọt trúc cùng công cụ, cùng nhau kết bạn mà dạo bước tại những khu vực an toàn xung quanh tường thành.

Tại nơi đó có rất nhiều Hắc Lân quân nhìn chăm chú bảo vệ, các nàng có thể thỏa thích mà nhặt lấy thức ăn cho gia đình mình vào buổi tối.

Các nàng một bên vừa vui vẻ trò chuyện, một bên cũng tiện tay nhặt lấy số lớn nấm rừng cùng các loại rau dại phát triển tươi tốt.

"..."

Một cái vừa mới đến được Hắc Lân thành không bao lâu phụ nhân cũng học theo mọi người, nàng cẩn thận đi tại bên cạnh tường thành mà nhặt lấy nấm rừng cùng tươi non rau dại.

Nàng đối với cuộc sống ở nơi đây thành trấn trong mấy ngày nay, là xuất phát từ nội tâm hài lòng cùng hạnh phúc.

Ngoại trừ cần hoàn thành các công việc được phủ thành chủ giao cho...còn lại thời gian đều có thể làm những chuyện mà mình muốn.

Trên tổng thể mà nói...đó là hoàn toàn giống với những cái kia nhiệt tình tuần tra quân, đã tại ngày nàng đến đây mà cẩn thận nói cho nàng điều kiện sống cũng như các quy tắc khi sống tại Hắc Lân thành!

Lúc này, chỉ thấy phụ nhân ánh mắt hiện lên lo ngại cùng bất an, nhìn xem đi ngang qua bên cạnh mình một chi tiểu đội Hắc Lân thiết kỵ tuần tra.

Mãi cho tới khi Hắc Lân thiết kỵ rời đi, nàng mới nhẹ thở dài một hơi.

Đang ở bên cạnh thiếu phụ chính là một cái bước đi chậm rãi lão thái thái, nàng cũng chú ý tới thiếu phụ biểu hiện bất thường, nhất thời có chút buồn cười mà nói nhỏ:

"Ngươi nha đầu đây là làm cái gì nha...đó chính là thành chủ đại nhân thống lĩnh quân đội, họ được phái ra để bảo hộ cho chúng ta lĩnh dân an toàn rồi!"

"Ngươi làm sao lại sợ hãi Hắc Lân quân chư vị cơ chứ?"

Bởi vì gần tường thành là tuyệt đối an toàn khu vực, cho nên một chút lớn tuổi lĩnh dân cũng có thể đi ra bên ngoài mà chuyên tâm thu thập tư nguyên.

Những lớn tuổi lĩnh dân như vậy là không cần làm những công việc hằng ngày, phủ thành chủ cũng sẽ cung cấp lương thực cùng thiết yếu tư nguyên để bọn hắn sống an nhàn đến hết đời.

Nhưng các lão nhân cảm thấy mình cũng không thể cứ như vậy làm gánh nặng cho vô cùng nhân từ thành chủ đại nhân.

Cho nên...có số lớn còn sức khỏe lão nhân cũng hăng hái đi ra bên ngoài, yên tâm tìm kiếm rau dại cùng khuẩn nấm.

Từ đó cũng thành công giảm bớt đi một lượng đáng kể các tư nguyên cùng lương thực, mà phủ thành chủ hằng tuần cần phân phát cho lớn tuổi lĩnh dân.

Mà nhờ có phong phú tư nguyên tại xung quanh thành trấn phát triển, rất nhiều lớn tuổi lĩnh dân cũng có thể tự lo cho cuộc sống hằng ngày của mình.

Về phần thịt tươi thì đã có Hắc Lân thiết kỵ chém giết dã thú, sau đó lại được các lĩnh dân khác đứng ra xử lý cùng chia đều cho bọn hắn.

Lão thái thái này tuy cũng là có con cái của mình chăm sóc, nhưng nàng vẫn là muốn tự mình đi ra nơi này tìm lấy cái ăn phụ giúp con mình.