Decade Tối Thượng Hệ Thống

Chương 368: Cứu Senren Bé



Bóng ma:"Sợ chưa nhóc.

Bò:"Tha em, em chỉ muốn ăn cỏ.

Bóng ma:"Cỏ cây gì ở đây, dẹp.

Bò:"Em chỉ thích bò sữa.

Bóng ma:"Không có bò sữa, chơi đỡ đi.

Bò:...

Tâm tính sụp đổ.

Lúc này, Raiden dùng chân nhỏ đạp mạnh phía sau, bò đau đớn buông cậu ra, cậu thừa cơ chạy thục mạng, sợ hãi cực độ.

Anh không có ham mê đó, chỉ hù chơi thôi, bởi mới giả bộ đau thả nó ra, nếu không là nó nát đít rồi.

Bò:"Thoát rồi, ý chết, chạy đâu đó thằng kia! không phải hướng đó!

Là hướng của anh tới vừa rồi, chủ thể bảo đuổi cổ nó, chứ không phải kêu đùa nó tới.

Bò:"Mẹ, đứng lại! thằng main chết tiệt! dù thay đổi ra sao, vận mệnh cứ kéo nó lại gần với nữ chính là sao? cần cho nó một phiếu du lịch sang thế giới khác gấp!

Anh vội Clock Up rượt theo nhảy lên chặn đường nó lại, thấy vậy cậu rẽ hướng khác, nhưng anh nghi hướng đó là hướng tới chỗ Senren.

Anh nổi quạo, Clock Up lần nữa chặng đường đập nó văng lại:

"Đưa đít ra cho ta thông mau!

Raiden:"(Thứ quái quỷ gì thế này, tốc độ nó thật nhanh!).

Cậu quá sợ hãi vội chạy ngược lại, anh rượt theo:

"(Vậy mới đúng chứ, không cho ăn đấm là không biết điều), Đứng lại! lỗ đít non mềm của mi hôm nay sẽ thuộc về ta! á, chỉ nghĩ tới thôi là không thể chịu nổi nữa.

Bò vừa rượt theo vừa quay tay.

Bò:"Đại ca, tha em! huhu.

Bóng ma:"Im, Á~ sướng quá~

Bò:...

Nghe phía sau con bò mất nết quay tay rên rỉ đê mê, cậu cảm thấy kinh tởm, cực kì kinh tởm! cái thứ quái vật gớm ghiếc gì thế này, cảm giác mình tùy thời bị đâm đít, cậu càng ra sức chạy.

Bên kia.

Hà mã:"Mệt rồi hả, lại đây với chị nào cục cưng, để chị thương em nha, làm bữa tối của chị nhé.

Chạy được một hồi, Senren mệt muốn đứt hơi, mà con hà mã ngày càng gần, dù sao cô còn nhỏ chân ngắn chạy đâu có lại bốn chân.

Senren:"Còn một khoảng cách nữa.

Chết tiệt! biết vậy cô không nên đi xa như vậy, bây giờ muốn chạy về cũng không kịp, nhưng cô không từ bỏ vì đó là hi vọng duy nhất.

Tự nhiên cô vấp té.

Senren:"Toi rồi!

Hà mã:"Chạy hết nổi rồi hả, hêhê, Itadakimasu!

Cô quay lại nhìn con hà mã nhào tới mặt lộ vẻ tuyệt vọng, hai tay che trước người, chuẩn bị nhắm mắt buông xuôi.

"Tam kiếm quái - Clock Up, Quỷ hỏa, Luyện ngục!

Đột nhiên, ai đó xẹt qua, con hà mã đứng yên lại, ba vết kiếm trên người phun máu tung tóe ngã xuống, cô sửng sốt nhìn sang.

Diệt Thiên:"Úi zời, tưởng gì hóa ra cùi mía vậy hả.

