Đế Quốc Nhật Bản

Chương 57: Chiếm đoạt kho báu và người Mãn được người dân Nhật Bản chấp nhận



Thánh Nhân tức giận đuổi theo nam hài, nam hài trốn dưới một cây đại thụ. Đại thụ ngã xuống, đồng thời biến thành một cái cực lớn hình thái Visnu thần.

Thánh Nhân nhận ra thần Visnu, khẩn cầu hắn thu nhỏ điểm, đến người bình thường 3 lần là được rồi. Thần Visnu thu nhỏ sau, nói cho Thánh Nhân, về sau triều bái hắn nhất thiết phải đi qua 3 đạo môn.

Cánh cửa thứ nhất cung phụng thần Shiva, cánh cửa thứ hai dẫn đến thần Visnu hoa sen trên rốn, cánh cửa thứ ba thì đẫn đến chân thần Visnu , cái chân này có thể dẫn dắt các tín đồ hướng đi đến thần cứu rỗi. Mà đền cổ Sree Padmanabhaswamy chính là được xây dựng theo lời thần dụ này

Cho nên, tại bản địa, đền cổ tương đương nổi danh, cơ hồ không có người địa phương dám khinh nhờn Thần Linh. Nên, trong thần miếu tăng lữ, vẫn luôn là rất qua loa, căn bản là không có cái gì an toàn các biện pháp bảo vệ. Không có ai tới dám trộm cắp nơi này tài phú!

Đáng tiếc, theo nơi này có tài phú danh tiếng không ngừng truyền bá, vẫn sẽ xuất hiện kẻ ham muốn. Cho nên, vẫn phải cẩn thận có những kẻ biết được các đoàn xe vận chuyển kho báu mà tấn công bất ngờ. Sau khi sắp xếp xong xuôi, đoàn xe bắt đầu di chuyển tới bến cảng nơi một tàu hàng của Nhật Bản đã đợi sẵn.

Kiyoshi hướng Hirohito nói.

“ Điện hạ, đội ngũ Ōshima đã đắc thủ. Bây giờ, bọn hắn đã cưỡi thương thuyền chuẩn bị trở về nước. ”

“ Tốt. ”

Hirohto nói:

“ Nếu có những kho báu đó chúng ta sau này mà tha hồ làm gì chúng ta muốn! Cũng đã tới giờ đi tới Xu Mật Viện, chúng ta còn tuyên chiến với Liên Xô và nhiều thứ giải quyết còn giải quyết nữa. ”

" Thái tử tới, mọi người đứng lên hành lễ. "

Người vừa nói là Hamao Arata là chủ tịch luân phiên của Xu Mật Viện.

Tử tước Hamao Arata ( 12 tháng 5 năm 1849 – 25 tháng 9 năm 1925 ) là một chính trị gia và nhà giáo dục nhật bản thời Minh Trị, ban đầu đến từ Toyooka, Hyōgo. Ông hoạt động trong Monbu-shō ( nay là Bộ Giáo dục, Văn hóa, Thể thao, Khoa học và Công nghệ ) và là chủ tịch của các tổ chức như Đại học Hoàng gia Tokyo.

Mọi người nghe được Hamao nói đều đứng lên hành lễ. Hirohito đi vào thấy vậy đưa tay ra hiêu cho mọi người ngồi xuống. Hirohito ngồi xuống cuộc thảo luận cũng chính thức bắt đầu, Katō Tomosaburō là người báo cáo đầu tiên. Ông nói:

" Thưa điện hạ, nhờ sự cố gắng nhiệt tình của người dân mà công cuộc cải cách của chúng ta đang tiến hành thuận lợicho nên tổng sản lượng kinh tế ( GDP ) của nước ta trong năm ngoái đã tăng lên rõ rệt là khoảng 175 tỷ USD. Thu nhập bình quân của người dân đã tăng lên 15% so với mấy năm trước. Các hãng xe trong nước đã đưa ra nhiều loại xe hơi phù hợp với túi tiền người dân nên đa số mỗi hộ gia đình đều sẽ có một chiếc xe để đi lại.

