Đế Quốc Nhật Bản

Chương 73: Hiệp ước Berlin




7 giờ sáng, Berlin, Đức.

" Lần này mọi người có mặt ở đây cũng đã biết được tình hình nên chúng ta cũng biết được nội dung cuộc thảo luận lần này "

Người vừa mới nói là chính là Paul von Hindenburg. Paul Ludwig Hans Anton von Beneckendorff und von Hindenburg ( 2 tháng 10 năm 1847 - 2 tháng 8 năm 1934 ) là một vị tướng và chính khách người Đức lãnh đạo Quân đội Đế quốc Đức trong Thế chiến I. Năm 1925, Hindenburg trở lại cuộc sống công cộng để trở thành Tổng thống được bầu thứ hai của Cộng hòa Weimar của Đức.

Trong khi cá nhân ông phản đối Adolf Hitler và Đảng Quốc xã của mình, ông vẫn đóng một vai trò quan trọng trong sự bất ổn chính trị dẫn đến sự gia tăng quyền lực của họ. Sau hai lần giải tán Reichstag vào năm 1932, Hindenburg cuối cùng đã đồng ý bổ nhiệm Hitler làm Thủ tướng Đức vào tháng 1 năm 1933 khi Đức Quốc xã giành được đa số trong cuộc bầu cử tháng 11 cho đến khi ông qua đời vào năm 1934.

Hindenburg lúc đầu rất bất ngờ khi nhận được tin cuộc đàm phán hoà bình giữa Liên Xô và Nhật Bản sẽ được ký kết tại Berlin, Hindenburg lúc đầu nghĩ là thư ký đang nói đùa với mình để cho mình vui vẻ lên cho đến khi đại sứ Nhật Bản từ đại sứ quán đến dinh thự tổng thống chúc mừng Hindenburg thì ông mới hiểu được đây là sự thật và ông cũng cảm ơn đại sư Nhật Bản.

Sau này, ông mới biết được cuộc đàm phán diễn ra tại Berlin chính là chủ ý của Nhật Bản mặc dù có sự phản đối từ Pháp. Còn, mấy nước khác thì thấy nơi nào cũng được. Hindenburg sau khi biết được chuyện như vậy làm ông cũng rất là xúc động, ông biết rõ các cuộc đàm phán sẽ hội tụ rất nhiều con mắt của người dân trên thế giới làm tăng sự hiện diện và danh vọng của nước đó trên thị trường quốc tế có thể thu hút khách du lịch bao gồm cả cuộc đàm phán lần này nên ông sẽ đích thân tham gia cuộc đàm phán lần này.

Nếu Đức có thể tổ chức thành công cuộc đàm phán lần này, Đức lấy lại danh dự và vanh vọng trên trường quốc tế, việc làm này của Nhật Bản được đưa tin trên khắp các mặt báo lớn của Đức, người dân Đức trong vài năm nay vẫn luôn coi Nhật Bản là bạn tốt vì hành động đẹp của nước này, việc làm này của Nhật Bản đã làm sự gắng kết tình bạn tốt đẹp của 2 nước càng thêm lâu dài. Một người đàn ông trung niên tầm 39 tuổi đang đọc nội dung về việc làm của Nhật Bản và tác dung của việc làm này, người đàn ông này có một bộ râu rất lạ là nó mọc chỉ ở giữa mũi và miệng như hình vuông. Nếu có, Hirohito ở đây thì ông gặp người đàn ông trung niên này thì Hirohito sẽ hốt lên " Adolf Hitler ". Đúng vậy, người trung niên này chính là Adolf Hitler, Hitler gắp tờ báo lại với một số suy nghĩ đang hiện lên trên đầu ông.

Adolf Hitler ( 20 tháng 4 năm 1889 – 30 tháng 4 năm 1945 ) là một chính khách người Đức, nhà độc tài của Đức từ năm 1933 cho đến khi qua đời vào năm 1945. Tiến tới quyền lực với tư cách là chủ tịch Đảng Quốc Xã, Hitler trở thành Thủ tướng Đức vào năm 1933 và sau đó là Führer (Lãnh tụ) vào năm 1934. Dưới chế độ độc tài của mình, ông phát động Chiến tranh thế giới thứ hai ở châu Âu bằng cuộc xâm lược Ba Lan vào tháng 9 năm 1939. Xuyên suốt cuộc chiến, ông trực tiếp tham gia chỉ đạo các hoạt động quân sự của Wehrmacht đồng thời là nhân vật đóng vai trò trung tâm trong cuộc diệt chủng người Do Thái Holocaust.