Dũ kiếm cho văng máu đút kiếm vào vỏ, anh liếc cô nói:

"Một con bé mặc đồ trắng à, cũng đẹp đấy, nhưng mình thích màu đen hơn, không được, phải mau đi tìm con bé ấy thôi.

Anh chạy đi mất, thoáng chốc mất tăm, nhìn anh biến mất, có ánh sáng gì đó lóe lên trong mắt cô.

Đẹp trai! ngầu lòi! lạnh lùng! thật sâu in vào trong lòng cô.

Senren:"Mình quên hỏi tên anh ấy rồi.

Lúc này Mie chạy tới.

Vừa rồi.

Mie:"Kì lạ, đã gần tối rồi sao con bé còn chưa về? phải đi tìm mới được.

Thế là cô đi hỏi xung quanh, họ đều nói hổm rày em gái cô không chơi với lũ trẻ nhà họ, cô mới biết mình bị lừa, cô lo lắng quyết định ra ngoại vi thành phố tìm.

Vừa chạy ra xa, anh sửng sốt:

"Ủa, không phải bé vừa rồi là Senren lúc nhỏ à? là nhỏ đó? đúng là hơi giống giống thật.

Vừa rồi.

Dùng haki quét xung quanh thấy cảnh này anh chạy tới, tại thấy quần áo hơi khác với trong phim, không nhìn kỹ nhất thời không nhận ra, sẵn gặp thì cứu luôn:

"Ủa? có con bé bị quái rượt kìa, là Senren hả? hình như không phải, quần áo hơi khác, của ẻm là váy trắng, còn bé này là võ phục trắng, sẵn gặp rồi thì cứu luôn, hôm nay coi như nhóc gặp hên đó.

Anh dùng chiêu Quỷ hỏa luyện ngục của Zoro khi cứu Hiyori ở Wano, khoảng cách còn khá xa, nên anh dùng thêm Clock Up, giờ anh đang 12 tuổi, thấy 6 tuổi kì quá.

Diệt Thiên:"Giờ nhớ kỹ lại thì đúng là Senren rồi, có Mie nữa kìa, thế giới gốc tới cảnh này Mie dùng thân mình chắn cho Senren, để cho cô chạy thoát, nhìn chị gái bị thịt mặc dù cô không muốn, nhưng biết ở lại cũng chết đành cắn răng chạy trốn, với ước muốn ngày nào đó trả thù cho cái chết của chị gái, sau khi thịt Mie con quái đuổi theo, cảnh này thì Main ra sân cứu cô, mới đầu đánh không lại nên dẫn theo chạy, sau dùng bẫy giết nó, là người cứu, trả thù và cũng là người cưu mang cô, nên cô thích là điều dĩ nhiên, có điều cu cậu này tính lăng nhăng lắm, cưu mang cô một thời gian thì cũng được đó, nhưng với một cô bé còn nhỏ hơn cả mình thì làm ăn gì được, thế là sau một thời gian thành phố V bị tấn công, cu cậu mang cô sang thành phố khác là bỏ xứ ra đi luôn.

Biết thế anh vội quay lại tàng hình hộ tống hai cô về, sẵn dùng haki quét qua chỗ phân thân coi nó làm ăn sao rồi.

Diệt Thiên:...

Diệt Thiên:"Cay con mắt, thằng kia đâu? nó biến bóng ma nhập con bò à? có thú tính quá không?

Im lặng không biết nói gì, anh theo hai cô về nhà, là một căn nhà gỗ hai tầng nhỏ nhắn, phía trước có vườn hoa, sau nhà là vườn rau, xa nữa là vườn cây ăn quả.

Diệt Thiên:"Đây là khu nhà vườn của nhà hai ẻm à, trông được phết nhỉ?

Nhà chính của hai cô là biệt thự lận, từ khi ba mẹ mất, hai cô dọn về nhà vườn để ở cho thuận tiện, chứ ở biệt thự, nội lau dọn cũng mắc chết, với người làm gì cũng chết gáo.