Hơn nữa, những chiếc xe này cũng được xuất khẩu ra nước ngoài đặc biệt là Châu Âu giá rẻ hơn nhiều nhưng chất lượng xe đều không kém cạnh các nước Châu Âu và nhiều mặt hàng khác của chúng ta cũng được xuất khẩu tới các nước Châu Âu thịt bò Kobe.

Thần đã làm theo nguyên tắc mà điện hạ đặt ra cho xuất khẩu là phải đảm bảo chất lượng trước khi xuất khẩu. Hiện tại, xuất khẩu chủ yếu của nước ta là các mặt hàng thuốc men đặt biệt thuốc kháng sinh Penicillin và thuốc kháng virus Acyclovir được nhiều nước trên thế giới tin dùng. "

Hirohito nghe như vậy cũng gật đầu. Vài năm trước, ông đã yêu cầu các hãng xe trong nước thiết kế ra nhiều loại xe phù hợp với nền kinh tế của người dân nhưng mà làm ông cũng không ngờ rằng những chiếc xe đó lại được người dân các nước Châu Âu tin dùng. Hirohito đối với thuốc kháng sinh Penicillin và thuốc kháng virus Acyclovir là mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Nhât Bản cũng không nằm ngoài dự đoán.

Thuốc kháng sinh Penicillin và thuốc kháng virus Acyclovir được hệ thống cải tiến có thể chữa được nhiều loại vi khuẩn và virus mà các loại thuốc hiện nay trên thế giới đều không làm được. Hirohito còn biết được người Mỹ đã bí mật nghiên cứu 2 loại thuốc này dành riêng cho mình nhưng mà tất cả đều không thành công là bởi vì ông đã đoán trước chuyên này nên đã hỏi hệ thống về vấn đề này.

Hệ thống chỉ nói: " Những thứ xuất ra từ hệ thống đều nằm trên tài liệu chỉ khi nào tài liệu truyền ra ngoài còn lại đều không có vấn đề. " Câu trả lời này của hệ thống cũng làm cho Hirohito yên tâm Các tài liệu đó hiện đang nằm trong các công ty thuốc của Nhật Bản, các loại thuốc này là quả trứng vàng của các công ty thuốc đó nên họ sẽ không đời nào bán nó cho các công ty nước ngoài.

Và, Nhật Bản cũng có bộ luật chống xuất khẩu tài liệu có ghi rõ các tổ chức, cá nhân có hành vi tiết lộ các tài liệu cơ mật quốc gia như là tài liệu thuốc kháng sinh Penicillin và thuốc kháng virus Acyclovir........ đều sẽ bi phạt tù nhẹ nhất là 10-15 năm tù + tiền phạt ít nhất là 5-10 tỷ USD cho các cá nhân, tổ chức và nặng nhất sẽ được coi là phản quốc có mức án tử hình + tịch thu toàn bộ tài sản của các cá nhân tổ chức và những người có liên quan.

Mặc dù mức phạt là như thế nhưng mà vẫn sẽ có người làm liều tiết lộ thông tin nên ông nói:

" Thủ tướng hãy cho người nhắc nhở các công ty thuốc và các công ty khác không được tiết lộ tài liệu quan trọng cho nước ngoài nếu không họ sẽ phải chịu hậu quả từ những công việc đó và cho MSS cùng với các cơ quan đó liên quan giám sát việc này. "

" Vâng, điện hạ. "

Katō cũng nói tiếp:

" Thưa, điện hạ. Mãn Châu trong những năm gần đây phát triển mạnh mẽ, người dân ở đây cũng bắt đầu có thu nhập ổn định. Nhiều chính sách của điện hạ cũng đang được chính quyền Mãn Châu áp dụng đặc biệt là giáo dục và nhiều chính sách liên quan đến lao động......

Vì vậy mà người dân ở đó cũng đã tin tưởng sáp nhập vào chúng ta là đúng. Người dân nước ta cũng đã bắt đầu xem người Mãn là một dân tộc anh em và người Mãn cũng như vậy. Hiện tại, người dân 2 bên đang giúp đỡ lẫn nhau và sẽ tăng lên khi vấn đề ở Đài Loan và Mông Cổ giải quyết xong.