Mặc dù, Adolf Hitler rất có danh tiếng tại Đức nhưng bây giờ ai sẽ chú ý đến ông. Bây giờ, mọi con mắt đều đang nhìn về phía tòa nhà quốc hội Đức nơi đang diễn ra cuộc thảo luận về các điều khoản trong hiệp ước hòa bình giữa Liên Xô và Nhật Bản. Trong phòng họp, cuộc đàm phán này khá là yên bình hơn mọi người nghĩ, bởi vì một số điều khoản chính của hiệp ước hòa bình đã được bàn bạc trước đó và chính phủ Liên Xô cũng đã đồng ý như là cắt đất bồi thường nên chỉ bàn bạc về một số điều khoản bên ngoài.

" Các điều khoản chính của hiệp ước giữa Liên Xô và Nhật Bản chúng ta đã bàn xong, mọi người ở đây không cảm thấy có vấn đề gì thì chúng ta chuyển sang bàn bạc các điều khoản phụ khác. "

Người vừa mới nói là Arthur Balfour, ông được thủ tướng Anh Ramsay MacDonald phái tới làm đại sứ để xử lý các vấn đề hiệp ước hoà bình giữa Nhật Bản và Liên Xô.

" Ừm, không có vấn đề "

" Không có vấn đề "

Albert Sarraut, Hindenburg và những người khác đều không có vấn đề gì. Đột nhiên trong có một giọng nói vang lên.

" Khoan đã. Nước Mỹ phản đối về việc liên Xô cắt đứt cho Nhật Bản và một số vấn đề khác trong các điều khoản chính. "

Người vừa nói chính là Charles Evans Hughes được bộ trường ngoại giao Mỹ là Frank B. Kellogg phái đến nhưng mà ông lại không nghĩ rằng đàm phán các điều khoản của hiệp ước lại diễn ra nhanh chóng và có lợi cho Nhật Bản đến như vậy mà không có hỏi han gì đến ông.

" Nhật Bản chúng tui cứ nghĩ tổng thống Mỹ các ngài chỉ lo vấn đế trong nước mà không lo nước ngoài nên chỉ phái ngài đến đây cho có lệ thôi chứ. "

Người vừa nói chính là Machiko, cô được Hirohito phái đến đây để có thể giữ lại lợi ích trước đó mà Nhật Bản và Anh- Pháp đã bàn bạc.

" Cô, cô .... "

" Tui đây, sao có vấn đề gì không ? "

Charles Evans Hughes tức giận nhìn chòng chọc vào Kazuko thở phì phò mà không biết nói gì, ông không nghĩ tới Nhật Bản lại phái tới một người phụ nữ đến đây bàn bạc. Hơn nữa, trong câu nói của cô mang tính khinh bỉ và xem thường ông. Arthur Balfour, Albert Sarraut và những người khác có mặt tại đều cười trên nổi đau của Charles Evans Hughes, người vui nhất không ai khác là đại sứ Anh Arthur Balfour, người Anh mấy năm nay đều coi người Mỹ là kẻ thù nguy hiểm có thể chiếm đoạt vị trí bá chủ biển cả của mình cho nên Arthur Balfour rất là vui mừng khi nhìn thấy Charles Evans Hughes bị Machiko nói chuyện làm cho bẻ mặt.

Charles Evans Hughes nhìn thấy những nụ cười của những người khác làm ông rất là tức tối. Bởi vì, bộ ngoại giao sau này mới biết được có một số điều khoản như Liên Xô cắt đất cho Nhật Bản đã được Anh và Pháp đã bàn bạc kĩ lưỡng và đồng ý. Cho đến khi cách cuộc đàm phán còn 1 ngày thì họ mới nhận được thông tin về một số điều khoản đã được bàn bạc khi không có họ nhưng mà đã trễ.

Trong cuộc đàm phán này, chỉ có duy nhất là Charles Evans Hughes phản đối một số điều khoản nhưng mà đại sứ của Anh và với đại sứ Pháp chèn ép lại tiếng nói của Charles Evans Hughes và đồng ý với các điều khoản đã bàn bạc trước đó. Hơn nữa, Charles Evans Hughes còn bị đại sứ Nhật Bản làm trò cười cho mọi người nên làm cho Charles Evans Hughes rất tức giận nhưng mà không thể làm gì, là bởi vì tổng thống Mỹ hiện tại là Calvin Coolidge chỉ lo chính sách đối nội.

Trọng tâm của ông chủ yếu nhắm vào các doanh nghiệp Mỹ, đặc biệt là liên quan đến thương mại và " Duy trì hiện trạng ". Mặc dù không phải là một người cô lập, ông không muốn tham gia vào các liên minh nước ngoài. Coolidge tin tưởng mạnh mẽ vào một chính sách đối ngoại không can thiệp, ông đã tin rằng Hoa Kỳ là đặc biệt, chính vì việc này mà Charles Evans Hughes chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu đồng ý, đúng như Machiko nói, cho dù Charles Evans Hughes có phản đối thì cũng không có tác dụng đối với cuộc đàm phán này, khi nào mà Coolidge có thể lo đối ngoại thì cuộc đàm phán này sẽ diễn ra theo hướng khác.

Chủ nghĩa ngoại lệ của Mỹ là ý tưởng rằng Hoa Kỳ vốn đã khác với các quốc gia khác. Những người ủng hộ lập luận rằng các giá trị, hệ thống chính trị và sự phát triển lịch sử của Hoa Kỳ là duy nhất trong lịch sử loài người, thường có hàm ý rằng đất nước này vừa có định mệnh vừa có quyền đóng một vai trò khác biệt và tích cực trên trường quốc tế.

Các cuộc đàm phán hiệp ước hoà bình được diễn ra tốt đẹp, vì cuộc đàm phán diễn ra tại Berlin thủ đô nước Đức nên được gọi là hiệp ước Berlin. Các điều khoản của hiệp ước Berlin như sau

1. Liên Xô sẽ xin lỗi Nhật Bản vì xâm lược nước này.

2. Xin lỗi người dân Nhật Bản có người thân mất trong cuộc tàn sát tại Trung Quốc vì cấu kết của Liên Xô với nhóm quân phiệt Trung Quốc là Việt hệ và Hoãn hệ.

3. Liên Xô đồng ý cắt đất bồi thường: từ dãy núi Saylyugem đến Hồ Baikal và toàn bộ dãy núi Stanovoy: từ Hồ Baikal đến Thái Bình Dương trở xuống đều thuộc về Nhật Bản bao gồm tất cả các dãy núi như là dãy núi Sayan, Altay, Barguzin, Stanovoy và một số dãy núi khác, Hồ Baikal sẽ được chia ra tuỳ vào phụ thuộc mà 2 nước sử dụng, đảo Sakhalin và một số đảo nhỏ khác trở xuống.

4. Đổi lại, Nhật Bản sẽ không cần tiền bồi thường cho hành động xâm lược và bồi thường cho người dân đã bị Việt hệ và Hoãn hệ giết, Nhật Bản sẽ trao trả cho Liên Xô toàn bộ tù binh mà mình bắt được và tri trả 58 triệu bảng Anh coi như là mua lại những vùng đất đó từ Liên Xô. Nhật Bản sẽ phải rút quân từ các khu vực mà Nhật Bản đã chiếm đóng của Liên Xô về lại lãnh thổ của mình và bao gồm cả quân Bạch vệ.

.........

Còn có, một số khác trong điều khoản có lợi cho Nhật Bản như là Nhật Bản chiếm đóng Việt hệ bao gồm tỉnh Quảng Đông và đảo Hải Nam sẽ thuộc về Nhật Bản, Nhật Bản sẽ cho Anh cai quản thêm 30km tính từ Hồng Kông. Sau khi hiệp ước Berlin được công bố ra. Mọi người dân trên khắp thế giới nhìn thấy Liên Xô mất một phần đất ở Viễn Đông cũng không cảm thấy bất ngờ, bất ngờ lớn nhất chính là sau này Liên Xô sẽ không còn đặt chân lên vùng biển Thái Bình Dương lần nào nữa, là bởi vì mấy cảng biển quan trọng và quân sự của Liên Xô như thành phố cảng Vladivostok đều năm trong vùng đất bồi thường của Nhật Bản.