Hiện tại, chúng ta đang đàm phán với 16 dân tộc bản địa ở Đài Loan để xin lỗi họ những gì mà chúng ta đã làm đối với họ trong những năm qua và đàm phán với họ về việc biến họ thành một người dân tộc anh em và chúng ta sẽ di cư người dân qua sống chung với họ.

Hơn nữa, chúng ta đã ra tối hậu thư cho toàn bộ người dân Trung Quốc ở đó trong vòng 2 năm có nghĩa là tới năm 1926 là năm sau, đã có hơn 25% người dân Trung Quốc sống ở đây đã rời khỏi hòn đảo, hết thời hạn mà còn người Trung Quốc chúng thần sẽ mang hết những người đó đi đào mỏ nếu có phản kháng thì giết sạch cho đến khi không còn phản kháng mới thôi.

Còn, Mông Cổ thì chúng ta vẫn sẽ làm như những gì mà chúng ta làm với Mãn Châu và có sự trợ giúp của nhiều người dân Mãn Châu trong vấn đề tiếp xúc với người dân mông Cổ. Theo thần được biết có rất nhiều người dân Mãn Châu tình nguyện giúp đỡ hoặc làm thay chúng ta trong vấn đề Mông Cổ.

Hiện tại, trong các hầm mỏ khai khác ở nước ta số là người Trung Quốc và con số vẫn đang tăng dự kiến sẽ có khoảng 1-3 triệu người Trung Quốc làm việc trong các hầm mỏ. Sản lượng tài nguyên thiên nhiên khai thác hàng năm của nước ta từ 500.000 tấn- 3.000.000 tấn/năm, đặc biêt là dầu mỏ và than đá là hơn 3.000.000 tấn/năm và đang bắt đầu tăng lên. "

Hirohito nghe thế cũng gật đầu. Mãn Châu từ khi sáp nhập vào Nhật Bản, người Mãn sống ở khắp các tỉnh Trung Quốc đều bị người Hán đánh đập dã man và bị giết trắng trợn đã bị nhiều nước trên thế giới đặc biệt là Nhật Bản lên án.

Chính phủ đã phối hợp với một số người Mãn nói ra những khó khăn khi sống ở Trung Quốc bị người ta khinh bỉ, đánh đập..... Từ đó, người dân cũng cảm thông cho số phận của người Mãn nên đã giúp đỡ họ ít nhiều khi có người Mãn bị ức hiếp sẽ có người Nhật che chắn cho họ.

Ngược lại, khi có người Nhật bị đánh sẽ có một số người Mãn khác ra đánh để cứu người đó ra thông báo cho quân đội Nhật Bản đến xử lý. Vì những hành động đó mà chính phủ đã tuyên truyền sự giúp đỡ lẫn nhau của 2 dân tộc và chính phủ cũng đã mời những người đó đến kể lại toàn bộ để cho người dân tin tưởng.

Từ những tuyên truyền đó mà, người dân cả 2 bên đều coi như anh em giúp đỡ lẫn nhau.

Hiện tại, Nhật Bản có rất nhiều người Mãn đến đây học tập, làm việc và tìm hiểu nền văn hoá, Mãn Châu cũng có rất nhiều người Nhật đến tham quan và tìm hiểu nên văn hoá ở đây, hơn nữa là quốc hội Nhật Bản cũng bắt đầu có một số cửa tri người Mãn lên làm nghị viên do người dân bầu lên. Việc làm này cũng đến tay Hirohito và ông cũng rất vui lòng khi cả 2 dân tộc sống hoà thuận.

Mãn Châu cũng là nơi nhiều doanh nghiệp đặc biệt là các doanh nghiệp khai khác khoáng sản và thực phẩm đến bởi vì ở đây có rất giàu tài nguyên thiên nhiên và nông nghiệp như là lúa mì, khoai tây, bò, lợn......

Làm cho Hirohito vui mừng là GDP năm ngoái khoảng 175 tỷ USD còn cách GDP năm 1940 là 192 tỷ USD sẽ không còn xa nhưng mà Hirohito chỉ nghe được Katō nói về việc xuất khẩu còn việc nhập khẩu thì chưa nói nên ông hỏi: